Chương 1: Chuột tre bị say nắng

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trên hành tinh xanh, 1% dân số có huyết thống động vật.

“Lạch cạch.”

Trên hình ảnh hiển thị trong máy tính giám sát, người đàn ông tóc nâu cao lớn khóa cửa lại, xoay người đi vào thang máy.

Người này mặc bộ vest tối màu làm nổi bật lên dáng người đẹp mắt rèn luyện mà có, trên quần áo hay cà vạt đều không có chút nếp nhăn nào, gọn gàng như thân người của hắn.

Người đàn ông tên là Andrew – Aleksandrovich, đến từ nước Levine, năm trước là tổng giám tiền nhiệm của công ty bảo an Securitus nổi tiếng Trung Hoa, nghe nói là con kế nghiệp cha.

Hắn là vương bài ở khu này của công ty, từ vũ khí phòng thủ truyền thống đến bảo mật internet hiện đại, thậm chí phối hợp bố trí huấn luyện chuyên nghiệp với nhân viên, cái gì cũng biết.

Độc thân, từng phục vụ cho nước Levine, không có sở thích xấu, sinh hoạt có quy luật, không rõ tính hướng.

Chúc Sướиɠ nhìn chằm chằm Andrew trong màn hình bước vào thang máy, lấy ra một bình nước tăng lực trong đống đồ ăn ngoài vừa mới ship tới, khóe môi kéo lên thành độ cong đẹp mắt, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.

Đing.

Bên trong màn hình, cửa thang máy ở tầng một chung cư theo âm thanh mở ra, bước chân của Andrew trầm ổn hữu lực, bóng dáng nhanh chóng biến mất ngoài cửa chính.

Đặt ngón trỏ trên môi, năm ngón tay kia của Chúc Sướиɠ gõ lên mặt bàn theo tiết tấu, kiên nhẫn nhìn Andrew lên xe.

Mãi tới khi Andrew lái con xế hộp Bugatti Chiron màu xám ra khỏi tiểu khu, Chúc Sướиɠ mới từ từ đứng lên, đầu tiên là lấy một thẻ chip mỏng trên bàn nhét vào túi, sau đó gõ mấy câu lệnh vào bàn phím, cánh cửa tầng hai lập tức mở ra không tiếng động.

Khu chung cư cao cấp này mỗi tầng chỉ có hai hộ, tuần trước Chúc Sướиɠ vừa dọn đến, ở đối diện với Andrew.

Hàng xóm tốt Andrew có lẽ không ngờ rằng, hệ thống an ninh tiên tiến nhất thế giới do công ty Securitus nghiên cứu phát minh lại bị Chúc Sướиɠ phá giải trong vòng chưa tới một tuần.

Vân vê tờ truyền đơn của Securitus trên bàn, ngón tay linh hoạt của Chúc Sướиɠ búng lên trên, trong khoảnh khắc tờ giấy rơi xuống, ánh mắt của cậu tức khắc trở nên vô cùng sắc bén, một tay khác ném phi tiêu, đính tờ giấy lên trên tường.

Chúc Sướиɠ khẽ ngâm nga, đeo găng tay lên, nghênh ngang đi vào trong nhà vị tinh anh ngành sản xuất.

Cậu không biết rằng, Andrew ở trong xe sau khi xem di động thấy cậu bước vào cửa, khóe miệng cong thành một nụ cười đầy say mê.

Phòng được quét màu sơn đen trắng đơn giản, sàn nhà gỗ không một chút bụi, cửa sổ sát đất rộng lớn sáng sủa, ánh nắng ngập tràn căn phòng.

Trước khi bước vào, Chúc Sướиɠ đã kiểm tra phòng một lần, ngoài ý muốn phát hiện không có thiết bị nghe lén cùng camera.

Bởi vậy có thể thấy rằng, vị tổng giám này có lòng tin cực cao đối với sản phẩm công ty nhà mình, nên để hắn ăn chút đau thì hơn.

Vị tổng giám kia có “việc gấp” phải ra ngoài, ít nhất cũng phải mất cả ngày mới có thể giải quyết, để cho Chúc Sướиɠ có thừa thời gian hành sự.

Cậu gắn chip tự chế vào giác cắm internet, tiện đường chạy vào phòng bếp, mở tủ lạnh, không khỏi sững sờ.

Trong tủ lạnh ngoại trừ thịt dê thịt bò thì còn có không ít cành tre non, dưa hấu tươi mới, mía, ngô, thậm chí còn có nước cỏ tranh(1)

tươi ép, tất cả đều là đồ Chúc Sướиɠ thích ăn.

“Thích tập gym, ăn uống cân đối, được đấy.”

Sau khi đánh giá một lượt, Chúc Sướиɠ tiện tay đóng cửa tủ lạnh lại, cậu thèm thì thèm thật, nhưng còn chưa vã đến mức phải đi ăn vụng.

Sau đó, Chúc Sướиɠ tạo dáng hình chữ đại

(大) ngồi phịch lên ghế salon, mở TV 3D ra.

Dựa theo thói quen sử dụng mà nói, Andrew thích nhất là xem kênh thể thao, kênh xem hàng ngày là bản tin thời tiết, dường như không có người dẫn chương trình yêu thích.

“Cái loại người nhạt nhẽo gì vậy chứ.”

Chúc Sướиɠ tắt TV, quay người bước vào phòng ngủ, rốt cuộc cũng phát hiện chỗ bất bình thường:

Là một kẻ độc thân, cái giường với tủ quần áo này có phải hơi lớn không? Còn có hai bộ chăn gối, chẳng lẽ là đang giấu người đẹp?

“Hehe.”

Cậu hưng phấn không thôi, chỉ cần chụp được bằng chứng, nói không chừng còn bán được cho đám paparazzi, kiếm chút tiền cơm.

Ngay khi cậu mở tủ quần áo ra, định chụp mấy tấm ảnh, sau lưng đột nhiên vang lên giọng nói quen thuộc:

“Em có vừa ý căn nhà này không?”

Chúc Sướиɠ suýt nữa thì bị dọa nhảy dựng lên, cứng đờ quay người lại, vừa vặn đối diện với nụ cười “thiếu đánh” của Andrew.

Andrew có ngũ quan thâm thúy, lông mi dài mảnh hơi hạ xuống, con ngươi màu nâu thẫm sáng ngời có thần, phản chiếu ảnh ngược của Chúc Sướиɠ.

“Còn nhớ tôi không? Tôi ở đối diện, vừa quay về đã thấy cửa nhà anh mở, cho là có chuyện nên mới vào xem.”

Khoảnh khắc bình tĩnh lại, Chúc Sướиɠ cũng không phải lần đầu gặp phải tình huống này, lên tiếng nói đại lý do đã được bịa ra hoàn hảo:

“Không có việc gì thì tốt rồi, tôi đi trước đây.”

“Chờ đã.”

Đáng tiếc, động tác của Andrew càng nhanh hơn, hắn bước sải lên trước, nâng tay lên, nhốt Chúc Sướиɠ vào giữa mình với vách tường, thanh âm trầm thấp mà có từ tính.

“Tới cũng tới rồi, đừng đi, ở lại đi.”

Andrew lúc này chỉ mặc một cái áo sơ mi trắng, bả vai hắn dày rộng, cơ bụng rắn chắc, dường như chỉ một giây sau có thể giật bung cúc áo, cơ bắp toàn thân căng chặt như một bức tường đồng vách sắt.

“Dáng người anh đẹp thật đấy, trên giường chắc chắn rất được chào đón, đừng hại tôi.”

Ngoài miệng đánh trống lảng không trượt phát nào, trong chớp mắt, nơi Chúc Sướиɠ đứng chỉ còn lại một con chuột tre màu xám, nhảy ra qua hai chân Andrew, chạy đi nhanh như chớp.

“Không ngờ chứ gì.”

Chúc Sướиɠ đắc ý không thôi, cậu có thể biến thành chuột tre, đây là nguyên nhân cậu liên tục tìm được đường sống trong chỗ chết.

“Ơ.”

Chúc Sướиɠ còn chưa kịp chạy đến phòng khách, phía sau cậu bỗng nổi lên một đợt gió.

Cậu không kịp quay đầu, chỉ cảm thấy sau cổ ấm ấm, tứ chi không thể động đậy, toàn bộ cơ thể chuột bị ngậm lên.

Chờ tới khi bị ném vào trong l*иg ngực xù lông, cậu mới thấy rõ đó là một con chó Caucasus thật lớn, cái đầu cao chừng nửa người, toàn thân dài hơn 1m, mũi đen nhánh, hai mắt nâu thẫm, thể trạng cường tráng, đầu lưỡi màu hồng nhạt thân mật liếʍ lông cho Chúc Sướиɠ.

Chó lớn đang vào mùa thay lông có màu lông đậm tươi, mềm mại ấm áp, nằm trên đó vô cùng thoải mái.

Nhưng mà, cơ thể của Chúc Sướиɠ lúc này theo bản năng run bần bật, hai mắt nhắm chặt, đầu óc trống rỗng, trong đầu chỉ còn lại một suy nghĩ:

“Sắp bị ăn rồi.”

Chó lớn thích Chúc Sướиɠ đến nỗi không ngừng miệng, ôm cậu vào trong ngực, liếʍ từ trong ra ngoài một lượt, vừa liếʍ vừa cưng chiều nói:

“Em đáng yêu quá.”

Giọng nói này?

Chúc Sướиɠ mở bừng mắt ra, cái đầu chó thật lớn lập tức choán hết tầm mắt cậu, suýt chút nữa khiến cậu xỉu luôn tại chỗ.

Cậu cố gắng co mình lại thành một cục, định không cho chó lớn xuống miệng, bên ngoài chết vẫn không chịu nhận thua:

“Chó lại đi bắt chuột(2)…”

Andrew biến thành chó lớn lập tức đáp lời không chút suy nghĩ: “Làm bữa ăn sáng?”

Chúc Sướиɠ: …… Với trình độ tiếng Trung này của anh, sao công ty còn chưa phá sản?

Andrew dùng mũi củng củng Chúc Sướиɠ đã biến thành một quả cầu lông, con ngươi màu nâu tỏa sáng lấp lánh, lấy lòng nói:

“Tôi là chó Caucasus, tôi thích em, em hẹn hò với tôi nhé?”

Chúc Sướиɠ:???

“Tôi tới Trung Quốc, mua căn nhà này, cẩn thận sắp xếp đều là vì em.”

Andrew gối cằm lên người Chúc Sướиɠ, hai chân trước cẩn thận nâng niu “Quả bóng xám” như báu vật:

“Tôi cứ sợ em không chịu đến, chờ đợi rất đau khổ.”

Nằm trong đám lông dài của chó lớn, đầu óc Chúc Sướиɠ nhanh chóng hoạt động: Thì ra là một con chó ngốc chỉ biết dùng nửa người dưới.

“Tôi cảm động lắm.”

Cố gắng nặn ra vài giọt nước mắt, đôi mắt Chúc Sướиɠ tràn ngập lệ quang lấp lánh, trông thấy mà thương.

“Nhưng tôi có bạn trai rồi.”

Câu nói của cậu như sét đánh giữa trời quang, Andrew không tự chủ bóp chặt hai chân, lắc đầu như điên:

“Em không có! Không thể nào.”

Rõ ràng hắn đã điều tra kỹ càng rồi, đừng nói là bạn, người tỏ tình với Chúc Sướиɠ cũng cực ít.

“Phong Tứ là bạn trai của tôi.”

Chu Sướиɠ nuốt một ngụm nước miếng, tên này chắc chắn Andrew đã từng nghe, nếu như may mắn, phần lớn đều sẽ biết khó mà lui:

“Tính chiếm hữu của anh ấy rất mạnh, nếu anh ấy biết anh có ý này với tôi, nhất định sẽ không tha cho anh.”

Phong Tứ là thủ lĩnh của nhóm “xã hội đen” ở Trung Quốc, cũng có huyết thống động vật, có thể biến thành một con hổ mang chúa dài hơn 4m, độc tính cực mạnh, cực kỳ nguy hiểm.

Andrew chấn động không thôi, trong mắt ngập tràn khó tin, còn thêm mấy phần lo lắng:

“Sao em lại ở với hắn? Hắn sẽ ăn em mất.”

Anh mới ăn tôi á!

Trong lòng Chúc Sướиɠ thầm chửi bậy, cố gắng tỏ ra đau khổ, giả vờ ấm ức nói:

“Anh ấy yêu tôi lắm, lúc nào cũng nhớ đến tôi.”

Mấy năm trước ở Tinh Nguyệt Quốc, Chúc Sướиɠ trộm dùng lỗ hổng bảo mật thó mất mấy trăm vạn ngay dưới mí mắt Phong Tứ.

Phong Tứ chưa từng mệt như vậy, thề phải nuốt sống Chúc Sướиɠ, lệnh cho đàn em đuổi gϊếŧ cậu đã nhiều năm.

Nhưng Andrew vẫn từ chối tin tưởng: “Nhưng tôi nghe nói Phong Tứ thích rắn đuôi chuông, bên người không thiếu người đẹp rắn.”

Chúc Sướиɠ gục đầu xuống, cẩn thận che giấu ý cười, giọng nói nghe ấm ức không thôi:

“Anh ấy đã từng nói, những cô đó chỉ là gặp dịp thì chơi, còn tôi mới là sự tồn tại đặc biệt đối với anh ấy.”

Từ sau lần kia, Chúc Sướиɠ còn chơi khăm Phong Tứ, khiến tên địa đầu xà này bị cảnh sát tóm vứt vào nhà giam.

Không phải Chúc Sướиɠ nói khoác, trong đám cừu nhân của Phong Tứ, cậu cũng có một phần.

Sợ Andrew còn chưa từ bỏ, vả lại dù sao liêm sỉ của Chúc Sướиɠ cũng đã sớm bị chính mình ăn mất, dứt khoát không thèm đếm xỉa:

“Anh ấy còn chia sẻ tôi với anh em, để tôi đi với bọn họ, bọn họ đều nói chưa bao giờ gặp được con chuột hoa nào xinh đẹp như tôi, mỗi tối tôi đều cùng với mỗi người khác nhau…”

“Đủ rồi!”

Andrew dùng hai móng che lỗ tai lại, không đành lòng nghe tiếp, không ngờ chỉ mới mấy năm mà Chúc Sướиɠ lại lưu lạc đến nước này, nếu mình xuất hiện sớm chút……

Dùng sức cắn môi dưới, ánh mắt Chúc Sướиɠ lấp lánh ánh sao, âm thầm nhảy khỏi ngực Andrew, biến trở lại hình người.

Một tay cậu ôm đầu chó của Andrew, một tay dịu dàng vuốt lông trên lưng chó, nhẹ giọng an ủi:

“Về sau anh sẽ gặp được người anh thích hơn.”

Đồng thời, trong lòng cậu thầm tính toán: Tổng giám Securitus là một con chó, đây được tính là bí mật trong ngành, hẳn là có thể bán được với giá tốt.

“Em yêu hắn thật sao?”

Giữ cậu lại nửa ngày, Andrew lưu luyến không rời tiễn Chúc Sướиɠ ra khỏi cửa. Đây là người hắn đã tìm kiếm nhiều năm, chẳng sợ Chúc Sướиɠ chỉ cho hắn một chút hy vọng, hắn cũng không buông tay.

Chúc Sướиɠ vô cùng kiên định gật đầu: “Đúng vậy, xin lỗi.”

Andrew cảm thấy lòng mình như vỡ tan thành mảnh vụn, nhưng hắn còn chưa kịp đau khổ, Chúc Sướиɠ trước mặt đột nhiên mềm nhũn, ngã nhào vào người hắn.

“Em làm sao vậy?”

Andrew ôm chặt Chúc Sướиɠ, thấy ánh mắt cậu mơ màng, hai má nóng lên, hơi thở rối loạn đến bất thường, căng thẳng hỏi:

“Có phải bị say nắng rồi không?”

Chúc Sướиɠ cảm thấy cổ họng như bị lửa thiêu cháy, theo bản năng liếʍ liếʍ cánh môi, cậu nghe thấy âm thanh không thuộc về chính mình phát ra, cứ như có một kẻ khác đang điên cuồng giãy giụa trong người cậu.

Đầu choáng váng như có ngọn lửa càng lúc càng lớn, khô nóng khiến Chúc Sướиɠ dùng sức kéo cúc áo ra nhưng vẫn rất khó chịu.

Nhưng khi cậu dán lên người Andrew thì dễ chịu hơn một chút.

Vì thế hai tay Chúc Sướиɠ bỗng bá lấy cổ Andrew, đầu mơ mơ màng màng, uống rượu độc giải khát cắn lên đôi môi mỏng xinh đẹp kia.

Andrew còn đang đắm chìm trong nỗi đau khổ không cam lòng từ bỏ crush, hành động của Chúc Sướиɠ khiến đầu óc hắn hoàn toàn mất khả năng suy nghĩ.

Rõ ràng là em ấy chủ động, vì sao lại không thể?

Suy nghĩ này đánh bại lý trí Andrew, hắn nhanh chóng quyết định đá cửa, cường ngạnh đoạt quyền chủ động, hai người ôm nhau ngã xuống sofa mềm mại.

Ngay khi lửa nóng lần nữa cuốn trôi Chúc Sướиɠ đi, cậu mơ màng ý thức được:

Lần đầu tiên của cậu, vậy mà bị chó……

**********************

Chú thích:

(1) Cỏ tranh:Cẩm Nang Hầm Thịt Chuột Tre - Chương 1: Chuột tre bị say nắng(2) Chó lại bắt chuột (狗拿耗子): hay còn hiểu là bắt chó đi cày, ở đây em thụ đang chơi chữ, vừa chỉ nghĩa đen vừa chỉ nghĩa bóng là chõ mũi vào việc người khác.

Bonus hình con Bugatti Chiron:

Cẩm Nang Hầm Thịt Chuột Tre - Chương 1: Chuột tre bị say nắng