Trở lại ngày hôm sau, sau khi Đàm Dịch Khiêm và Hạ Tử Du kết hôn.
Hạ Tử Du nhân lúc Đàm Dịch Khiêm nói đến Đàm thị giải quyết một số chuyện, cô liền mang Liễu Nhiên gặp Hứa Hân Hy, vì đám cưới của Hạ Tử Du cho nên chị Hứa đến Mĩ, cô còn tưởng chị đã rời đi vì chuyện trại giam, nhưng hôm nay chị Hứa hẹn cô ra ngoài.
Điểm hẹn là một quán cafe yên tĩnh nằm ở ngoại ô Los Angeles.
“ Dì Hứa.” Liễu Nhiên vẫn còn nhớ Hứa Hân Hy, thấy chị con bé liền vui vẻ lễ phép chào hỏi.
“ Ây dô, tiểu gia hỏa của dì Hứa nay đã lớn rồi, còn xnh đẹp đáng yêu thế này.” Hứa Hân Hy rất thích Liễu Nhiên, thấy con bé liền ôm hôn con bé, Hứa Hân Hy có một đứa con trai lớn hơn bé con nhà cô năm tuổi.
Hạ Tử Du nhìn ân nhân của mình năm đó, mũi lại cay cay, nếu không nhờ chị cưu mang mẹ con cô, thì cô và bé con sớm đã không còn sống rồi.
Họ ngồi xuống ghế, trong phòng có chỗ dành cho trẻ em chơi, Liễu Nhiên đang chơi vui vẻ trong chỗ khu vui chơi, vì la phòng đặt riêng cho nên an toàn tuyệt đối, lại có nhân viên bảo vệ, Hạ Tử Du cũng yên tâm.
Hạ Tử Du nhìn Hứa Hân Hy, cô lên tiếng nói trước, “ Em tưởng chị về thành phố Y rồi.”
Hứa Hân Hy lắc đầu, chậm rãi lên tiếng, “ Chị mãn nhiệm kỳ ở trại giam rồi, ba ngày sau chị sẽ nhậm lại chức thẩm phán ở thành phố Y.”
Hạ Tử Du trợn mắt không thể tin nhìn Hứa Hân Hy, “ Chị Hứa, vậy vì sao chị lại ở trại giam nữ trong coi?” Thảo nào chị ấy có thể dễ dàng điều tra việc năm đó của mẹ cô.
Hứa Hân Hy biết Hạ Tử Du có nhiều thắc mắc, đối với Hạ Tử Du, chị xem cô như là em gái ruột mà đối đãi, cho nên chuyện của chị, chị cũng không có ý định giấu Hạ Tử Du. Hôm nay chị hẹn Hạ Tử Du cũng là vì cô ấy.
Hứa Hân Hy nhìn sâu Hạ Tử Du nói, “ Hôm qua ở hôn lễ của em chị đã gặp Kim Trạch Húc đi cùng tiểu thư của Hạ thị.”
Hạ Tử Du kinh hãi không thể tin vào tai mình, Kim Trạch Húc và Đường Hân đi cùng nhau, họ là có quan hệ gì.
“ Em cẩn thận một chút, chị nhờ người tìm hiểu, biết gần đây Kim Trạch Húc và Đường Hân có chút mờ ám, Hạ thị gần đây giống như bất ổn, vì trong thời gian ngắn chị không thể điều tra thêm. Tiểu Du, thật ra chị là thẩm phán Hứa Thiên Anh, người cùng với vị thẩm phán năm đó nhận vụ án của em.” Hứa Hân Hy nói.
Hạ Tử Du giống như nghe xong hoàn toàn chết lặng, cô mấp máy môi bình tĩnh nói, “ Tại sao chị... Em không hiểu, chị có thể nói rõ cho em biết được không?”
Hứa Hân Hy nói, “ Chị không biết Đàm Dịch Khiêm vì sao lại đưa một cô gái lương thiện yếu đuối như em vào tù, về sau chị mới nghe em nói là vì Đường Hân nên anh ta mới làm vậy. Em có biết, trước ngày tòa lập án em, Đàm Dịch Khiêm đã âm thầm gọi một cuộc gọi từ Mĩ về thành phố Y cho vị thẩm phán nhận án của em, anh ta dùng số tiền mười tám tỉ yêu cầu thẩm phán kia sửa án mưới năm tù giam của em thành hai năm tù. CHị vì biết được chuyện này, cho nên cùng vị thẩm phán kia có tranh cải, sau cùng là vì địa vị chị không cao, cho nên họ xử phạt chị đến làm trưởng cai quản trong coi trại giam nữ.”
Thảo nào, với tội danh tham ô công quỹ mười tám tỷ mà chỉ phạt tù cô hai năm, cô đúng là quá ngây thơ. Hóa ra Đàm Dịch Khiêm là từ năm đó đã không nỡ để cô chịu tù mười năm, Đàm Dịch Khiêm, rốt cuộc có bao nhiêu chuyện anh làm mà giấu em đây.
“ Lúc em bị người trong tù đánh đập, chị mới biết em chính là bị cáo đó, chị đã tìm hiểu, cho nên chị mới theo dõi em, về dần thành muốn giúp em sau cùng là muốn bảo vệ em như em gái chị. Tiểu Du, em là cô gái tốt, hai năm trong tù cũng khiến em hiểu rằng con người đừng quá mềm lòng yếu đuối, người tổn thương là chính bản thân em. Đến khi em nhờ chị tìm hiểu và âm thầm giúp Đàm Dịch Khiêm. Tiểu Du, tình yêu của em đối với anh ta quá lớn, tâm tư của Đàm Dịch Khiêm em có thể nắm được sao? Chuyện kết hôn em đã suy nghĩ kỉ rồi sao?”
“ Chị Hứa, em không còn là Hạ Tử Du trước kia nữa. Cám ơn chị đã vì em mấy năm qua, em sẽ không hối hận vì chuyện kết hôn cùng anh ấy, vì ngoài anh ấy ra em không thể yêu thê được bất luận người nào.”
Hứa Hân Hy thở dài, đưa tay lấy từ trong túi xách ra một bảng tư liệu đẩy đến trước mặt Hạ Tử Du. “ Đây là tư liệu về Đan Nhất Thuần mà em cần, cô ta là một bác sĩ tâm lí, tuy trình độ không tồi, nhưng em cũng nên cẩn thận, cô ta có thể khiến bà Đà cùng Đàm Tâm một mực tin tưởng cô ta, chị nghĩ cô ta không hề đơn giản.”
Hạ Tử Du nhận lấy, cô biết trong thời gian ngắn cô ta có thể thuyết phục bà Đàm và Đàm Tâm yêu mến, khiến Đàm Dịch Khiêm để cô ta bên cạnh suốt ba năm qua, cô ta đã không đơn giản.
.............
Trở lại hiện thực. Đàm Dịch Khiêm thấy cả ngày Hạ Tử Du cứ ngẩn người không vui vì chuyện anh rời đi nữa năm, anh tưởng cô giận dỗi cho nên đến dỗ cô, anh ôm cô ngồi lên đùi mình, ôn nhu nhìn cô, “ Còn giận sao?”
Hạ Tử Du ngượng ngùng muốn leo xuống nhưng bị anh ôm chặt, không cho cô xuống, “ Em không có giận anh, ở đây còn người làm và Liễu Nhiên, anh để em xuống được không?”
Đàm Dịch Khiêm hôn cô vài cái, giọng dịu dàng hiế thấy nói, “ Anh mỗi ngày sẽ gọi cho em được không?”
Hạ Tử Du thở dài, “ Em không phải phụ nữ không hiểu chuyện, anh là vì công việc, em không có giận dỗi thật mà.”
Đàm Dịch Khiêm nhìn sâu sắc Hạ Tử Du, anh có cảm giác cô giống như nă đó nhẫn nhịn, che giấu anh mà âm thầm chịu đựng giúp anh. Đàm Dịch Khiêm sợ cô lại rời khỏi anh, nhưng chuyện này anh muốn cô không cần biết, cả đời cũng không cần biết, hạnh phúc vu vẻ ở bên cạnh anh mà thôi.
Hạ Tử Du bị anh nhìn như vậy, trong lòng khó chịu, cô liền bình tĩnh nhìn lại ánh mắt dò xét của anh nói, “ Dịch Khiêm, em từng nói, em có thể cùng anh vượt qua mọi khó khăn, dù là chuyện gì? Anh có phải có chuyện giấu em đúng không?”
Đàm Dịch Khiêm nhíu mày, “ Sao em lại hỏi như vậy?” Anh nghi ngờ cô đã biết chuyện gì đó.
Vài giờ trước, bà Đàm và Đàm Tâm đến tìm cô, cũng là hay Đàm Dịch Khiêm vừa ra khỏi nhà.
Bà Đàm mắng chửi sỉ nhục cô, nói cô là loại phụ nữ không thể sinh con thì để Đan Nhất Thuần giúp cô, ẩn ý của bà Đàm nói liền khiến Hạ Tử Du như bị ngàn mũi dao đâm sâu vào tận tim mình.
Đàm Tâm một bên tuy là ngăn cản bà Đàm, nhưng lời nói oán trách cô khiến cô càng thêm hoang mang, nói cô là hung thủ gϊếŧ người, nói cô thâm độc hiểm ác...
Bà Đàm còn đau thương khóc lóc nói, “ Hạ Tử Du, mẹ con cô luôn khiến gia đình tôi không yên ổn, nếu cô không sinh được con thì để Nhất Thuần sinh con nối dõi cho Dịch Khiêm, cô hà cớ gì xíu giục khiến trợ lí Dư vì cô mà bênh vực cô, đứg về phía cô, đến cuối cùng là hại Nhất Thuần xảy thai, cô có biết đó là con của Dịch Khiêm hay không?”
Hạ Tử Du đã gọi cho chị Dư nhưng là không kết nối được.