Chương 48

Trăng tròn luôn khiến người ta liên tưởng đến cảnh đoàn viên.

Từ trong phòng của cậu, có thể lờ mờ trông thấy cánh cửa sắt ở bên cạnh.

Nếu như tối nay Tạ Đường Yến không xuất hiện, lượng HP của mình sẽ lại phải tụt thêm mười điểm nữa. Nhưng không thể không nói, cảm giác chiến đấu vì “tỳ tỷ”...thực sự là rất thoải mái, làm cái gì cũng cảm thấy có thêm ba phần sức mạnh.

Ôn Thời mua thuốc phục hồi, cái bình nhỏ tốn hai mươi điểm tích lũy chỉ có thể bổ sung ba điểm HP. Cậu mua bốn bình, nâng HP lên chín mươi tám, mười hai điểm bị cô dâu máu làm tổn thương, còn ba điểm khác là bị mảnh vỡ đâm bị thương ở bệnh viện.

Điểm tích lũy còn lại 2,985.

Làm xong việc, Ôn Thời đứng tại chỗ trầm mặc ba giây đồng hồ, cuối cùng vẫn lựa chọn mua thêm một bình nữa, tăng thanh máu max lên một trăm linh một.

"Phù —— "

Cậu thoải mái mà thở dài.

Mặc dù chín mươi tám lượng máu đã dư xài, nhưng một trăm linh một máu vẫn có thể mang đến cho người khác cảm giác an toàn hơn.

"Luyện hóa thành công."

Đột nhiên xuất hiện tiếng nhắc nhở thu hút sự chú ý của Ôn Thời.

"Tiêu hao đạo cụ "linh quan"*1 cấp thần."

"Chúc mừng ngài thu hoạch được chiến tướng: Du Thi."

" Chủng loại: Du Thi

Cấp độ trước mắt: yêu vật cao cấp, có xác suất chuyển hóa thành zombie

Giá trị lý tính: 20

Độ trung thành: 1

Trí thông minh: 79

Chú ý, nếu giá trị lí tính của Du Thi quá thấp thì sẽ dễ phệ chủ

Phương pháp triệu hoán: Máu triệu hoán"

Ôn Thời trầm mặc một chút, luôn cảm giác phệ chủ và máu triệu hoán là một cái hố.

***

Thế giới giả tưởng.

Ảnh hưởng từ cái chết của Lạc Tiêu vẫn còn chưa biến mất, người xem náo nhiệt đang muốn rời đi, ai ngờ còn chưa đi được mấy bước, lại có số hiệu người chơi biến thành màu xám, còn một người chơi nằm trong bảng một ngàn người đứng đầu, đối phương còn có kỹ năng "trận pháp sư" hiếm có.

Một tàn cuộc, ba người chơi già dặn kinh nghiệm đều đã chết.

Dòng chữ màu đỏ phó bản "Đêm kinh khủng ở lâu đài cổ" trở nên càng thêm chói mắt, nơi đó chỉ còn lại một số hiệu cuối cùng vẫn sáng ——

Người chơi 460872.

Người chơi 460872, lại là người chơi 460872!

Người chơi mới này đã có thể sống đến cuối cùng ở trong tàn cuộc.

Việc này đáng kinh ngạc, giống như là một đứa bé chạy thắng một người trưởng thành trong một cuộc thi Marathon vậy.

Tiếng thảo luận càng ngày càng nhiều, thành phố yên lặng thật lâu giống như được một mồi lửa đốt lên, đột nhiên náo nhiệt.

"Bành Lộ chết rồi." Người nói chính là thành viên trong nội bộ thất giới: "Đáng tiếc, ông chủ vốn định chiêu mộ hắn."

Có thể khiến cho ông chủ phải khen một câu là rất có tiềm năng phát triển, thật sự là không tệ.

Đồng đội tỏ vẻ lạnh lùng: "Đáng tiếc cái gì, chết là chứng minh thực lực không đủ, hiện tại người còn ở lại bên trong mới đáng để chúng ta chiêu mộ. Loại bỏ phế phẩm, hấp thu máu mới càng lợi hại hơn."

Chung quanh màn hình chiếu người đông nghìn nghịt, chung quanh bọn họ cũng không có nhiều người, người chơi có thể hoạt động ở khu vực này đều không đơn giản, nhưng bọn họ vẫn không dám đứng gần người của thập đại công hội.

"Đi thôi, đi đến lối ra của phó bản 1332." Thành viên nội bộ thất giới lạnh nhạt nói: "Chỉ còn có một người, người chơi mới sẽ rất nhanh thông qua ải."

Ôn Thời cũng cảm thấy mình sắp ra rồi.

Trong bệnh án có nói, cô dâu thật là tác phẩm nghệ thuật mà chủ nhân lâu đài cổ sáng tạo ra và đều có liên quan đến quái vật và tranh vẽ ở trong lâu đài cổ. Cô dâu thật và cô dâu máu cũng đều có thể điều khiển máu, chỉ là động tác của cô dâu thật sẽ điêu luyện hơn. Cậu phỏng đoán cô dâu thật cũng là một bức tranh.

Hiện tại chỉ cần tìm được bức tranh là được.

Có phương hướng cộng thêm ưu thế chỉ còn một mình, ngày hôm sau khi tỉnh lại, tâm trạng Ôn Thời cũng không tệ lắm. Cho đến khi nhìn thấy một bóng người ngồi bên cửa sổ với một tóc dài phất phới làm cậu suýt chút nữa sợ đến mức bay mấy phần hồn.

Người đến là Tạ Đường Yến, một ngày mới sức mạnh của cô ấy đã khôi phục bình thường.

Ôn Thời ngồi xuống, vỗ vỗ ngực nói: "Tỷ tỷ, tỷ dọa đệ."

Tạ Đường Yến: "Thật có lỗi, ta cũng vừa mới tới."

Ôn Thời nhìn cô, đột nhiên nảy ra một suy đoán to gan.

Ở buổi tối đầu tiên, chủ nhân lâu đài cổ không hề biểu hiện ra là có cảm tình đặc biệt với mình, nhưng sau này lại nói trên người mình có một mùi rất kỳ diệu, tối hôm qua còn nhấn mạnh việc đó. Nếu như nói ở giữa đã phát sinh cái gì thì không có gì hơn là việc mình thành công kích hoạt kỹ năng, trước đây không lâu, lại thành công triệu hồi ra Tạ Đường Yến.

Chủ nhân lâu đài cổ nói đến khí tức mê người, có phải là chỉ Tạ Đường Yến hay không?

"Ta không dùng hương phấn, cũng không có thời gian dài tiếp xúc với đệ, cho dù hắn là con chó cũng không ngửi ra cái gì đâu." Tạ Đường Yến tỉnh táo phân tích: "Nhưng mà lúc âm thanh xa lạ kia áp chế sức mạnh của ta đã nói rất đường hoàng. Còn nói là nếu không áp chế, tải trọng của vật trên người đệ sẽ phải vật vượt qua phụ tải."

Tải trọng?

Ôn Thời lâm vào trầm tư, giống như cô dâu máu phụ thuộc vào giấy vẽ mà sinh, bản thân mình triệu hoán ở thế giới song song cũng cần một loại môi giới nào đó. Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có cái vòng bình an đã vỡ kia là có thể tạo được tác dụng.

Không phải là trong vòng bình an lưu lại một chút khí tức của đối phương đấy chứ?