Chương 20: Dương Dược đánh chồng cũ của Trần Quả đến gãy xương

Ngay khi Trần Quả tan làm, cô đột nhiên nhận được cuộc gọi từ Lục Trạch.

Bên kia điện thoại, giọng nói tức giận của anh ta truyền đến: "Trần Quả, cô lại dám thuê người đánh tôi?!"

"Anh nói gì?".

Thuê người đánh anh ta sao?

Trần Quả mơ hồ, hoàn toàn không hiểu Lục Trạch đang nói gì.

Lục Trạch chế nhạo: "Đừng giả ngốc, người đàn ông đó không chỉ đánh tôi gãy xương, mà còn bao trường sa thải tôi, bây giờ tôi không chỉ thất nghiệp ở nhà mà còn mất mặt với trường, cô vui lắm đúng không? Trần Quả, cô đúng là thủ đoạn cao cường."

Lúc này, Lục Trạch đang nằm trên giường bệnh.

Bên cạnh giường bệnh là mẹ Lục buồn bã và sắc mặt khó coi của Hà Nghiên Nhi.

Rất hiển nhiên, hiện tại trông họ giống như một gia đình, và Trần Quả đã sớm bị loại trừ ra ngoài.

Mẹ Lục vừa gọt trái cây cho con trai, vừa trách móc: "Con trai, người vợ gì đó mà còn chọn, ban đầu mẹ đã không tán thành cho con kết hôn với cô ta rồi, cưới đã ba năm mà không sinh được đứa con nào. Bây giờ cô ta không chỉ thuê người đánh con, mà còn khiến con thất nghiệp, con vẫn nên đồng ý ly hôn với đứa tai họa đó đi, nhưng không thể cho cô ta một xu tài sản nào, bên cạnh đó còn phải bắt cô ta trả tiền thuốc thang!"

Hà Nghiên Nhi giả vờ yếu đuối và đáng thương trước mặt mẹ Lục, cô ta ngồi xuống mép giường, khẽ nói: "Đúng vậy, anh Lục Trạch, ngay cả em cũng cảm thấy lần này chị Trần Quả thật quá đáng."

Mẹ Lục vui vẻ nhìn Hà Nghiên Nhi, nắm chặt tay của cô ta vỗ vỗ, vô cùng hài lòng nói: "Vẫn là Nghiên Nhi hiểu chuyện, trong bụng còn mang đứa cháu trai yêu quý của nhà họ Lục chúng ta. Lần đầu tiên nhìn thấy cháu, bác đã cảm thấy cháu chính là con dâu của chúng ta. Sau khi con trai bác và đứa tai họa Trần Quả kia ly hôn, cháu sẽ được gả vào nhà họ Lục chúng ta."

Trong lòng Hà Nghiên Nhi cảm thấy vui mừng nhưng bề ngoài vẫn ra dáng bạch liên hoa, mặt ngượng ngùng liếc nhìn Lục Trạch: "Cái này không tốt lắm đâu......Mặc dù anh Lục Trạch rất tức giận, nhưng cháu cảm thấy trong lòng anh ấy vẫn còn chị Trần Quả ......Cháu không thể làm vậy, cháu không thể giành lấy tình yêu. "

"Con bé ngốc này, cháu đã mang thai cốt nhục nhà họ Lục chúng ta, chính là đã có tư cách làm con dâu nhà bác hơn cái đứa tai hoạ kia! Còn về con trai bác, bác thấy nó cũng rất thích cháu, sau này người một nhà chúng ta sẽ sống cuộc sống thoải mái, không cần thương hại loại người phụ nữ không thể sinh con được!"

Nghe thấy mẹ Lục khinh thường Trần Quả như vậy, Lục Trạch hoàn toàn không bị lay động, anh ta nằm trên giường, nhìn tay phải bị gãy xương của mình, sắc mặt âm trầm.

Anh ta sẽ không bỏ qua chuyện này đâu, chắc chắn anh ta sẽ trả thù.

Nhưng anh ta vẫn không nghĩ thông một vấn đề, chính là…

Từ khi nào Trần Quả lại quen được một người đàn ông lợi hại như vậy?

Sáng nay lúc anh ta đang dạy sinh viên trong lớp thì đột nhiên bị đánh, anh ta muốn đánh trả, nhưng lại hoàn toàn không phải là đối thủ của đối phương, trái lại bởi vì anh ta phản kích mà càng bị đối phương đánh mạnh hơn.

Bên kia mặc một bộ đồ lao động cũ nát, lưu manh vô lại, nhưng điều khiến anh ta cảm thấy không thể chấp nhận được là đối phương chỉ gọi cú điện thoại, hiệu trưởng đã ngay lập tức sa thải anh ta mà không có một chút do dự, cũng không nghe lời giải thích của anh ta.

Cho nên, trước khi trả đũa, Lục Trạch phải tìm hiểu một chuyện, đó chính là người đàn ông đánh gãy xương anh ta, rốt cuộc có lai lịch gì.

......

Khi về đến nhà, Trần Quả liền gọi điện thoại cho Hà Dao.

Nghĩ tới nghĩ lui, trong số những người cô quen, ngoại trừ Hà Dao, không có ai có thể ra tay giúp cô.

Điện thoại đã được kết nối

"Alo, Quả Quả, có chuyện gì vậy?".

"Dao Dao, tớ muốn hỏi cậu một chuyện. "

"Chuyện gì? Cậu nói đi."

"Có phải cậu thuê người đánh Lục Trạch rồi bảo nhà trường sa thải anh ta không?"

Bên kia điện thoại, Hà Dao mơ hồ: "Không có, sao thế?"

Cô ấy vốn có ý định làm như vậy, nhưng con người Lục Trạch quá xảo quyệt nên vẫn chưa tìm được cơ hội để ra tay.

Nghe Hà Dao nói vậy, trong lòng Trần Quả đã rõ, cô mở miệng giải thích: "Lục Trạch nói anh ta bị đánh, bảo là tớ thuê người đánh anh ta, nhưng tớ không làm, vậy nên tớ gọi điện thoại cho cậu, chỉ để hỏi rốt cuộc anh ta là bị ai đánh, không có ý gì khác, đừng lo lắng, tớ đang bận. "

Cúp điện thoại, Trần Quả suy nghĩ, ngoại trừ Hà Dao, chỉ có một người biết hôn nhân của cô xảy ra vấn đề, đó chính là tên công nhân kia.

Nhưng tại sao anh lại ra mặt thay cô?

Hơn nữa, càng khiến Trần Quả thấy khó tin chính là Dương Dược chỉ là một công nhân dời gạch ở công trường, làm sao có thể khiến hiệu trưởng nghe lời anh?

Trừ phi, anh còn có thân phận khác?

Mọi thứ ngày càng trở nên phức tạp hơn, cũng ngày càng có nhiều người liên lụy.