Thủ lĩnh quân địch là Trương Man cười lớn, uống hết rượu trong ly sau đó vỗ vào vai Khương Cảnh: "Ngày mai thành công, tôi sẽ ghi công cho cậu."
Khương Cảnh không biểu hiện gì, lên tiếng nhắc nhở: "Về việc trước đó đã nói cho tôi quản lý hành tinh A."
"Đương nhiên là cho cậu quản lý rồi."
Trong lòng Khương Cảnh mừng rỡ, mỉm cười nhẹ: "Nhận được sự ưu ái lớn của đại nhân, tôi chắc chắn sẽ dốc toàn lực để người dân trên hành tinh A trung thành và phục tùng dưới chân đại nhân."
Trương Man rút tay khỏi vai Khương Cảnh, véo nhẹ vào mông anh ta: "Khá lắm, cậu rất hiểu chuyện."
Hành động này ám chỉ điều không cần phải nói, Khương Cảnh lập tức giật mình, anh ta chưa kịp phản ứng đã bị Trương Man cõng trên vai khiêng ra ngoài.
"Chờ đã, đại nhân, ngài định làm gì?"
Trương Man nói một cách không để tâm: "Không phải đã nói là để chúng tôi thưởng thức thật tốt sao."
Khương Cảnh vội vàng giải thích: "Tôi đã đưa con cháu nhà họ Lâm đến rồi, chính là người tên Lâm Hiên đó."
"Tôi biết." Trương Man mất kiên nhẫn đánh mạnh vào mông Khương Cảnh, nghe thấy đối phương kêu lên một tiếng mới cười lớn nói: "Chỉ có mình cậu ta thôi sao, không phải cậu cũng là con cháu nhà họ Khương à, phục vụ chúng tôi cũng xứng đáng."
"Đại nhân, xin chờ một lát, tôi không…" Khương Cảnh vùng vẫy mạnh nhưng không thể làm lung lay cánh tay của Trương Man, anh ta vô tình nhìn thấy không xa, Lâm Hiên đang bị đè xuống đất, ánh mắt của hai người chạm nhau trong không trung đầy vẻ tuyệt vọng.
Sao lại trở thành thế này?
Ban đầu Khương Cảnh vẫn còn cứng rắn, nhưng sau cùng lại không thể không quỳ xuống khóc lóc xin xỏ, vẫn không thể nhận được chút thương xót nào.
Một đêm trôi qua, anh ta rũ rượi nằm trên đất, người đầy bẩn thỉu, Lâm Hiên cũng bị ném ra một bên đang tức giận nhìn lại.
Khương Cảnh không để ý đến Lâm Hiên đang thoi thóp một bên mà hít sâu vài hơi, sau khi lấy lại tinh thần, ánh mắt càng trở nên sáng ngời.
Đây là bóng tối trước bình minh.
Đây là thử thách trước khi thành công.
Anh ta có thể vượt qua.
Khương Cảnh nghe thấy tiếng tập hợp của đại quân chuẩn bị khởi hành, thấy liên tục có chiến hạm xuyên qua bầu trời bay vụt đi, anh ta biết chiến tranh sắp bắt đầu rồi, dù cho là bị người khác hưởng dụng ở hậu phương thì sao, chỉ cần kẻ xâm lược thắng lợi trên hành tinh A, tương lai quyền lực nắm trong tay, ai có thể nói rằng những gì trả giá cho hôm nay không đáng giá.
Khương Cảnh nhắm mắt lại, mỉm cười chờ đợi, anh ta tự tin mình có thể trở thành người chiến thắng cuối cùng.
Một bên khác, Khương Nguyên cũng nghe thấy tiếng kèn của quân địch.
Cậu nhìn về phía Lâm Lang, phát hiện dường như đối phương không hề bị ảnh hưởng.
Trong suốt nửa tháng qua, cậu theo đội ngũ chạy đông chạy tây, trên đường còn làm mất cả giấy tờ ly hôn nhưng cũng cảm nhận được sự nguy hiểm và gian khổ trong chiến đấu của họ.