Chương 2

Weibo của Sơ Sơ lại vừa mới cập nhật một trạng thái mới.

“Ừm… Đúng thật là áp lực rất lớn đây.” Phùng Côn nghĩ, nhấc điện thoại gọi cho Sơ Sơ.“Làm gì?”

“Ừm, không có gì, muốn nói vừa vặn đến cuối tuần, cháu cũng được nghỉ, có muốn cùng ta đi đến bờ biển chơi hay không?”

“Cuối tuần cháu phải học bù.”

“Cái gì? Cuối tuần cũng không được nghỉ sao? Phương thức giáo dục của trường học này cũng quá không khoa học rồi, phải kết hợp giữa học tập và nghỉ ngơi mới có thể đạt được hiệu suất cao!”

“Đúng rồi! Hoàn toàn không để cho người ta con đường sống!”

“Chú xin nghỉ giúp cháu, cùng đi đến bờ biển thả lỏng tâm trạng một chút đi.”

“Tuyệt vời!”

Vì thế, trưa hôm đó Phùng Côn liền gọi điện thoại cho giáo viên mỹ thuật của Sơ Sơ, đoạt lại được ngày nghỉ cuối tuần.

Vào buổi tối, Sơ Sơ còn chưa kịp thay đồng phục ra, cô mang theo một bọc quần áo nhỏ để tắm rửa, đi thẳng đến nhà hắn.

Phùng Côn rất kinh ngạc, không thể tưởng tượng được Sơ Sơ lại ghét trường học đến như thế.

“Mệt chết.” Sơ Sơ cũng là khách quen của nơi này, không câu nệ phép tắc, ném cặp xong liền ngã mình trên sô pha, tùy tay bật điều hòa, điều chỉnh đến mức thấp nhất.

“Hơi lạnh thổi vào sẽ bị cảm đó.” Phùng Côn lập tức đi thẳng đến chỗ chiếc điều hòa, hướng đầu hơi lạnh lên phía trên, điều chỉnh hơi ấm cao hơn một chút.

“Đến việc bật cái điều hòa mà chú cũng muốn quản.” Sơ Sơ không vui nói.

“Ta là đang tự bảo vệ bản thân, lỡ như cháu bị cảm lạnh lây bệnh cho ta thì làm sao? Ta chính là kiểu người cần phải đi làm với tinh thần phấn chấn mỗi ngày đó.”

“Đồ tính toán.” Sơ Sơ khinh thường mà nói.

“Tắm rửa rồi à? Có muốn tắm lại một lần nữa hay không? Luôn cảm thấy cháu tắm ở trường học không sạch sẽ, nhìn thử xem cái quần đủ màu này đi, lỡ như làm bẩn sô pha của ta thì phải làm sao đây?” Phùng Côn nói, nắm nắm chiếc quần đồng phục đang dính rất nhiều thuốc màu của Sơ Sơ.

“Muốn kêu cháu tắm rửa thì cứ việc nói thẳng, không được sao? Tại sao gần đây chú lại càng ngày càng giống mẹ của cháu vậy?” Sơ Sơ để lộ vẻ mặt không thể chịu nổi, nới lỏng dây buộc tóc, buông mái tóc dài bóng mượt xuống, không thèm để ý đến người đàn ông đang nhìn mình dù chỉ một chút, thuận tay liền cởi bộ đồng phục tay ngắn của mình ra.

Dưới lớp đồng phục là một chiếc áo cúp ngực thể thao, cho nên Sơ Sơ mới không kiêng dè như vậy.

Nhưng thật ra Phùng Côn đã có một chút thất vọng nho nhỏ. Phải, hắn nghĩ rằng suýt nữa đã có thể thấy được bộ ngực sữa của thiếu nữ xinh đẹp trẻ trung cùng áo trong điểm ren đáng yêu rồi.