Chương 40: Tìm được rồi 1

"Kế tiếp hai người chuẩn bị đi chỗ nào? Tôi vốn là tới bên này du lịch, không nghĩ tới sẽ gặp được chuyện như vậy, bạn của tôi đều đã chết sạch, khi tới đây xe ngồi đầy người, hiện tại chỉ còn lại một mình tôi." Cô nói, trong âm thanh cũng không có một chút bi ai cho bạn của chính mình: "Tôi hiện tại muốn đi về phía thủ đô, hai người thì sao?"

Phương Pháp nói: "Chúng tôi cũng muốn đi về thủ đô. Nhưng chúng tôi muốn tìm người trước. Cố Ninh mất liên lạc cùng ba mẹ em ấy, cần tìm được bọn họ trước, sau đó lại đi đón ba mẹ của tôi."

"Vậy thật là đáng tiếc, tôi cần đi gấp. Bằng không chúng ta có thể cùng nhau lên đường." Trang Thần có chút tiếc nuối, khi cô đâm xe, cô thấy Cố Ninh lập tức liền giơ chân dẫm nam nhân đang định bò dậy xuống, sau đó đoạt súng trong tay hắn ném cho người cảnh sát bên cạnh, đây không phải là phản ứng của một cô gái bình thường ở độ tuổi này có thể làm ra được. Lại còn có một người cảnh sát, nếu cùng nhau lên đường, khả năng sẽ gia tăng hệ số an toàn cho chính mình, đáng tiếc, cô không nghĩ mang lên xe người già, phụ nữ và trẻ em.

"Chị bị thương sao?" Cố Ninh đột nhiên thấy trên cánh tay phải của Trang Thần có một miệng vết thương tầm mười centimet, vẫn còn đang chảy máu.

Trang Thần liếc mắt một cái, sau đó vẻ mặt không sao cả nói: "Một tên ngu ngốc nghĩ đến đoạt xe của chị, bị chị xử lý. Chị không sao."

Cố Ninh nhìn cánh tay Trang Thần nắm lấy tay lái, phảng phất có thể nhìn thấy cơ bắp căng chặt phía dưới làn da, ánh mắt cô hơi hơi chợt lóe, sau đó nói tiếp: "Chị đi một mình, không có đồng bạn, không có vật tư, lái một chiếc xe tốt như vậy, em không cho rằng chị có thể thuận lợi trở lại thủ đô."

Trang Thần cười lạnh: "Sao em biết chị không có vật tư?"

Cố Ninh nói: "Từ lúc em lên xe, chị đã nhìn ba lô của em ba lần, nuốt nước miếng ba lần."

Trang Thần không còn lời gì để nói, có chút thẹn quá hóa giận: "Chị có thể tìm được đồ ăn."

"Vậy có khả năng sau khi chị tìm được đồ ăn thì xe sẽ không còn là của chị." Cố Ninh nói tiếp: "Chị cần vật tư và đồng bạn. Em và anh Phương Pháp cần xe." Cố Ninh nói, kéo khóa ba lô, hiện ra bên trong tràn đầy đồ ăn, phảng phất như khoe khoang, sau đó từ phía dưới lấy ra một ít dược phẩm: "Em không chỉ có đồ ăn, còn có dược phẩm. Chị cũng biết hiện tại dược phẩm khó tìm như thế nào đi, ở thời điểm mấu chốt có thể cứu chị một mạng."

Trang Thần không nhịn được nuốt một ngụm nước miếng, cảm giác cô gái thoạt nhìn nhỏ hơn cô không ít tuổi này giống như là một ác ma vẫy tay với cô, nhưng cô vô lực kháng cự.

Cô hung tợn nhìn Cố Ninh: "Chị sao có thể chắc chắn hai người sẽ không đoạt xe của chị?"

"Nếu em và anh ấy muốn cướp xe của chị, hiện tại sẽ không nói nhảm với chị nhiều như vậy." Cố Ninh bình tĩnh trả lời.

Trang Thần bình tĩnh nhìn chằm chằm Cố Ninh một cái, sau đó hung tợn chuyển hướng nói với Phương Pháp: "Anh có biết lái xe không?!"

"Ách —— biết."

Trang Thần không nói hai lời trực tiếp ngừng xe, sau đó mở cửa xe chỗ Phương Pháp bên kia, nói: "Đổi vị trí! Anh lái xe đi!"

Nói xong liền trực tiếp kéo Phương Pháp còn đang mơ hồ đi ra ngoài, sau đó một mông ngồi xuống bên cạnh Cố Ninh.

Phương Pháp không nghĩ tới lại có thể được sờ đến tay lái chiếc xe này nhanh như vậy, cảm thụ một chút xúc cảm, mạnh mẽ kiềm chế tâm tình kích động, hưng phấn của chính mình, khởi động xe.