Chương 10: Con cừu nhỏ nam tính

Ngay khi chuông tan học reo lên, Hà Tinh Châu lập tức lao tới trước mặt Lâm Thanh Tranh, không cho Lâm Thanh Tranh có thời gian chạy trốn.

Hà Tinh Châu đặt một tay lên bàn của Lâm Thanh Tranh, chặn ở trước mặt cô, nhướng mày đẹp, "Lâm Thanh Tranh, đã lâu không gặp... Mỗi ngày cậu đều trốn tránh tôi, tôi không còn cách nào khác ngoài việc đi đến Thanh Vân đi học, hiện tại xem cậu còn trốn tránh như thế nào”. Nói xong, anh cười chế nhạo cô.

Các học sinh đều định chuẩn bị nghỉ ngơi sau khi tan học, nhưng khi nhìn thấy anh chàng đẹp trai vừa chuyển tới đi đến hàng ghế đầu tiên của Lâm Thanh Tranh, và dường như biết cô, tất cả đều tò mò tụ tập xung quanh.

Lâm Thanh Tranh thực sự muốn chém chết Hà Tinh Châu, cô phồng má giận dữ và nói: "Hà Tinh Châu, cậu có thôi đi không? Tại sao cậu cứ quấn lấy tôi? Cậu có bệnh phải không? Có bệnh thì đi xem bác sĩ chứ đừng làm phiền tôi nữa..."

Từ Chi Nhiên chăm chú nhìn chằm chằm Hà Tinh Châu, trong lòng chán ghét lan tràn, Hà Tinh Châu này tựa hồ là một người không ngừng quấy rầy người khác.

"Ha hả, Lâm Thanh Tranh, cậu muốn chạy trốn, đừng nghĩ về điều đó... Cậu chỉ có thể là của tôi..." Lâm Thanh Tranh đỡ trán, Hà Tinh Châu này bị thần kinh sao, cậu ta thực sự cho rằng mình tổng tài bá đạo sao, thật ngu ngốc... "Hà Tinh Châu, ra khỏi đây đi, cậu thật phiền phức." Lâm Thanh Tranh không nhịn được nữa, trực tiếp bảo Hà Tinh Châu cút đi.

Hà Tinh Châu rất tức giận, cậu ấy đã đi đến trường trung học Thanh Vân vì Lâm Thanh Tranh, vào ngày đầu tiên họ gặp nhau, cô lại bảo cậu biến đi. Cậu đang định bắt lấy Lâm Thanh Tranh thì một đôi tay đột nhiên ngăn cậu lại.

Hà Tinh Châu nhìn thấy, nheo mắt lại, đây không phải là bạn cùng bàn của Lâm Thanh Tranh sao? Chuyện của cậu và Lâm Thanh Tranh thì liên quan gì tới cậu ta. "Buông ra, chuyện của tôi và Lâm Thanh Tranh cậu quản cái gì?" Hà Tinh Châu giọng điệu không tốt nói.

Từ Chi Nhiên giống như thay đổi một người khác, nhếch khóe miệng lên: “Cô ấy ngồi cùng bàn với tôi hơn một tháng rồi, sao tôi lại không thể quản? Hơn nữa, tôi nói cho cậu biết, dù cậu đến từ đâu, mối quan hệ trước đây của cậu với Lâm Thanh Tranh là gì đi nữa, nhưng cậu luôn chặn đường ở đây, điều này rất phiền phức cho các học sinh khác.... Wow, Lân Thanh Tranh nhìn Từ Chi Nhiên với đôi mắt lấp lánh, Nhiên Nhiên của cô cũng rất nam tính nha.

"Chậc, tôi ở đâu là việc của tôi. Cậu nhóc, tôi khuyên cậu không nên xen vào việc của người khác." Giọng nói của Hà Tinh Châu đã trở nên nguy hiểm, Hà Tinh Châu từ nhỏ đã là kẻ chuyên đi bắt nạt các bạn học, điểm số của cậu ta cũng không tệ, hơn nữa gia đình cậu ta cũng rất giàu có, trước nay chưa có gì cậu muốn mà không có được, ngoại trừ Lâm Thanh Tranh, cô gái luôn trốn tránh cậu.

Lâm Thanh Tranh đứng vụt dậy, “Hà Tinh Châu, tôi nói cậu ấy có thể lo được thì cậu ấy có thể lo được, tôi thật sự không có gì để nói với cậu, cậu chỉ là hàng xóm của tôi mà thôi!” Hà Tinh Châu đang định nói thêm điều gì đó thì tiếng chuông vào lớp vang lên, lúc này giáo viên vật lý tiết hai cũng bước vào, nhìn đám người tụ tập quanh hàng ghế đầu tiên, anh cau mày nghiêm túc nói: “Cả lớp vào học đi, các bạn đang làm gì ở đây vậy? Trở về chỗ ngồi của mình đi." Vốn đang xem trò vui, các bạn cùng lớp vội vàng giải tán, Hà Tinh Châu hung hăng trừng mắt nhìn Từ Chi Nhiên trước khi rời đi.

Mọi người yên lặng ngồi xuống, giáo viên đang chuẩn bị vào lớp, Lâm Thanh Tranh cầm sách đứng dậy, lặng lẽ tựa vào người Từ Chi Nhiên, nghiêng đầu nở nụ cười rạng rỡ: “Nhiên Nhiên, không ngờ cậu cũng nam tính như vậy, thật là ngoài ý muốn nha, nhưng vừa rồi cậu thật sự rất đẹp trai, không hổ là Nhiên Nhiên của tôi."

Từ Chi Nhiên quay đầu lại và thấy Lâm Thanh Tranh đang nhìn cậu với đôi mắt chớp chớp, đôi má lúm đồng tiền ẩn hiện như đang nói chuyện với cậu, cậu ho hai tiếng, lỗ tai hơi đỏ lên, "Cái đó... hẳn là như vậy... tôi và cậu đều là bạn cùng lớp.....

Lâm Thanh Tranh bĩu môi thất vọng. “À… chỉ vì tôi và cậu là ngồi cùng bàn sao…” Thực ra không phải vì điều này, mà là vì tôi có chút thích cậu… Từ Chi Nhiên trong lòng trả lời.

Thầy giáo vật lý nhìn hai người ngồi ở hàng ghế đầu đang phớt lờ mình và trò chuyện nhỏ nhẹ, anh lập tức ném cho mỗi người một viên phấn và quát: "Các bạn chú ý nghe giảng bài!" Lâm Thanh Tranh lè lưỡi và bắt đầu nghiêm túc nghe bài giảng. Từ Chi Nhiên mỉm cười và cũng trở nên nghiêm túc. Hà Tinh Châu ngồi ở phía sau nhìn hai người thân thiết với nhau, trong lòng tức giận, Lâm Thanh Tranh, một tháng nay tôi không trông chừng cậu, bây giờ cậu cắm sừng tôi. Bạn cùng bàn của cô ấy hình như tên là Từ Chi Nhiên, để xem tôi có hành hạ cậu ta đến chết không...

Tuy nhiên, sau tiết thứ hai, Hà Tinh Châu không hề tìm kiếm rắc rối với Lâm Thanh Tranh mà vẫn tiếp tục ngồi nghịch điện thoại di động của cậu ấy. Lâm Thanh Tranh thở phào nhẹ nhõm, mong Hà Tinh Châu sẽ biết khó mà lui, đừng làm phiền cô nữa, rồi sau đó cô cùng Vu Manh Manh đi vệ sinh.

Từ Chi Nhiên cũng thở phào nhẹ nhõm khi thấy Hà Tinh Châu không đến.

----------------------------