Cô đang muốn đẩy cửa đi ra ngoài, đột nhiên, bàn tay đè trên then cửa của cô dừng lại, kinh ngạc nhìn đồng hồ hoa hướng dương treo trên tường.
Kim đồng hồ chỉ về phía rạng sáng 3:00, kim giây đang răng rắc răng rắc đi tới phía trước.
Cố Ninh nhanh chóng nâng cổ tay lên nhìn thoáng qua đồng hồ trên cổ tay, sau đó cô hoàn toàn ngây dại, đồng hồ điện tử trên cổ tay từ 8 giờ đã biến thành rạng sáng 3:00.
Đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Sao thời gian bên này lại không khớp với thời gian bên kia?
Cố Ninh thật cẩn thận mở cửa, đi tới đại sảnh, sau đó nhìn thoáng qua đồng hồ treo trên tường—— đồng hồ điện tử treo tường cũng biểu hiện rạng sáng 3:00 giờ, con số màu đỏ trong bóng đêm chợt lóe, phối hợp với tâm tình hiện tại của Cố Ninh, có vẻ phá lệ quỷ dị.
Cố Ninh một lần nữa lui về phòng ngủ của chính mình, ngồi trên giường, có chút mê hoặc.
Nhưng lúc này trong lòng cô có một loại trực giác, thời gian hai thế giới thay đổi hẳn là có quan hệ với "Thái Cực" trên cửa.
Cô tâm niệm vừa động, liền về tới không gian kia.
Cô nhìn kim đồng hồ bị cô chỉnh lệch đi, trong lòng có một loại cảm giác thực huyền diệu, thời gian hai thế giới phát sinh thay đổi, hẳn là do cô đã chỉnh kim đồng hồ này.
Ở mạt thế bên kia từ 10 giờ tối đến 8 giờ sáng, đã qua mười giờ, nhưng thời gian bên này lại mới qua có năm giờ.
Như vậy, lấy điều này suy đoán, thời gian bên này so với thời gian mạt thế chậm hơn một nửa, khả năng ở mạt thế nghỉ ngơi hai ngày thì thế giới bên này mới qua một ngày?...... Nếu chếch kim đồng hồ về phía màu đen bên kia, như vậy có thể sẽ ngược lại hay không?
Cố Ninh nghĩ như vậy, nhìn thoáng qua thời gian trên cổ tay 3:05.
Cô vươn tay tới muốn chỉnh kim đồng hồ về phía màu trắng, nhưng sau khi thử vài lần, phát hiện kim đồng hồ vẫn ngừng ở nơi đó.
Cố Ninh nghĩ nghĩ, lại chỉnh kim đồng hồ trở về, phát hiện có thể động, nhưng chỉnh sang màu trắng bên kia, vẫn chỉ có thể đến được phương hướng lần trước.
Cố Ninh nhìn la bàn Thái Cực này nghĩ nghĩ, vẫn không rõ là chuyện như thế nào, chỉ có thể làm kim đồng hồ kia tiếp tục ngừng ở chỗ trước đó.
Sau đó lại lần nữa ấn xuống then cửa.
Một lúc sau, ở trong góc chết kia, liền nghe được tiếng Phương Pháp nôn nóng kêu gọi: "Cố Ninh! Cố Ninh em có còn ở đó không? Có thể trả lời một tiếng hay không? Nếu em còn không trả lời anh sẽ đi vào nhé? Anh thật sự đi vào......"
Lời còn chưa dứt, Cố Ninh liền đi ra ngoài.
Nhìn thấy Cố Ninh đi ra, Phương Pháp đầu tiên là nhẹ nhàng thở ra, sau đó mới oán giận nói: "Đã nói là năm phút, nhưng lại qua đến mười mấy phút. Anh gọi em còn không trả lời, anh tưởng rằng em đã gặp phải chuyện gì."
Cố Ninh giơ tay nhìn, quả nhiên lại biến thành thời gian bên này, thời gian là 8:15. Xem ra lần sau đi vào phải chỉnh thời gian của Thái Cực trước.
"Thật ngại quá, bụng em không quá thoải mái." Cố Ninh xin lỗi.
"Không có việc gì. Nhưng lần sau nếu anh gọi em, em tốt nhất vẫn nên trả lời một tiếng, bằng không anh sẽ lo lắng...... Rốt cuộc tình huống hiện tại không yên ổn." Phương Pháp nói, mở cửa xe chui vào trước.
Cố Ninh nhìn thoáng qua thi thể một con tang thi nam nằm trên mặt đất, trên đầu bị bắn một lỗ lớn, hẳn là vừa bị Phương Pháp giải quyết, Cố Ninh vòng qua, kéo cửa xe ngồi xuống.
Xe rất nhanh liền khởi động.