Chương 2: Có một thế giới mới

Không biết trôi qua bao lâu, Trần Hi mở mắt nhìn thấy vách tường trắng như tuyết nhất thời không biết bản thân đang ở đâu. Mẹ Trần đang trông giữ ở bên cạnh nhìn thấy Trần Hi đã tỉnh thì lập tức vui mừng hô to: "Bác sĩ, con trai tôi tỉnh rồi. Ngài mau tới đây kiểm tra dùm nó một chút."

Trần Hi mê man nhìn bốn phía, cậu đang nằm trên giường của bệnh viện. Mẹ Trần gọi bác sĩ tới khám cho cậu một lượt.

"Cậu ấy tỉnh lại thì không sao rồi, báo cáo kiểm tra lúc cậu ấy nhập viện đã có rồi, các hạng mục thân thể bình thường không có vấn đề gì. Con trai của bà chỉ là bị choáng váng do nhìn thấy máu thôi, ngày mai mọi người có thể làm thủ tục xuất viện." Bác sĩ nói với mẹ Trần.

"Được, cảm ơn bác sĩ." Mẹ Trần liên tục nói cảm ơn.

Ba Trần và mẹ Trần khách sáo tiễn bác sĩ ra cửa rồi mới trở lại bên cạnh giường bệnh.

"Mẹ, sao con lại ở bệnh viện?"

"Con còn nói, con đã hôn mê một ngày. Cái đứa nhóc chết tiệt con, lớn già đầu rồi vẫn không làm cho người khác yên tâm. Con không biết ba con ngủ trưa dậy nhìn thấy con té xỉu dưới đất, gọi thế nào cũng không tỉnh đã hoảng sợ mà vội vàng gọi 120 như thế nào đâu." Vẻ mặt mẹ Trần lo lắng vô cùng.

"Lần này, đứa nhỏ con thật là dọa chết người ta." Ba Trần ở một bên vẫn còn sợ hãi nói.

"Bé Hi à, con còn khó chịu chỗ nào không? Thật kỳ lạ, trước kia con không có bệnh choáng đầu nha."

"Xin lỗi ba mẹ, để cho hai người lo lắng rồi. Con không sao, ba mẹ đi về nghỉ ngơi đi." Nhìn ba mẹ lo lắng sốt ruột, trong lòng Trần Hi không chỉ có áy náy, mà còn cảm thấy ấm áp vì được người nhà quan tâm.

Ngày thứ hai, sau khi làm thủ tục xuất viện thì trở về nhà. Về đến nhà, mẹ Trần còn chưa yên tâm giục cậu về phòng nghỉ ngơi thêm. Trần Hi nằm trên giường nhớ lại chuyện xảy ra hai ngày trước. Cậu nhớ đã đến nhà cũ của ông bà nội Trần, sau đó trở về nhà ăn cơm trưa cùng ba, trong lúc ba cậu đi ngủ trưa thì cậu vào phòng giúp mẹ thu hoạch nông sản. Tiếp đó nữa là cậu gọt táo bị cắt trúng tay, vốn định lấy khăn giấy bên cạnh máy tính thì đột nhiên có rất nhiều tin tức tràn vào đầu làm cậu chịu không nổi ngất xỉu.

Trần Hi chải chuốt lại lượng thông tin hiện lên trong đầu, hóa ra những hạt châu trên chuỗi Phật mà cậu đang đeo gọi là Hỗn Độn Châu sinh ra trước thời kỳ Bàn Cổ chưa mở ra thiên địa. Đến khi thiên địa lần đầu mở ra, bên trong Hỗn Độn Châu đã lờ mờ hình thành một thế giới nhỏ, ngoài ra Hỗn Độn Châu còn có thể điều dung hợp tất cả sức mạnh trên thế gian. Sau đó một vị thần thượng cổ vô tình có được Hỗn Độn Châu, vị thần có một người đệ tử tên Thanh bởi vì lòng tham mà sắp nhập ma, ngài không đành lòng nhìn đệ tử mắc sai lầm hết lần này đến lần khác cho nên đã phong ấn Thanh vào Hỗn Độn Châu, hy vọng một ngày nào đó hắn có thể quay về chính đạo. Thế nhưng Thanh không cam lòng bị phong ấn, không biết hối cải, một lòng chỉ muốn lấy lại tự do mà không ngừng nghĩ biện pháp giải trừ phong ấn.

Trải qua mấy chục ngàn năm, sức mạnh của phong ấn suy yếu, tuy Thanh không thể phá vỡ phong ấn nhưng có thể sử dụng một chút thần thức để thăm dò. Hắn khống chế hạt châu trốn ở Địa phủ, gặp phải bà nội Trần bị quỷ sai bắt nhầm đang trên đường trở lại dương gian, hắn lập tức đi theo bà. Hắn dự định sau khi đến dương gian sẽ vứt bỏ thân thể, bất chấp nguyên thần bị tổn thương mạo hiểm phá vỡ phong ấn đoạt xác sống lại.

Thời gian Thanh trốn tới Địa phủ đã tiêu hao nhiều linh lực, muốn chọc thủng phong ấn nhất định phải chờ linh lực khôi phục mới có thể làm. Chờ đến khi Thanh khôi phục linh lực, Phật châu đã bị Trần Hi đeo lên người. Trong lúc Trần Hi gọt táo, Thanh cố ý thả ra một phần thần thức công kích đầu óc cậu khiến cậu đột nhiên nhức đầu hoa mắt tự làm tay mình bị thương. Sau đó hắn nhân cơ hội hấp thụ máu Trần Hi để giúp bản thân thuận lợi cướp lấy thân thể cậu. Ai biết người tính không bằng trời tính, bởi vì phong ấn của Hỗn Độn Châu mạnh mẽ ngăn chặn, cuối cùng không hiểu vì sao lại dung hợp với không gian nông trại QQ của mẹ Trần. Thế giới nhỏ mờ ảo bên trong Hỗn Độn Châu ngày càng tương tự với nông trại QQ. Điều khiến Trần Hi vui mừng chính là sự dung hợp này đã tiêu hao toàn bộ năng lượng của Hỗn Độn Châu và Thanh, cả hai cũng vì thế mà biến mất. Thế giới nhỏ tồn tại bên trong đầu của Trần Hi. Từ nay về sau, Trần Hi trở thành người điều khiển mảnh thiên địa này, cậu có thể thao túng tất cả những thứ bên trong không gian. Ngoài ra còn đi kèm một món quà lớn, ký ức của Thanh.

Trần Hi chờ không nổi muốn nhìn không gian một chút, cậu tập trung tinh thần nghĩ đến việc đi vào, nháy mắt đã ở trong không gian. Sau khi vào, Trần Hi đã có mặt bên trong thung lũng, cậu nhớ không gian ngẫu nhiên của mẹ mình, khung cảnh là hình ảnh ngôi nhà trúc, còn ngôi nhà thì đơn sơ đầy tuyết. Quả nhiên, Trần Hi nhìn thấy biệt thự nhỏ giống như tuyết, phía sau biệt thự có một rừng trúc, bên trái biệt thự là một hồ nước nhỏ và mấy cây đại thụ không rõ tên. Nước trong hồ chảy ra từ thung lũng, sau đó chảy đến một khe núi khác vừa khéo tạo thành một cái sừng. Đưa mắt nhìn quanh bốn phía đều là những dãy núi và rừng cây tươi tốt, bên phải biệt thự xếp đá tạo thành đường mòn đi thẳng vào trong rừng, theo trí nhớ của cậu hình như phía bên kia khu rừng là trang trại.

Trước mặt biệt thực là mảnh ruộng đất, mảnh đất này chia thành hai mươi bốn miếng, mười hai miếng đất đỏ, tám miếng đất vàng, bốn miếng đất đen, mỗi miếng có một mẫu đất, tổng cộng là hai mươi bốn mẫu. Nhìn từ xa, nơi này to như ba sân vận động "tổ chim"* cộng lại. Bây giờ có một khối đất trồng nhân sâm, những khối đất khác trồng bí đao, cải trắng, củ cà rốt, nấm, hạt dẻ, ngó sen, bạch hoa*, cải xanh và những loại dùng để cung cấp cho nhà ăn. Thời gian trồng cây ở đây so với bên ngoài nhanh hơn gấp mười lần, cây trồng sẽ theo quy luật tự nhiên mà già đi rồi thối rữa, may mắn là thời gian già đi sau khi cây trưởng thành khá chậm.

Bên trái cánh đồng có một cái ao lớn bằng bể bơi trồng rải rác một ít hoa sen, ngoài ra không có nuôi bất kỳ sinh vật nào. Không gian hiện tại vẫn không thể sinh ra sinh mạng, giống như khi thiên địa được tạo ra, phải từ từ tiến hóa. Bây giờ vùng đất trong không gian chỉ có thung lũng này, những nơi khác vẫn là một mảnh hỗn độn. Không gian sẽ từ từ hấp thụ linh khí bên ngoài để tiến hóa, đến một thời điểm nhất định sẽ tạo ra một thế giới độc lập giống như Trái Đất hiện tại. Khi đó động vật sẽ xuất hiện nhưng nếu thu thập động, thực vật từ trên Trái Đất thì tốc độ tiến hóa sẽ nhanh hơn. Sau đó một tinh cầu độc lập sẽ được tạo ra, ngoại trừ thung lũng bốn mùa đều như mùa xuân, nhiệt độ dễ chịu, linh lực phong phú, khí hậu những nơi khác cũng sẽ có bốn mùa và đủ loại thời tiết.

Trần Hi đi vào biệt thự, tính cả tầng hầm thì biệt thự có tổng cộng ba tầng, tầng hầm có bốn căn phòng: một phòng trống, một phòng để đồ vật, một phòng chế biến và một phòng làm quần áo. Tầng hầm dưới đất chứa đồ vật này thật ra là được chuyển đổi từ siêu thị QQ, bây giờ có chức năng cất trữ thức ăn, may là thời gian chỗ này bất động và không gian cũng rất lớn. Phòng chứa đồ đầy các dãy kệ, kệ hàng được sắp xếp theo từng ô vuông, mỗi một ô vuông đều có thể để một kiểu đồ số lượng vô hạn. Nơi này chứa đồ từ nông trại, đồng cỏ, nhà hàng, siêu thị và kho xưởng chế biến của cậu.

Trần Hi nhìn vật phẩm có các loại rau cải, trái cây, hoa tươi, một số dược liệu, trong đó đồ tốt nhất chính là chín trăm hai mươi bốn nhân sâm còn non, hai trăm năm mươi bốn viên nhân sâm, hai trăm mười viên linh chi, không nhìn thấy vật phẩm trò chơi. Vật phẩm trang trại gồm có mười bốn cân* thịt gà, ba mươi hai cân thịt vịt, sáu trăm cân thịt trâu, năm trăm tám mươi thùng sữa bò, năm trăm ba mươi bảy bình rượu táo, đủ các loại trứng không thể ấp và các loại đá quý, một ít lông dê các loại. Vật phẩm phòng ăn có rất nhiều gia vị, thường chế biến nhất là đậu hủ có ba nghìn hai trăm bốn mươi lăm miếng , ba trăm năm mươi sáu ly nước chanh tươi, năm trăm chín mươi ly trà hoa cúc, sáu trăm ba mươi ly giấm táo, hai nghìn sáu trăm sáu mươi cân bột mì, một nghìn sáu trăm năm mươi cây dưa chua, năm trăm hai mươi bình nước ngô, chín trăm tám mươi chén váng sữa, bảy trăm năm mươi ly trà sữa trân châu, năm trăm tám mươi ly ngân nhĩ tuyết lê, ba trăm năm mươi nước xoài lạnh, bảy trăm chín mươi ly nước ô mai. Vật phẩm trong siêu thị còn nhiều đến dọa người ta hơn, loại từ cấp bốn mươi đổ xuống có khoảng một vạn đến năm vạn, đặc biệt là các loại lương thực bên trong siêu thị mỗi loại có năm vạn.

Sau khi nhìn thấy nhiều vật liệu như vậy, Trần Hi đột nhiên hiểu vì sao tạo ra một miếng đất nhỏ như vậy đã tiêu hao toàn bộ sức mạnh của Hỗn Độn Châu và Thanh, tất cả đều dồn hết vào để làm ra những thứ này, tức khắc Trần Hi khóc không ra nước mắt hối hận tại sao không chăm chỉ dọn kho cho mẹ. Phòng chế biến là xưởng chế biến đã được chuyển đổi, chức năng như tên gọi, bên trong có sáu dụng cụ kỳ lạ, có thể bóc vỏ lúa mì, xay bột, đập ngô tự động và các chức năng chế biến khác, các chức năng này không thể gộp lại chung với nhau. Phòng quần áo có mấy cái bàn để kim chỉ khâu vá, một cái máy may, các loại vải vóc và hàng tá mẫu mã. Phòng trống còn lại, Trần Hi dự định chuẩn bị xây thành phòng luyện công.

Lầu một của biệt thự có một huyền quan nhỏ, một phòng khách rộng khoảng một trăm mét vuông, một phòng bếp, một phòng ăn, một phòng chiếu phim, một phòng vệ sinh, phòng tắm và hai phòng ngủ. Bên trong phòng chiếu phim và phòng ngủ có đầy đủ tiện nghi, phòng ở hiện đại, nước lấy từ trên nước suối dẫn trực tiếp vào biệt thự, nhiên liệu là dùng trận pháp chuyển đổi thành. Lầu hai có một thư phòng, một phòng họp nhỏ, năm phòng ngủ. Phòng ngủ lầu hai trống rỗng cái gì cũng không có còn cần cậu đến sắp xếp, trong thư phòng bày trận pháp không gian cho nên sau khi đi vào sẽ có cảm giác chỗ này như một cái thư viện, đáng tiếc chỉ có kệ sách chứ không có sách.

Đi thăm biệt thự xong, Trần Hi chậm rãi men theo đường mòn lót đá đi đến trang trại. Tầm mắt từ từ trở nên sáng tỏ thông suốt, một mảnh bãi cỏ bằng phẳng trong rừng cây, cuối bãi cỏ lấp ló hai nóc nhà, một căn dùng để nghiên cứu khoa học, một căn là chuồng chăn nuôi. Hai nhà cách nhau chừng bảy trăm thước*. Sau lưng sở nghiên cứu có một thác nước nhỏ, dòng sông do thác nhỏ tạo thành chảy qua trang trại nuôi. Bên kia sông nhỏ là một đỉnh núi dốc.

*Chú thích:

1-Sân vận động “tổ chim”: sân vận động quốc gia Bắc Kinh, do kiến trúc của công trình có hình dáng tương tự tổ chim nên thường được gọi là sân vận động tổ chim

2-Cân: 1 cân = 598,6kg theo Việt Nam.

3-Bạch hoa: Cây bạch hoa là một loại cây lâu năm có gai, có nguồn gốc từ Địa Trung Hải và một số vùng của châu Á. Mình chỉ giải thích sương sương, các bạn muốn tìm hiểu thêm thì tra chị gút gồ nhé.

4-Thước: 1 thước Trung hoa = 33 cm. 1 thước Việt Nam = 10cm; còn ở Bắc bộ =40 cm. Mình chỉ tìm hiểu theo chị gút gồ, vì đơn những đơn vị khá là nhạy cảm nên mình để vậy, các bạn nếu muốn thì có thể tự tìm hiểu thêm nhé.