Chương 18

Khi Du An và Tạ Uyên đang cố gắng hết sức để tìm hiểu tất cả các thông tin liên quan về August, cai ngục tiếp quản tầng một đã đến báo cáo.

Đều là những người ở trong Tinh ngục quanh năm, mỗi khi có một gương mặt mới xuất hiện sẽ thu hút sự chú ý của mọi người.

Du An luôn nghĩ rằng cô an ổn hoàn thành công việc của mình, nhưng bây giờ nghĩ lại, có lẽ kể từ khi cô bước vào cổng Tinh ngục Scola, các đồng nghiệp khác đã trao đổi một vòng thông tin công khai của cô.

Giống như cô đang trò chuyện với Tạ Uyên bây giờ.

"Cai ngục này là từ Tinh Ngục Hainaut chuyển đến, hắn làm cai ngục cấp một đã mấy năm, không biết vì cái gì, lúc này hắn cư nhiên xin đổi đơn vị công tác." Tạ Uyên đem tất cả tin tức mình có được từ các nơi khác nhau kể cho Du An nghe.

"Có lẽ không có hi vọng thăng cấp ở Tinh Ngục cũ, cho nên hắn muốn đi nơi khác thử một chút."

Du An chuyên tâm ăn cà rốt.

Chim Bắc Sơn đang ngồi xổm trên đỉnh đầu cô, nhưng vừa thấy cô lấy củ cà rốt ra, nó đã vụt bay đi.

Vào buổi sáng, Chim nhỏ lén cắn một miếng cà rốt trong tay Du An vì tò mò về những điều mới lạ, và ngay lập tức bị đánh bại bởi hương vị đó.

Kể từ đó, nó hoàn toàn không thích cà rốt và giữ khoảng cách với thứ kỳ lạ này.

“Tên cai ngục đó tên là gì?”

“Pullen Kansas.”

Tiếng cà rốt đang gặm cà rốt “răng rắc” dừng lại hai giây.

“Tôi cảm thấy cái tên này nghe quen quen.”

Du An nghiêng đầu suy nghĩ một chút, lại không phát hiện mình biết người tên này, cho nên dứt khoát từ bỏ.

Tiếng răng rắc trong văn phòng vẫn tiếp tục.

Chiều hôm đó, Du An gặp cai ngục Pullen mới tới.

Lần đầu tiên Du An nhìn thấy hắn, trong lòng lập tức dâng lên một loại cảm giác quen thuộc.

Cô đã nhìn thấy người này ở đâu vậy,

Du An vắt óc nhớ lại.

"Giáo quan Du"

"Ừ" Du An hoàn hồn, lập tức nở nụ cười thân thiện, "Xin lỗi, tại sao anh lại đặc biệt đến đây để tìm tôi?"

Pullen đáp lại với vài nét cười trên khuôn mặt nghiêm túc: "Là như thế này. Khi giáo quan Hades giao công việc cho tôi, hắn có nhắc tới một tù nhân tên là Solo Sheen."

Nghe thấy cái tên quen thuộc này, Du An gật đầu, "Tôi nhớ rõ hắn, có chuyện gì sao?”

Pullen theo một tập tài liệu quen thuộc tới.

"Trong khoảng thời gian cai ngục Hades phụ trách tầng một, Solo tạo ra rất nhiều rắc rối nên cấp độ giám sát của anh ta đã được nâng lên”

" Vì thế, hắn được chuyển đến tầng mười một cho cô giám sát."

Du An rống to một tiếng,

Dưới quyền quản lý của cô số lượng tù nhân tăng lên, đồng nghĩa với khối lượng công việc lại tăng lên.

Đúng là đồ âm hồn bất tán Solo.

Du An nhận lấy hồ sơ Pullen đưa với khuôn mặt cứng đơ.

Bức ảnh Solo được dán ở trang đầu tiên dường như là để nói lời chào với cô vậy.

Cá muối nhỏ muốn khóc quá.

"Giáo quan Pullen, thời gian bàn giao…"

"Giáo quan Du, đừng lo lắng, tôi đã mang Solo đến đây với cô."

Du An: ??? Đúng là người mới, rất là nhiệt tình trong công việc

Pullen: "Tôi đã yêu cầu trợ lý đợi bên ngoài văn phòng của cô với Solo, để cô không phải mất thời gian di chuyển."

Du An vô cảm đẩy cửa văn phòng ra, và quả nhiên, cô nhìn thấy Solo ở hành lang với khuôn mặt quen thuộc.

Du An gọi Tạ Uyên, gằn từng chữ nói: “Nào, đưa người bạn cũ của chúng ta đến nơi nên đến đi.”

Tạ Uyên tựa hồ nhận ra sự bi thương cùng tức giận trên khuôn mặt lạnh lùng của Du An, khóe môi nhếch lên. Ngẩng đầu lên một chút và hộ tống Solo lên tầng 11.

Sau khi giao nộp Solo, cai ngục Pullen rời đi.

Du An đặt vấn đề Solo sang một bên và tiếp tục nghĩ về Pullen.

Cảm giác chỉ còn một chút nữa là nhớ ra thật sự rất mệt mỏi.

Khi Tạ Uyên trở lại, anh thấy Du An đang cau mày suy nghĩ

“Làm sao vậy?”

“Cậu nhìn thấy Pullen không cảm thấy quen thuộc sao?”

Tạ Uyên suy nghĩ một chút, “Nghe cô nói, tôi cũng cảm thấy có chút quen mặt.”

Du An vỗ vỗ lòng bàn tay: “Nếu như cậu cũng cảm thấy quen thuộc, vậy thì anh ta không phải là người mà tôi đã biết trước đây, vậy thì chắc chắn đã gặp gần đây."

Du An bắt đầu nhớ lại khoảng thời gian khi cô đến Tinh ngục Scola.

Mười phút sau, Du An đột nhiên bật dậy khỏi ghế và bắt đầu lục lọi những thông tin mà họ đã thu thập được về các cai ngục của August.

“Là hắn.” Du An kích động nói, chỉ vào bản báo cáo vượt ngục của phạm nhân.

“Người quản giáo gây ra tai nạn và bị tù nhân gϊếŧ chết, Sally Kansas.”

Du An cẩn thận nhìn bức ảnh của Sally Kansas.

"Các đặc điểm trên khuôn mặt có năm điểm tương tự như Pullen. Chắc chắn là có quan hệ huyết thống” .

Du An xoa bức ảnh trên tay: "Chắc chắn có điều gì khác đằng sau sự việc này. Trưởng cảnh ngục August, có bao nhiêu bí mật được ông che giấu đây?”

Tạ Uyên dùng ngón tay cái bên phải siết chặt cổ tay trái của mình, cảm thấy nhịp đập của mình ngày càng nhanh hơn, đôi mắt anh tràn đầy sự hưng phấn. Mọi thứ ngày càng trở nên thú vị hơn

" Gần đây anh phải luôn để mắt đến Pullen, anh ta đến đây nhất định phải có kế hoạch, nhất định sẽ ra tay."

“ Không thành vấn đề, giáo quan Du” Tạ Uyên cảm thấy huyết mạch của mình bắt đầu sôi sục.

Trong khi đó, August vừa trả lời một cuộc điện thoại” “Ông Montero, chào buổi tối.”

“August, tên cai ngục nhỏ mà tôi chọn, đã trốn thoát trở lại Tinh ngục của ông.”

Giọng nói ảm đạm của ông Montero vang lên trên điện thoại.

“Ông Montero, tôi đã nhờ Bria chuyển món đồ phù hợp đến biệt thự của ông.”

August đứng trước tủ trưng bày bằng kim loại trong văn phòng và không vội vàng nói, nhìn một hàng huy chương vàng.

"August, đừng cố đánh lừa tôi với người hiến tặng bệnh tật đó. Làm sao một tù nhân có tiền sử bệnh di truyền có thể hiến tặng trái tim cho con trai tôi?",

Giọng điệu của ông Montero hàm ý tức giận.

Augustus bất động thanh sắc, "Montero, tôi đã cho ông một cơ hội, chính là thuộc hạ của ông vô dụng, loại chuyện này quá nguy hiểm, tôi vì ông mà chịu nhiều nguy hiểm đấy."

Montero hít sâu một hơi, thấp giọng mắng vài câu và hạ giọng nói chuyện với August.

“August, đây chỉ là một sai lầm nhỏ.”

“Rốt cuộc, chẳng phải tên cai ngục nhỏ bé đó vẫn nằm dưới quyền chỉ huy của ông hay sao?”

“Chà, chúng ta hãy ra giá đi.”

August im lặng một lúc.

"Montero, lần này không giống nhau, tù nhân chết một hai người thì không sao, nhưng cai ngục là nhân viên của đế quốc, chịu sự quản lý của đế quốc, không dễ để qua mặt đâu.”

Montero hừ lạnh một tiếng: " August, ngươi ở chỗ này giả bộ cái gì, bốn năm trước tên cai ngục kia cũng đã chết….."

"Montero" August vội vàng ngắt lời hắn.

Một tiếng cười khẩy khó nghe phát ra từ đầu dây bên kia.

“August, ngươi phải biết, cuối năm nay, Cảnh ngục tư của Tinh ngục Scola sẽ nghỉ hưu.”

Montero thanh âm tràn đầy mê hoặc: “Ngươi nguyện ý nắm bắt cơ hội thăng cấp, hay là dừng lại ở vị trí quản lý ngục giam, đều tùy ngươi.”

August vươn tay chậm rãi vuốt ve hàng huy chương vàng.

Làm sao ông ta có thể không muốn vị trí Cảnh ngục tư của Tinh ngục

Nhưng sắp đến nhiệm kỳ mới, hắn không muốn bị người khác bắt được nhược điểm

Tuy nhiên, nếu Montero nhất quyết muốn nhúng tay vào chuyện này, dựa vào nguồn tài chính của tập đoàn Montero và mối quan hệ phức tạp và thân thiết giữa họ và Tinh ngục, thực sự có thể khiến ông ta mãi mãi dậm chân tại vị trí này.

August nghiến răng nghiến lợi: “Montero tiên sinh, nếu như lần này ta hoàn thành nguyện vọng của ngươi.”

Montero cười nói: “August, chỉ cần ngươi giao cai ngục nhỏ cho ta, Montero tập đoàn lần này sẽ ra sức: “Ta hoàn toàn ủng hộ ngươi.”

“Chưa nói đến chức vụ Cảnh ngục tư, tương lai có thể trở thành Cảnh đốc, tổng cảnh đốc, thậm chí giám ngục trưởng, cũng không phải không có khả năng.”

August không khỏi cảm thấy kích động khi nghĩ đến tương lai tươi sáng phía trước.

Ông nắm chặt máy liên lạc trong tay: " Montero, lần này tôi nhất định sẽ đàng hoàng đưa người tới chỗ ngài."

Edit: Vị trí của August hiện giờ là Cai ngục trưởng tức là quản lý các cai ngục của 49 tầng đầu tiên. Còn vị trí Cảnh ngục tư là quản lý cai ngục của 50 tầng dưới. Đều cùng quản lý cai ngục như nhau, nhưng vì 50 tầng dưới giam giữ Dị tộc nên vị trí Cảnh ngục tư cao hơn một bậc.