Chương 7: Người thừa kế

Doãn Tuyển đọc sách tốt từ khi còn bé, lúc đi học liên tục nhảy lớp, sau khi tốt nghiệp trung học phổ thông đi Mỹ, khi lấy được học vị MBA ở Harvard mới chưa tới hai mươi mốt tuổi, trì trệ gần mười năm, một năm cũng khó về nước một lần, mọi người cho rằng anh không hề có dã tâm đối với sự nghiệp gia tộc, anh đột nhiên lại trở về nước năm hai mươi sáu tuổi, không bao lâu thuyết phục được ông cụ bao nhiêu năm cố chấp giao ra quyền thừa kế.

Tin tức truyền ra, đừng nói hội đồng quản trị, trong nhà họ Doãn đều loạn thành một nồi cháo heo. Lúc đó ba thành viên khác của Doãn gia đã sớm kéo bè kết phái trong công ty, ngấm ngầm tranh đấu gay gắt, không nghĩ tới người cháu trai nhìn như kẻ ngoài cuộc lại hớt tay trên, tiếp quản tất cả.

Tất cả mọi người cho rằng ông cụ bệnh nên hồ đồ, ba người chú thiếu chút nữa đã vì vậy mà kiện Doãn Tuyển lên tòa án.

Chỉ có hai ông cháu anh biết, ông cụ là bị buộc phải nhường chỗ.

Doãn Kinh cầm quyền giai đoạn cuối công ty thua lỗ không ngừng, nội bộ không ngừng yêu cầu thay đổi chủ tịch, trong đó người lên tiếng nhiều nhất là đại cổ đông lớn thứ 2. Doãn Tuyển bắt đầu đầu tư vào thị trường chứng khoán khi còn là sinh viên, sau khi tốt nghiệp viện nghiên cứu thì khởi nghiệp, mấy năm qua lấy danh nghĩa công ty nước ngoài thu mua cổ phần của Kinh Duệ đã đủ để anh chi phối thế cục trước mắt, một khi phản bội, quyền kinh doanh của Kinh Duệ sẽ gặp phải nguy cơ đổi chủ, vì bảo đảm Kinh Duệ tiếp tục họ Doãn, lão gia tử mới miễn cưỡng đồng ý cho Doãn Tuyển vị trí chủ tịch.

Tập đoàn Kinh Duệ dưới sự dẫn dắt của Doãn Kinh từng nở mày nở mặt một thời, ông lấy kiến trúc làm giàu, tuy nhiên sau này ngành nghề liên quan càng ngày càng rộng, ngành xây dựng của Kinh Duệ vẫn luôn là tấm bảng hiệu tiêu biểu thành công nhất trong tập đoàn, quy mô cùng vốn liếng thậm chí đã hơn mười năm đứng trong top 10 tập đoàn toàn quốc, chỉ tiếc sau này liên tục quyết sách thất bại, lại đào đông bổ tây, khi giao vào tay Doãn Tuyển, tấm bảng hiệu sáng ngời này cùng với toàn bộ tập đoàn đã sớm đổ nát.

Ban đầu không ít người chờ cảnh Doãn Tuyển nhảy dù bị chê cười, anh lại thật sự vực dậy tập đoàn cũ đang cheo leo trên bờ vực nguy hiểm này trong sự ràng buộc của các chú. Ánh mắt anh độc đáo, thủ đoạn tàn nhẫn, chọn người làm việc mạnh mẽ dứt khoát, không nói tình cảm, ngay cả Doãn Kinh tung hoành thương trường nửa thế kỷ cũng không còn lời nào để nói. Mấy năm về sau, dưới sự bày mưu nghĩ kế của anh, sự nghiệp Kinh Duệ càng làm càng lớn, lợi nhuận một năm so với một năm tăng trưởng kinh người, hai năm trước lại lần nữa đẩy Doãn gia lên vị trí người giàu nhất Hàn Thành, đến lúc này, Doãn Thị hoàn toàn trở thành của Doãn Tuyển.

Nhìn cảnh tượng vinh quang hôm nay của Kinh Duệ, người ngoài đều khen ngợi Doãn Kinh có tầm nhìn xa trông rộng, chọn người nối nghiệp rất chuẩn, không ai biết giữa ông cháu bọn họ đã trải qua bao nhiêu lần đánh cờ.