Chương 59

Ba mẹ Tô đã lâu không liên lạc với Tô Nhã Nhã, Tô Nhã Nhã ở bên ngoài rốt cuộc sống như thế nào bọn họ cũng không rõ lắm, chỉ là gần đây đột nhiên thấy được quảng cáo sữa của con gái trên ti vi, sữa kia thoạt nhìn cũng không tệ lắm, mẹ Tô ở trong siêu thị thấy có bán, liền lén mua một hộp về nhà uống, mùi vị quả thật cũng rất được, mùi sữa cùng vị ngọt vừa vặn, bà uống vào rất thích, âm thầm vui mừng thay cho con gái. Con gái bà trở thành ngôi sao quảng cáo, chứng tỏ cuộc sống không tệ, bà cũng yên tâm hơn rất nhiều.

Ai biết qua không tới hai ngày, con gái bác cả Tô Tiểu Huyên liền chạy tới nhà nói với bà, Nhã Nhã ở trên mạng bị người ta hack, có rất nhiều rất nhiều người ở trên mạng mắng cô, còn có người miệng bẩn, nói Nhã Nhã là gà được bán khắp nơi, cuộc sống riêng tư rất hỗn loạn, mỗi ngày thay đàn ông giống như thay quần áo, bằng không làm sao có thể quay được quảng cáo kẹo, sữa?

Lúc Tô Tiểu Huyên nói lời này, mẹ Tô tức giận đến không được, lập tức liền phản bác nói, Nhã Nhã không phải người như vậy, Tô Tiểu Huyên lúc ấy vẻ mặt đắc ý, lấy ra điện thoại di động ở trước mắt bà lắc lư, cười đến rất không có hảo ý nói: "Bác xem a, trên mạng đều viết, bác cũng không phải không biết chữ, chẳng lẽ còn muốn cháu đọc cho bác nghe a?"

Mẹ Tô tức giận đến suýt nữa hộc máu, tức giận nói: "Nhã Nhã của tôi là dạng người gì tôi hiểu rõ hơn ai hết, không cần cô nói những thứ này, cô cút cho tôi!"

Tô Tiểu Huyên khinh thường bĩu môi, nói: "Bác cho rằng Tô Nhã Nhã của bác vẫn giống như trước kia sao, cô ta đã sớm hỏng rồi, giới giải trí là một bể nhuộm lớn, người vào giới giải trí, sẽ không có một người tốt, bây giờ cô ta giao du với đàn ông khắp nơi, chỉ cần là đàn ông liền có thể có quan hệ với cô ta, thối nát vô cùng.

Tô Nhã Nhã cùng Tô Tiểu Huyên là chị em họ, hai người chênh lệch không quá nửa tuổi, nhưng Tô Nhã Nhã từ nhỏ lớn lên xinh đẹp, ca hát khiêu vũ mọi thứ đều giỏi, ở trong trường học được giáo viên bạn học thích, phàm là trường học làm hoạt động gì, Tô Nhã Nhã nhất định sẽ tham gia, sau đó cầm về rất nhiều bằng khen, làm cho người ta thấy liền khen cô tốt. Ở nhà cũng rất được các trưởng bối yêu thích, chú dì bác thím ông bà nội, thích nhất chính là Tô Nhã Nhã, mỗi lần Tô Nhã Nhã cầm giấy khen trở về, người trong nhà từ trên xuống dưới đều khen cô một lần, nói cô thông minh tài giỏi.

Mà đây là đãi ngộ mà Tô Tiểu Huyên chưa từng có, cô lớn lên giống mẹ cô, từ nhỏ mập mạp tròn trịa, ở trường học không nổi bật, rất ít tham gia hoạt động và thi đấu của trường học, thành tích cũng bình thường, chỉ là một người bình thường, quả thực không có cách nào so sánh với Tô Nhã Nhã, người trong nhà vừa nhắc tới cô, đều sẽ nói sao cô không học tập với Tô Nhã Nhã, sao lại ngốc như vậy, cô ta từ nhỏ sống dưới bóng ma của Tô Nhã Nhã, thật dài thật lâu, Đối với Tô Nhã Nhã tràn ngập oán khí, mong có một ngày Tô Nhã Nhã gặp xui xẻo.

Chờ mong này, cô chờ đợi rất nhiều năm, đợi đến khi ba cô thăng chức, làm phó tổng công ty, trong nhà thay đổi nhà lớn xe lớn, đồ hàng hiệu, cuộc sống của cô cũng tốt hơn Tô Nhã Nhã, ba Tô mẹ Tô vẫn là nhân viên nhỏ của công ty, mỗi tháng cầm một ít tiền lương, phần lớn đều tiêu vào trên người Tô Nhã Nhã, bọn họ vẫn ăn mặc rất bình thường, ăn uống cũng bình thường, ở nhà cũ, ngay cả xe cũng không có.

Cô cảm thấy mình rốt cục có thể hãnh diện trước mặt Tô Nhã Nhã, rốt cục có thể đến trước mặt Tô Nhã Nhã khoe khoang một phen, ai biết cô còn chưa kịp hành động, ba mẹ cô liền nháo ly hôn, cô phán cho mẹ cô, cô ta lại bị đánh trở về nguyên hình, tiểu tam của ba cô ta ngược lại đăng đường nhập thất, không bao lâu liền sinh cho ba cô một đứa con trai, cô có thêm một đứa em trai, ba cô ta lại càng ngày càng không chào đón cô.

Nhưng trái lại Tô Nhã Nhã, mặc dù ba mẹ cô ta không có tiền, nhưng bọn họ đều nguyện ý đem tiền kiếm được cho Tô Nhã Nhã dùng, cho Tô Nhã Nhã tận khả năng tốt nhất, không có tiểu tam không có cãi vã cũng không có em trai đến tranh gia sản, cuộc sống so với cô tốt hơn không biết bao nhiêu lần, cô lại càng cảm thấy không thể chịu đựng được.

Thẳng đến sau đó, Tô Tiểu Huyên biết được Tô Nhã Nhã vào giới giải trí, còn quay quảng cáo, trở thành ngôi sao, rồi bị nhiều người mắng, cô vốn vẫn đang hận Tô Nhã Nhã, cơ hội để cô ta hả giận rốt cục đã tới, Tô Nhã Nhã bị người ta bôi nhọ trên mạng, vô số cư dân mạng mắng cô ta là tiện nhân, đều sắp bị người ta bôi nhọ.

Tô Tiểu Huyên nhìn thấy những anti fan kia mắng Tô Nhã Nhã, quả thực cao hứng vô cùng, cũng sắp vui đến điên rồi, lập tức chạy tới nhà Tô Nhã Nhã, tìm mẹ Tô Nhã Nhã nói chuyện này.

Mặc dù mẹ Tô rất che chở Tô Nhã Nhã, đuổi cô ta ra khỏi nhà, nhưng Tô Nhã Nhã bị người mắng, bị người bôi nhọ, đây là sự thật, cô cao hứng a, cô quá hả giận.

Sau đó mỗi ngày cô ta đều ở trên mạng làm một việc, chính là khắp nơi tìm chuyện xấu của Tô Nhã Nhã,khắp nơi tìm tin tức đen tối của Tô Nhã Nhã, phàm là có tin xấu của Tô Nhã Nhã xuất hiện, cô ta đều sẽ đăng bài trước tiên, viết rất nhiều lời nhục mạ Tô Nhã Nhã, phát tiết những bất mãn trong lòng cô ta.

Mà sau khi mẹ Tô biết chuyện Tô Nhã Nhã bị người ta bôi nhọ, tức giận vô cùng, muốn gọi điện thoại hỏi Tô Nhã Nhã một câu, lại bị cha Tô vẻ mặt âm trầm ngăn cản.

"Sao không để tôi gọi điện hỏi Nhã Nhã, tôi tin Nhã Nhã không phải là người như vậy?"

Ba Tô nhìn bà nói: "Nếu như bà nói là Nhã Nhã trước kia, tôi cũng tin con bé sẽ không làm chuyện như vậy, nhưng là hiện tại?

Buổi nói chuyện, nói đến mẹ Tô khổ sở không thôi, Tô Nhã Nhã đã sớm thay đổi, không còn là Tô Nhã Nhã trước kia, tay cầm điện thoại di động của bà cuối cùng vô lực buông xuống.

"Chúng ta về quê ở một thời gian đi. "Ba Tô nói.

Tô Nhã Nhã xảy ra chuyện, ở trên mạng nháo đến mọi người đều biết, ba Tô và mẹ Tô mỗi ngày ra ngoài, đều đυ.ng phải hàng xóm chỉ trỏ bọn họ, giáp mặt cười hì hì, nghiêm trang chào hỏi bọn họ, quay đầu lại ở sau lưng nghị luận bọn họ, ba Tô nhịn vài ngày, trong lòng rất ngột ngạt, không muốn ở trong thành phố nữa, muốn đi nông thôn giải sầu.

Mẹ Tô cũng là tâm mệt mỏi lại khổ sở, ba Tô thân thể cũng không tốt,mẹ Tô cũng lo lắng ông tức giận sinh bệnh, liền gật đầu đáp ứng, "Được, chúng ta đi nông thôn ở một thời gian."

Hai người liền mượn danh nghĩa thân thích, dọn về nông thôn ở.

Lần này ở, hai người liền ở nông thôn ở hồi lâu, đầu tiên là vì trốn tránh hàng xóm chỉ trỏ, mới chạy đến nông thôn ở, sau lại phát hiện nông thôn không khí tốt, nước cũng tốt, ăn đều là tự nhiên, hai người dần dần thích ở nông thôn nhàn nhã sinh hoạt, vui đến quên cả trời đất, liền không nghĩ muốn trở về.

Sau đó, thẳng đến sáng nay, mẹ Tô nhận được điện thoại của bác Tô gọi tới.

"Ai nha nha, em gái, Nhã Nhã nhà các người thật sự là rất có năng lực rất có tiền đồ, quen biết một người bạn trai lợi hại như vậy, cũng không mang về cho người nhà gặp, còn giấu diếm, cũng quá khách khí!"

Mẹ Tô nghe được vẻ mặt mơ hồ, hơn nữa thái độ của bác Tô cũng biến hóa quá kỳ quái, bà không hiểu hỏi: "Bác ấy, lời này của bác là có ý gì?"

"Ai nha, có ý gì,ý trên mặt chữ a, Nhã Nhã nhà các người quen biết một người bạn trai rất lợi hại nha, các ngươi như thế nào đều không cùng người trong nhà nói một tiếng a!

Mẹ Tô vẫn không hiểu ý của lời này, nhưng có một điểm bà nghe hiểu, chính là Tô Nhã Nhã có bạn trai, còn là bạn trai rất lợi hại!

Tô đại bá còn ở trong điện thoại nói: "Nhã Nhã đứa nhỏ kia, ta liền biết con bé sẽ có tiền đồ lớn, khi còn bé liền xinh đẹp tài giỏi như vậy lớn lên liền thể hiện ra, so với Tiểu Huyên nhà ta hiểu chuyện hơn nhiều... Ta từ nhỏ đã thích Nhã Nhã, vừa nhìn thấy con bé liền yêu thích không nguôi... Nhã Nhã thật lâu không trở lại a, con bé khi nào trở về a, nếu như con bé trở về, đưa con bé tới trong nhà ta ngồi một chút a!"

Mẹ Tô có chút không thích ứng với nhiệt tình của bác Tô, dù sao sau khi bác Tô thăng chức, nhìn người đều dùng lỗ mũi, đột nhiên trở nên thân thiện với bà như vậy, bà còn có chút không tiếp thu được, chỉ có thể ừ ừ ứng phó trong điện thoại.

Bác Tô tiếp tục nói: "em gái, Nhã Nhã rốt cuộc khi nào thì trở về, em gọi điện thoại cho con bé hỏi một chút, trở về thì tới nhà ta ngồi, ta chỗ này còn có việc, muốn nhờ con bé giúp một chút, con bé nếu có thể đem bạn trai con bé cùng nhau về nhà ngồi thì càng tốt, ngược lại đều là người một nhà, giúp người ngoài không bằng giúp người trong nhà có phải hay không?"

Lời này lại càng nói càng thái quá, trong đầu mẹ Tô đều không xoay chuyển được, Tô đại bá cư nhiên nói có việc muốn tìm Tô Nhã Nhã hỗ trợ, Tô Nhã Nhã một tiểu cô nương, có thể giúp hắn cái gì a?

Mẹ Tô dù sao cũng là che chở con gái, đành phải nói với bác Tô: "Nhã Nhã khi nào trở về em cũng không biết a, em gọi điện thoại hỏi một chút rồi nói sau, em cúp máy trước a!

Nói xong cũng không cho bác Tô cơ hội nói nữa, nhanh chóng cúp điện thoại.

Chỉ là mẹ Tô vừa cúp điện thoại xong, còn chưa kịp thở một hơi, tiêu hóa được chấn động cực lớn mà bác Tô mang đến cho bà, điện thoại di động của bà lập tức lại vang lên, lúc này là dì cả của Tô Nhã Nhã, bà nhận điện thoại, dì cả cũng kích động nói Tô Nhã Nhã có bạn trai lợi hại, nội dung giống như bác Tô, đều là hy vọng Tô Nhã Nhã mang bạn trai về nhà, người một nhà tụ tập.

Ý tứ tụ tập nhiều lắm, tụ tập đơn giản và tụ tập sâu sắc đều không giống nhau, mẹ Tô cũng không phải ngu ngốc, khéo léo ứng phó với người khác.

Chỉ là vừa mới ứng phó xong một người, người tiếp theo lại gọi tới, dù sao trong nhà có bảy cô tám dì, chỉ cần biết gọi điện thoại, toàn bộ đều gọi điện thoại tới cho bà.

Những cuộc điện thoại này, vừa gọi liền gọi một hai giờ, mẹ Tô mất chín trâu hai hổ khí lực mới đem người gọi điện thoại trong nhà ứng phó qua.

"Ba con bé, ông nói bọn họ những người này, chúng ta hai người ở nông thôn ở lâu như vậy, cũng không thấy bọn họ có một người gọi điện thoại tới quan tâm qua chúng ta, hiện tại Nhã Nhã có bạn trai lợi hại, bọn họ liền từng người từng người gọi điện thoại tới hỏi, ông nói có buồn cười hay không!"

Ba Tô đối với người trong nhà cũng là có oán hận, đối với mẹ Tô nói: "bà trước gọi điện thoại hỏi Nhã Nhã một chút,rốt cuộc chuyện gì xảy ra đi?

"Nghe những người trong nhà ý tứ trong lời ngoài lời là như vậy."

Mẹ Tô nói.

Ba Tô nói: "bà nên gọi điện thoại quan tâm quan tâm Nhã Nhã đi.

Lúc trước ba Tô giận Tô Nhã Nhã, là vì Tô Nhã Nhã khiến ông thất vọng, không cho mẹ Tô gọi điện thoại quan tâm cô, nhưng mẹ Tô biết, kỳ thật mỗi tối ba Tô đều lo lắng Tô Nhã Nhã lo lắng ngủ không yên.

Mẹ Tô nói: "Được được được, tôi sẽ gọi cho nó."

Vì thế, mẹ Tô liền bấm số điện thoại thuộc lòng kia.