Chương 8: Giấc mơ mùa xuân của cừu (H)

Từ Chi Nhiên mở mắt ra và nhìn thấy một cô gái đang ngủ bên cạnh, cậu sợ hãi nhảy dựng lên. Cô gái bị quấy rầy trong giấc mơ, không an ổn lăn qua lăn lại, làm váy ngủ bị xộc xệch, lấp ló có cảnh xuân hiện ra. Khuôn mặt bị tóc che đi cũng lộ ra ngoài. Từ Chi Nhiên nhìn kỹ hơn thì thấy đó là Lâm Thanh Tranh, toàn thân trở nên bồn chồn.

Lâm Thanh Tranh không hề nhận ra rằng chàng trai bên cạnh đã tỉnh dậy và vẫn đang lăn lộn, đôi chân thon dài trắng nõn cũng từ dưới chăn lộ ra, do cử động nên váy ngủ đã bị cuộn lên trên bụng, lộ ra chiếc qυầи ɭóŧ ren màu trắng, có vài sợi lông xoăn nhỏ màu đen nghịch ngợm thò ra từ chiếc qυầи ɭóŧ nhỏ.

Từ Chi Nhiên mất tập trung nhìn đôi má hồng hào của cô gái, cậu cúi đầu nhẹ nhàng hôn cô, cô gái cảm thấy có thứ gì đó mềm mềm rơi trên mặt mình, mở mắt ra, đôi mắt ẩm ướt chớp chớp, nhìn Từ Chi Nhiên, cô nũng nịu nói: “ Cậu đã đến rồi à...Hôn hôn nha......" Nói xong cô hôn lên môi Từ Chi Nhiên, Từ Chi Nhiên chủ động đảo khách thành chủ, vươn đầu lưỡi cạy ra hàm răng cô, hai lưỡi đan xen vào nhau.

Khi họ hôn nhau, bộ đồ ngủ có dây đeo của Lâm Thanh Tranh không biết đã bị tuột ra lúc nào, môi cô đỏ và sưng tấy. Từ Chi Nhiên nghĩ thầm, lần này cậu không thể để cô ấy chiếm thế thượng phong, tay cậu vô thức nắm lấy đôi gò bồng đảo của cô , ngón tay cái nhẹ nhàng vuốt ve, quả mâm xôi nhỏ không chịu được sự trêu chọc, nhạy cảm cứng lên.

"Nhiên Nhiên..... Ngứa quá... Hôn ngực tôi đi..." Lâm Thanh Tranh rêи ɾỉ, đẩy ngực về phía trước, hy vọng Từ Chi Nhiên hôn bộ ngực của mình, Từ Chi Nhiên cười nói: "Cậu vẫn như vậy chủ động…” Nói xong, cậu hôn lên quả mâm xôi nhỏ, vốn dĩ cậu chỉ hôn nhẹ thôi, nhưng lại cảm thấy Lâm Thanh Tranh chưa hài lòng mà cứ ôm chặt lấy cậu, nên tăng cường động tác, quấn lưỡi quanh quả mâm xôi nhỏ, mυ"ŧ thật mạnh, thậm chí còn gặm nhấm đôi gò bồng đảo của cô, trong phút chốc, bộ ngực trắng nõn đã đầy những trái dâu tây.

"Nhiên Nhiên... Nhẹ nhàng chút... Phía dưới cũng ngứa quá..." Từ Chi Nhiên nghe thấy Lâm Thanh Tranh gọi, vừa mυ"ŧ quả mâm xôi nhỏ, vừa đưa tay hướng về phía đám cỏ đen phía dưới, mầm đậu nhỏ cảm nhận được có người đến và rất phấn khích run rẩy.

Từ Chi Nhiên buông đôi gò bồng đảo của Lâm Thanh Tranh ra, dùng hai tay mở đôi chân mảnh khảnh của Lâm Thanh Tranh thành hình chữ M, ngắm nghía nơi tư mật của cô, tiểu hoa huyệt hồng hồng và mềm mại, không ngừng phun ra mật hoa. Từ Chi Nhiên cực kỳ tò mò, cúi đầu muốn nhìn kỹ hơn, nhưng Lâm Thanh Tranh vẫn không ngừng rêи ɾỉ, "Ngứa quá... Nhiên Nhiên vào nhanh đi... Dùng cậu bé của cậu lấp đầy tôi đi..."

Cậu bé của Từ Chi Nhiên đã đỏ bừng, sưng tấy và cương cứng. Chỉ là cậu cảm thấy thương tiếc cô nên không thực hiện bước tiếp theo. Nghe lời mời gọi của cô, cậu không thể ngồi yên được nữa, cậu dùng tay ôm lấy cậu bé của mình, đẩy thẳng vào trong tiểu hoa huyệt, hồng hồng và mềm mại của cô.

Từ Chi Nhiên vốn muốn từ từ, nhưng tiểu hoa huyệt của Lâm Thanh Tranh quá nhỏ, cậu muốn cô từ từ thích ứng, ai biết rằng cô không cho cậu một cơ hội nào, cứ ôm chặt lấy cậu và không ngừng kẹp chặt, còn dùng lời nói dụ dỗ cậu, “Ngứa quá… Nhiên Nhiên động đậy đi…”

Đôi mắt như sao của thiếu niên nhuộm đỏ du͙© vọиɠ, giống như biển đỏ, cậu không còn quan tâm đến việc cô có khó chịu hay không mà bắt đầu di chuyển mạnh hơn.

Tiểu hoa huyệt của cô ẩm ướt, ấm áp và căng chặt, mỗi lần va chạm, có rất nhiều mật dịch chảy ra, tấm ga trải giường trắng muốt dưới thân hai người đều ướt đẫm.

Từ Chi Nhiên không biết mệt mỏi vẫn luôn ở trên người cô cày cấy, cô đã ở dưới thân cậu tiết ra rất nhiều lần, từ ban đầu là những lời lẽ rêи ɾỉ, dụ dỗ dần biến thánh khóc lóc xin tha, "Nhiên Nhiên.. Nhẹ nhàng chút... Làm ơn... Tôi không thể chịu được nó nữa..... Sâu quá... Tranh Tranh không thể chịu đựng được nữa..."

Chàng trai vô cùng hưng phấn. Cậu yêu cực kỳ bộ dáng khóc lóc cầu xin của cô gái khi ở dưới thân cậu, khiến cậu cảm thấy vô cùng thỏa mãn. Cuối cùng khi cô gái lại một lần nữa đang lên cao trào, chàng trai nhắm thẳng vào tiểu hoa huyệt của cô và xuất ra một lượng lớn tϊиɧ ŧяùиɠ lớn...

———————————————

Từ Chi Nhiên tỉnh dậy từ giấc mơ, mái tóc của cậu đều ướt đẫm mồ hôi, quần cậu cũng ướt đẫm một mảng lớn. Cậu không khỏi cười khổ, đó là một giấc mơ... Cậu vậy mà làm mộng xuân... Đối tượng vẫn là Lâm Thanh Tranh... Sau đó cậu cười nhẹ, má và tai đều đỏ bừng... Mười sáu năm lần đầu tiên mộng tinh, đối tượng là Lâm Thanh Tranh...

Ánh mặt trời xuyên qua rèm cửa, Từ Chi Nhiên đứng dậy, tắm rửa nhanh chóng, thay qυầи ɭóŧ đã bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ vấy bẩn, nhìn đồng hồ báo thức, cũng đã đến giờ đi học. Sau khi ổn định tâm trạng, cậu đeo cặp trên lưng và đến trường.

Khi cậu đạp xe đến ngã ba chữ T, cậu phát hiện cô gái xuất hiện trong giấc mơ đã đợi cậu ở đó, khi cô gái nhìn thấy cậu từ xa, cô vẫy tay và hét to, giọng nói êm ái vang lên giống như trong giấc mơ: "Nhiên Nhiên~~"

Trái tim chàng trai như bị đánh mạnh, không thể tự chủ mà nhảy lên thật mạnh, má đỏ bừng, không xong.... Đây là tình yêu sao?