Chương 27

Lâm Hiên mỉm cười, không đợi họ hỏi đã nhẹ giọng chia sẻ với cấp dưới về một chút mâu thuẫn nhỏ nhặt của vợ chồng mình ở hành tinh A, cuối cùng mọi người đều bị nhồi một miệng thức ăn cho chó.

Chỉ là họ hơi tò mò một chút mà thôi, tại sao phải làm khổ trái tim đơn độc đầy vết thương này của họ như vậy.

Vương Ích hít một hơi sâu, trở lại vị trí đứng gác, không làm phiền đến hai người nữa.

Tiêu Đặc cũng lẳng lặng theo sau, hắn biết cái gọi là kết hôn thì dễ mà ly hôn thì khó.

Lâm Lang đưa tay ôm lấy eo người yêu, dịu dàng hôn lên cổ đối phương: “Đi nghỉ đi, tôi sẽ ở bên cạnh anh.”

Khương Nguyên nghiêm túc nói: “Giấy ly hôn tôi đã mang theo trên người.”

Mặc kệ đối phương có tâm như tro tàn hay không, ký tên cũng có thể coi là bước tiến nhỏ trong việc hoàn thành nhiệm vụ.

Lâm Lang cười khẽ: “Được, tôi ký.”

Nghe vậy, ánh sáng lướt qua đáy mắt Khương Nguyên, cậu lấy ra tờ giấy đã chuẩn bị sẵn, hai bản, in trên giấy đặc biệt, chống nước cực tốt.

Khương Nguyên tràn đầy kỳ vọng nhìn Lâm Lang, nhưng thấy đối phương có vẻ hơi bất đắc dĩ nói: “Tôi không có bút.”

Khương Nguyên sờ vào túi, cái bút không biết lúc nào đã rơi mất.

Lâm Lang ghé vào tai cậu, nhẹ giọng nói: “Hay là anh ký trước đi.”

Khương Nguyên hơi hoang mang, nói một câu: “Cái bút của tôi cũng rơi mất rồi.”

Lâm Hiên cười nhẹ: “Không, còn ở đây.”

Khương Nguyên không hiểu, Lâm Lang dẫn cậu vào sâu trong hang động, nơi có một chiếc lều còn sót lại.

"Có thể thử ký xem sao."

"Làm sao để ký?"

"Đến đây, ký lên người tôi này."

"..."

"Xin lỗi, tôi nói nhầm, ký bên trong thôi."

Ngày hôm sau, Khương Nguyên bước ra khỏi hang động với vẻ mặt không có cảm xúc, ký như vậy sao, mực trong bút cũng có thể ký đến cạn khô à?

Trên một tinh hệ ngoài hành tinh, vì một lý do nào đó mà phi thuyền đến đón Khương Cảnh lúc hạ cánh đã gặp sự cố và đáp xuống một nơi khác, do đó anh ta đã mất gần nửa tháng cuối cùng mới có thể gặp được thủ lĩnh của quân địch, cũng dâng Lâm Hiên cho cấp dưới của đối phương hưởng dụng.

Anh ta lạnh lùng nhìn một nhóm chiến binh với vẻ mặt dữ tợn bắt người đi, quay đầu lại lặng lẽ cúi đầu uống một ngụm rượu, trò chuyện và cười đùa với thủ lĩnh quân địch.

Đội quân xâm lược hành tinh A là một lực lượng đủ mạnh mẽ với người dẫn đầu là Trương Man, vô cùng hung tợn và mạnh mẽ. Lực lượng quân sự khổng lồ này không chỉ có ưu thế về thể chất mà cả về kỹ thuật cũng không hề thua kém hành tinh A.

Đối mặt với kẻ thù mạnh mẽ như vậy, Khương Cảnh không thể nghĩ ra lý do gì để Lâm Lang còn sống, chắc chắn đã là xương bạc trên hoang địa, kết cục chết không chỗ chôn.

Thật là một kết cục đáng tiếc, anh ta hơi chút cảm thán, ngẩng đầu lên cùng thủ lĩnh quân địch nâng ly cười nói: "Ngày mai chúng ta có thể tấn công vào hành tinh A, theo như đề nghị của tôi, chắc chắn sẽ thuận lợi chiếm lấy nó."