Chương 60

Vì thế, mẹ Tô liền bấm số điện thoại thuộc lòng kia.

Tô Nhã Nhã sững sờ nhìn tên trên màn hình, cuối cùng vẫn nhận máy.

Giọng nói dịu dàng của mẹ Tô từ đầu dây bên kia truyền tới: "Nhã Nhã, gần đây con có khỏe không? Có phải con đã có bạn trai rồi không?"

Nghe được lời của mẹ Tô, Tô Nhã Nhã không biết chuyện gì xảy ra, trong nháy mắt hốc mắt liền ướt đẫm.

Tô Nhã Nhã không khỏi nhớ tới mẹ mình, cổ họng khô khốc, khó khăn kêu một tiếng: "Mẹ."

Mẹ Tô ở đối diện nghe được Tô Nhã Nhã gọi bà là mẹ, quả thực sửng sốt một chút, bà thật sự rất lâu rồi chưa có nghe Nhã Nhã gọi bà như vậy, thật sự rất lâu rất lâu, lâu đến mức bà sắp quên mất giọng nói của con bé.

Lần này nghe thấy cô gọi mẹ, bà liền vui mừng không thôi, vội vàng lên tiếng trong điện thoại, ân cần nói: "Nhã Nhã, gần đây con có khỏe không?"

Tô Nhã Nhã khàn giọng "khỏe ạ" một tiếng, ngẩng đầu nhìn Thẩm Tu Tề đứng đối diện một cái, trong ánh mắt lộ ra một chút trách cứ - - nhìn cái weibo anh đăng sáng nay, rước lấy mẹ tôi.

Thẩm Tu Tề nhìn cô, hơi nhíu mày, hỏi: "Sao vậy?"

Tô Nhã Nhã bĩu môi, không để ý đến anh.

Mẹ Tô ở trong điện thoại hỏi: "Mẹ nghe bọn họ nói, bạn trai con rất lợi hại, thằng bé làm nghề gì? Con đã xác nhận rõ ràng chưa? Con ngàn vạn lần phải cẩn thận một chút, đừng để bị người ta lừa."

Tô Nhã Nhã lại nhìn Thẩm Tu Tề ở đối diện một cái, cô đối với thân phận của anh vô cùng rõ ràng, rõ ràng đến không thể rõ ràng hơn, liền nói với mẹ Tô trong điện thoại: "Anh ấy làm kinh doanh, trong nhà cũng có người theo chính trị, thoạt nhìn quả thật tương đối lợi hại, điểm này quả thật không thành vấn đề, mẹ không cần lo lắng."

Mẹ Tô rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, nói: "Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi." Sau đó lại nhớ tới quan hệ không tốt lắm giữa bà và Tô Nhã Nhã lúc trước, vội vàng bổ sung: "Mẹ kỳ thật cũng không phải ý đó, mẹ chỉ lo lắng cho con, con gái kết giao bạn trai ngàn vạn lần phải thận trọng, nhà anh ta có lợi hại hay không cũng không phải là quan trọng nhất, quan trọng nhất là nhân phẩm anh ta tốt, đối tốt với con, con hiểu không?

Tô Nhã Nhã nghe nói như thế, nghĩ thầm Tô ma ma là người hiểu chuyện a! Nhân tiện nói: "Mẹ, con đều hiểu, mẹ không cần lo lắng."

Mẹ Tô ừ hai tiếng, "Con hiểu là tốt rồi, mẹ cũng yên tâm."

Tô Nhã Nhã nở nụ cười, tiếp tục nói chuyện với mẹ Tô trong điện thoại, "Mẹ, mẹ gọi điện thoại, là vì chuyện này sao?"

Mẹ Tô cũng muốn cùng Tô Nhã nói thêm hai câu, liền đem mấy ngày nay, giấu ở trong lòng, một cỗ đều nói ra, "Con không biết, đoạn thời gian trước con ở trên mạng xảy ra chuyện, có người phát những tin tức đen tối kia bôi nhọ con, em họ Tô Tiểu Huyên của con, chuyên môn chạy đến nhà nói chuyện này, mẹ cùng cha con đều không chịu tin, liền đuổi con bé ấy đi."

"Nhưng chuyện đó ồn ào huyên náo, hàng xóm xung quanh cũng đều biết, mỗi ngày chỉ trỏ ba con và mẹ, chúng ta cảm thấy ở trong thành phố không tiện, liền về nông thôn ở, miễn cho ngày ngày phải đối mặt với những người đó, nghe bọn họ chít chít méo mó nói xấu."

"Mẹ cùng cha con đến nông thôn ở đã lâu, trong nhà những người thân thích kia, lúc trước đều không có cho gọi điện thoại liên lạc cho ba mẹ một chút, cũng không có hỏi qua chúng ta ở chỗ này có tốt hay không?"

"Ai ngờ sáng sớm hôm nay, bác con đột nhiên gọi điện thoại cho chúng ta, nói con ở bên ngoài có một người bạn trai rất lợi hại, còn nói nếu con về nhà, thì đến chỗ bác con ngồi một chút, ông ấy nói ông ấy có việc, muốn nhờ con giúp đỡ, Barabala nói một đống lớn, mẹ cảm thấy người đó quá giả dối, dối trá muốn chết, liền uyển chuyển ứng phó với ông ta, không đáp ứng bất cứ điều kiện nào ông ta đưa ra."

"Sau đó cúp điện thoại, những người thân trong nhà cũng lần lượt gọi điện thoại tới cho mẹ, đều nói con quen biết được người bạn trai lợi hại, muốn làm quen làm quen, mẹ cảm thấy chuyện này có chút kỳ quặc, tới quá mức đột ngột, cho nên gọi điện thoại tới hỏi con chuyện gì xảy ra?"

"Hiện tại mẹ biết là chuyện gì xảy ra, cũng an tâm, con một mình ở bên ngoài nhất định phải chiếu cố tốt chính mình, mẹ cùng cha con ở nhà cũng không có chuyện gì, con cũng không cần lo lắng, cũng chỉ hy vọng con ở bên ngoài bình an."

Lúc này Tô Nhã Nhã mới biết được, thì ra là mẹ Tô và ba Tô, bởi vì lần trước cô ở trên mạng bị người ta bôi nhọ, chịu ủy khuất lớn như vậy, ở nhà cũng không ở nổi, mỗi ngày bị người ở sau lưng chỉ trỏ, chỉ có thể chạy xuống quê ở, tránh những lời nói mát của những người đó, nghĩ thân thể hai người cũng không tốt lắm, ở nông thôn cũng không biết có được tốt hay không? Dù sao điều kiện ở nông thôn vẫn không theo kịp trong thành phố, ăn mặc ngủ nghỉ đi khám bác sĩ cũng không phải thuận tiện như vậy.

Cô đáng ra nên biết những chuyện này, cô hẳn là sớm một chút gọi điện thoại đi qua hỏi họ một chút, chỉ là bởi vì cô là xuyên qua, vẫn chưa có chuẩn bị tốt tâm lý để đối mặt với họ, cho nên vẫn luôn không có gọi điện thoại, đây là cô thất trách.

"Mẹ, mẹ và ba hiện tại ở nông thôn có khỏe không? "Tô Nhã Nhã vội vàng hỏi.

Mẹ Tô cười trả lời: "Rất tốt, rất tốt, ở nông thôn không khí trong lành, chất lượng nước cũng tốt, đồ ăn đều là nông dân tự mình trồng, mùi vị so với ở trong thành phố mua những cái kia tốt hơn nhiều, cha con không phải thân thể không tốt lắm sao? đến nông thôn ở trong khoảng thời gian này, bệnh ho khan đều không có tái phát, dù sao mẹ cùng cha con đều đã về hưu,về tiền lương hưu cũng đủ chúng ta dùng, trở về trong thành phố cũng không có chuyện gì làm, ba mẹ liền tính toán ở lại nông thôn, không trở về thành phố nữa."

Tô Nhã Nhã suy nghĩ một chút, chỉ cần hai người thân thể tốt, bất kể là ở nông thôn, hay là ở trong thành phố đều giống nhau, liền nói với mẹ Tô: "ba mẹ chỉ cần vui vẻ thoải mái là tốt rồi, ở nơi nào cũng được."

Mẹ Tô luôn miệng đáp ứng, trong giọng nói đều nghe ra vui sướиɠ, bà đã rất lâu rồi không thể bình tâm tĩnh khí nói chuyện với Tô Nhã Nhã như vậy, hôm nay nói chuyện với nhau thật sự làm cho bà thật cao hứng, đặc biệt là Tô Nhã Nhã còn quan tâm bà như vậy, con gái của mình thủy chung vẫn là con gái của mình, mặc kệ bà đã từng phạm sai lầm như thế nào, nhưng trong lòng làm mẹ, bà vĩnh viễn đều nhưng trong tâm trí làm mẹ, con bé vĩnh viễn là con của bà, vẫn sẽ không nhịn được khi quan tâm đến bà, hy vọng bà sẽ không đau khổ, không bị ốm, có thể sống tốt.

Mẹ Tô nói: "Chuyện con có bạn trai, tất cả mọi người trong nhà đều biết, bọn họ biết bạn trai con rất lợi hại, từng người một đều gọi điện thoại tới, cái gì cần nhờ con hỗ trợ, cái gì muốn nhờ con tìm một công việc cho em họ con, còn có người nói muốn con đầu tư, dù sao đều là chuyện loạn bảy tám tệ, những thứ này đều làm cho mẹ một hơi ngăn trở, mẹ nói mẹ không liên lạc với con, mẹ cũng không biết khi nào con trở về, chuyện của con mẹ cũng không làm chủ được." Nhã Nhã, chờ con trở về sẽ nói sau."

Nói tới đây, mẹ Tô thở hổn hển: Lại nói tiếp: "chuyện này, cũng chính là vừa nói, có tài có tốt, không có liền không có, lười quản bọn họ những người kia. Nhà chúng ta trước kia thời điểm không tốt, cũng không thấy bọn họ đối với nhà chúng ta vươn tay giúp đỡ. Thời điểm con ở trên mạng bị người ta bôi nhọ, bao nhiêu người sau lưng chúng ta chê cười, bọn họ cho là mẹ không biết? Biết rõ những chuyện kia là giả, vậy mà Tô Tiểu Huyên còn chạy đến trong nhà nói đông nói tây, thiếu chút nữa khiến bệnh cũ của cha von tái phát ! Con khá hơn một chút, liền làm bộ như không có việc gì chạy tới nịnh bợ, trước kia làm những chuyện kia, mẹ mới mặc kệ bọn họ."

Tô Nhã Nhã nghe ra được hôm nay mẹ Tô hung hăng thở ra một hơi, khóe miệng lộ ra nụ cười, thanh âm ngọt ngào nói: "Mẹ, mẹ làm đúng, không cần để ý đến bọn họ."

Mẹ Tô cười một tiếng, nói tiếp: "Kỳ thật những thứ này đều là việc nhỏ, mấu chốt vẫn là hi vọng con sống tốt, trong nhà những người kia nếu quả thật tới tìm con, hoặc là muốn cho con hỗ trợ cái gì?"

"Mẹ, con biết nên làm như thế nào." Tô Nhã Nhã hồi đáp, nghĩ thầm những người trong nhà kia bợ đỡ như vậy, hiện tại biết quan hệ giữa cô và Thẩm Tu Tề, liền muốn tới chỗ cô đón gió thu, nghĩ thật là đẹp, bất quá tuyệt đối không có cửa đâu!"

"Quan hệ giữa con và bạn trai con tốt chứ?"Mẹ Tô quan tâm hỏi.

Tô Nhã Nhã nhìn thoáng qua Thẩm Tu Tề, nói: "Cũng tạm được."

Mẹ Tô nghe nói như thế lại có chút không yên lòng, bà cũng biết tính tình con gái mình, sợ con gái mình tùy hứng, hoặc là làm ra chuyện không tốt, Liền tận tình khuyên bảo nói: "Nhã Nhã, yêu đương phải nghiêm túc nói chuyện, không nên tùy hứng, tình cảm là bồi dưỡng lẫn nhau, nếu như thằng bé đối tốt với con,con cũng phải cố gắng đối tốt với thằng bé, như vậy mới có thể lâu dài. Đương nhiên, nếu như thằng bé không đối tốt với con, hoặc là hai đứa thật sự không hợp, vậy tách ra cũng không có gì. Mấu chốt nhất là, lúc yêu đương, giữa hai bên không nên có lừa gạt, cũng không nên chần chừ."

Tô Nhã Nhã nghe được lời này của mẹ Tô, trong lòng hơi nổi lên nói thầm, mẹ Tô đây là chịu ảnh hưởng của đám anti fan trên mạng? Thật sự cho rằng cô thay bạn trai cũng giống như thay quần áo sao? Phải biết rằng đây là chuyện tuyệt đối không thể nào, trước khi anh và cô ly hôn, người đàn ông bên cạnh cô chỉ có thể là một mình Thẩm Tu Tề, Thẩm Tu Tề là nam chủ bá đạo tổng tài, nếu cô dám nghĩ tới người đàn ông khác, anh chỉ cần giơ ngón tay lên, nhẹ nhàng buông lỏng liền có thể bóp chết cô! Cô mới không dám có ý nghĩ nguy hiểm như vậy, cô là muốn giữ lại mạng nhỏ, mở một cái nông thôn giải trí, hảo hảo sống nửa đời sau!

"Mẹ, mẹ yên tâm đi, những chuyện mẹ lo lắng tuyệt đối không thể xảy ra. "Tô Nhã Nhã cam đoan.

Mẹ Tô nghe được cô nói như vậy, thở phào nhẹ nhõm đồng thời, lại sợ con gái tức giận, vội vàng nói: "mẹ chính là tùy tiện nói, mẹ khẳng định tin con, con không nên tức giận nha!"

Ngữ khí hoàn toàn cẩn thận từng li từng tí, nghe ra được quan hệ giữa mẹ Tô và nguyên chủ thật sự có chút căng thẳng, làm người mẹ thật sự rất sợ chọc con gái mất hứng, dù sao hai người thật vất vả mới có thể nói chuyện tốt đẹp như vậy trong chốc lát.

Tô Nhã Nhã cũng hiểu được nguyên do trong đó, có người mẹ tốt như vậy, nguyên chủ còn không biết quý trọng, thật sự là quá không nên, phải biết rằng mẹ cô đã qua đời, muốn có người quan tâm mình như vậy cũng không có cơ hội, cô liền nói: "Mẹ, con không tức giận, con đã trưởng thành, sẽ không giống như trước kia nữa, nếu con có chỗ nào làm không đúng, mẹ cứ nói thẳng con, mẹ là mẹ tốt nhất của con."

Mẹ Tô hơi sửng sốt, mới nghe hiểu Tô Nhã Nhã nói cái gì, nhất thời tâm tình kích động vô cùng, "Được, được, con gái của mẹ trưởng thành rồi."

Tô Nhã Nhã có thể cảm nhận được niềm vui của cô, nhẹ nhàng "vâng " một tiếng.

Giọng mẹ Tô khàn khàn, hỏi: "Nhã Nhã, khi nào con về nhà, mẹ và ba con đều rất nhớ con."

Tô Nhã Nhã suy nghĩ một chút về sắp xếp công việc gần đây của cô, nói với mẹ Tô: "Gần đây con có chút bận, chờ xong việc con sẽ trở về thăm hai người."

Tô ma ma liền vui mừng đáp ứng một tiếng được.

Hai người nói thêm một hồi mới tắt điện thoại.

Thẩm Tu Tề đi tới, hỏi: "Công việc của em dạo này rất bận sao?"

"Hả? "Tô Nhã Nhã ngẩng đầu nhìn anh, không hiểu ý anh hỏi như vậy.

Thẩm Tu Tề nói: "Nếu công việc bận rộn không thể về, có thể đón họ đến thành phố chơi."

Tô Nhã Nhã nhướng mày: Muốn gặp ba mẹ em? Chờ đã!"