Lâm Hiên tuyệt vọng lắc đầu.
Khương Cảnh bịt miệng anh ta lại, kẽ tay có thuốc mê khiến Lâm Hiên mất ý thức, Khương Cảnh trói người thành hình dáng của một chiếc bánh chưng, đặt vào trong thùng, mang theo món quà có dòng máu nhà họ Lâm của hành tinh A này bước lên phương tiện bay đến đón mình.
Khi quân đội trên hành tinh A nhận được tin tức và tìm kiếm, Khương Cảnh đã an toàn đến được tinh hệ khác, cũng thông qua liên lạc từ xa công bố sự việc này, vừa khoe mẽ vừa đe dọa, đồng thời cũng xác nhận việc phản bội.
Ông Lâm tức giận đập bàn đứng dậy, dù Lâm Hiên không ra gì nhưng cũng là con cháu nhà họ Lâm, lại bị Khương Cảnh bắt sống trở thành con tin.
Ông Khương càng không có mặt mũi để gặp bạn bè, sự phản bội như vậy lại xảy ra trong nhà họ Khương có địa vị cao quyền chức lớn, hậu phương sâu rộng, ông thậm chí không thể đối mặt với những người lính đang chiến đấu đến chết trên tiền tuyến.
Vào lúc này, quản gia hổn hển chạy đến, thẳng thắn xông vào phòng làm việc.
"Có chuyện gì vậy?" Ông Khương thấy quản gia trông rất hoảng sợ bèn cảm thấy có chuyện không lành, ông đứng dậy hỏi: "Phải chăng có biến ở tiền tuyến, hay là tin tức từ Lâm Lang và những người khác đã trở về?"
Điều tồi tệ nhất chính là tin tức về cái chết.
Quản gia hấp tấp ngẩng đầu lên rồi lớn tiếng nói: "Lão gia, thiếu gia Khương Nguyên mất tích rồi."
"Cái gì?"
Nhà họ Khương lúc này mới thực sự bị chấn động, thậm chí ông Lâm cũng không kịp để ý đến chuyện con riêng của nhà họ Khương làm ra, vội vàng đến gặp ông Khương. Theo như quản gia nói, mọi nơi đều không tìm thấy tung tích của Khương Nguyên, vào thời điểm cậu mất tích cũng vào ngày Khương Cảnh bắt cóc Lâm Hiên để phản bội.
Ông Khương nghe xong suýt chút nữa ngã quỵ trên ghế: "Không lẽ, không lẽ là..."
Ông Lâm giữ vững sự bình tĩnh, lạnh lùng nói: "Nếu Khương Cảnh thực sự bắt được Khương Nguyên, không chỉ công bố chuyện mang theo Lâm Hiên, Khương Nguyên cũng là một quân bài quan trọng, quân địch không thể không biết."
Ông Khương vỗ ngực, cố gắng làm thông thuận hơi thở, cố gắng ôm lấy một tia hy vọng mong manh, bảo với quản gia: "Tiếp tục tìm kiếm, huy động toàn bộ người trong nhà đi tìm, không được bỏ sót một góc nào trong thành phố."
Vào lúc này, trên tinh hệ bên ngoài hành tinh.
Tối nay Lâm Lang lại một lần nữa trốn thoát khỏi cuộc tìm kiếm của quân địch, dẫn theo những đồng đội còn lại nghỉ ngơi trong một cái hang nhỏ đầy rong rêu.
Nơi đây thiếu thốn thức ăn, hàng ngày chỉ có thể dựa vào một số hoa quả dại và săn bắt động vật để giảm bớt cơn đói, mọi người tận dụng mọi cơ hội có thể để nghỉ ngơi giữ sức, bởi khi bình minh đến, một trận chiến khó khăn nữa lại bắt đầu.
Lâm Lang cúi đầu, ngửi thấy mùi máu trên người, nhớ lại rằng ngày mai sẽ có một cuộc phản công bất ngờ bèn lẳng lặng đứng dậy, đi đến bên cạnh một hồ nước không xa cởi bỏ quần áo, xuống nước rửa sạch vết máu đông cứng và vết thương trên da.