Chương 1: Mạnh Vãn Ca

Nhân dịp năm mới, truyện sẽ mở sale combo 50% cho 5 bạn nhanh tay nhất, sau khi đủ 5 bạn sẽ sale xuống còn 30% đến hết ngày mùng 5 Tết, sau đó sẽ quay trở về giá ban đầu.

Chương 1: Mạnh Vãn Ca

Giữa hè tháng bảy, trời trong xanh như gột rửa, hoa phượng trên sân trường nở rộ, ve kêu râm ran không ngừng trên cây, ngọn cây bị gió thổi xào xạc khiến cả khuôn viên trường như hòa mình trong một bản giao hưởng.

Sau khi Mạnh Vãn Ca viết xong câu cuối cùng, cô ngừng viết, vô thức nhìn ra ngoài cửa sổ.

“Cốc cốc cốc!”

Cô quay đầu lại, giáo viên tiếng Anh đang đứng bên cạnh cô gõ lên bàn: “Viết xong kiểm tra lại, đừng ngẩn người!”

Vừa dứt lời,tiếng chuông tan học vang lên, cả khuôn viên yên tĩnh như nổ tung, tiếng cười nói ồn ào náo động.

Giáo viên tiếng Anh đi lên bục giảng: “Các bạn bàn cuối thu bài giúp cô.”

Nhóm nữ sinh đi theo nhóm nói chuyện ríu rít, chỉ trong vài phút, lớp học đã không còn mấy người.

Thu dọn sách vở xong, Mạnh Vãn Ca thấy điện thoại trong túi bên trong rung lên không ngừng, cô lấy ra thì thấy trên màn hình hiện lên một dãy số quen thuộc, cô nhấn nút gọi, nghe được một lúc thì nhíu mày, có chút không kiên nhẫn nói: "Biết rồi, không cần đón con, con tự đi về được."

Cúp máy, cô bực bội thở dài, đeo balo chuẩn bị đứng dậy thì có một người vỗ lên vai, quay đầu lại thì bị một ngón tay giơ lên

từ lâu chọc vào má.

Cô tức giận liếc nhìn đối phương: “Cậu không thấy mình rất trẻ con à?”

“Không!” Phương Túc nhếch miệng cười: “Buổi chiều đi HIGH không!”

“Không đi.”

“Lâu lâu phải đi xõa cho khuây khỏa chứ?”

“Buổi chiều có tiết khiêu vũ.”

Phương Túc “a” một tiếng, suýt nữa quên mất, nhưng cô ấy vẫn kiên quyết hỏi: “Đợi cậu học xong nhé? Buổi tối sẽ đi hát."

Mạnh Vãn Ca đứng dậy, đeo ba lô ra sau lưng: “Các cậu cũng rảnh ghê, tối nay không về nhà à?”

“Ở nhà chán lắm.” Phương Túc bĩu môi, “Đâu như cậu.”

Mạnh Vãn Ca nhíu mày, “Tớ nào có?”

“Còn bảo không đi, trừ hôm thi thì tuần nghỉ nào mà cậu không về nhà?”

Mạnh Vãn Ca không để bụng: "Trường học không thoải mái như ở nhà."

Phương Túc bĩu môi: “Ừ thì cũng đúng, nhưng về nhà lại phải dọn dẹp, lười lắm.”

Phương Túc ỷ vào dáng người cao mà choàng tay qua cổ khóa cô lại “Này, cậu đừng có mà chuyển đề tài. Thế tối nay có đi không?”

Thánh Nữ Tu Sĩ là một ngôi trường "quý tộc" nổi tiếng ở Hàn Thành,nghiêm nghị, đội ngũ giáo viên ưu tú, tỷ lệ sinh viên đăng ký trong và ngoài nước rất đông, nhiều phụ huynh sẵn sàng chi rất nhiều tiền gửi con cái của họ đến đây, một vài trong số đó là con cái của nhà chính trị - kinh tế. Để quản lý tốt học sinh, trường áp dụng chế độ nội trú bắt buộc.