Chương 21: lý do làm khó (1)

Mà những lời nói lúc nãy âm lượng không nhỏ, hắn sợ cô nghe thấy sẽ tổn thương lo lắng nhìn ra bên ngoài cửa lớp. Chỉ thấy cô đứng đó với chị mình, bộ dạng tức giận muốn gϊếŧ người đến nơi

Hẳn là cô rất khó chịu, bọn họ nói những câu như vậy thì sao có thể bình thường được chứ?

Nhưng mà … sao ánh mắt như muốn nuốt chửng đó lại hướng về phía hắn?

Lý Tiểu Xuyên đứng bên ngoài, nghe thấy lời bàn tán về mình nhưng cô không mấy để tâm, có lẽ nghe nhiều nên chán

Cái tên đó, cô chạy sang đây vì đang định cảm ơn hắn đã ôn tập giúp cô nở mày nở mặt. Đám bạn học không còn xem khinh cô nữa, nhưng sao hắn lại dám đá ghế của chị hai?

‘’ Em phải đánh hắn một trận’’ - Tiểu Xuyên hùng hổ muốn xông vào lớp nhưng bị Minh Ngọc cản lại

‘’ Con bé này em lại bị làm sao vậy hả?’’

‘’ Em …’’ - cô định chỉ thẳng mặt cái tên đáng ghét nào đó, nhưng tay đang bận cầm hộp sữa

Hừ, còn đang định dùng nó làm quà cảm ơn. Thôi không cần nữa!!!

Cô chọc ống hút vào nốc cạn rồi dùng sức bóp nó lại sau đó ném mạnh vào thùng rác, xoay đầu trở về lớp

Hừ, ngày mai học thêm tôi sẽ cho cậu biết thế nào là lễ độ, dám bắt nạt chị tôi. Được lắm, tên họ Kiều kia

Trong lòng cô chắc như đinh đóng cột việc phải trừng trị cái tên láo toét đó

Ôm một bụng tức giận trở về lớp, liền thấy Tô Gia Hân đang đứng trên bụt giảng lau bảng, phía bên dưới cuối lớp Vương Nhất Hạo gác chân lên bàn,cười đùa ném phấn lên. Tuy không làm trúng Gia Hân nhưng khiến cô rất khó chịu

‘’ Cái thằng kia!!!’’

Nghe thấy tiếng thét muốn xé toạc cả không gian, Vương Nhất Hạo không mảy may sợ hãi mà phản công

‘’ Giải được bài xong liền lên mặt kìa chúng mày’’

Đám nam sinh xoay quanh cậu ta nhìn cô cười mỉa, làm cho Lý Tiểu Xuyên đã giận càng thêm giận. Cô định xông đến đấm cậu một phát thì Gia Hân ngăn lại, cô buồn bã nói

‘’ Tiểu Xuyên, bỏ đi’’

Sau đó nắm tay kéo cô ra khỏi lớp

Tô Gia Hân sợ nếu như lại lớn chuyện thì Tiểu Xuyên lại bị bắt lên phòng giáo vụ. Lần này có khi sẽ bị hạ hạnh kiểm

Hôm nay học cả ngày, buổi trưa cả hai không về cho nên Lý Tiểu Xuyên liền cùng Tô Gia Hân dùng cơm và tâm sự. Cô thật sự không nhịn được mà hỏi

‘’ Cái tên Vương Nhất Hạo đó sao cứ gây chuyện với cậu vậy?’’

Tô Gia Hân cầm lon soda trong tay, nhẹ nhàng sờ nó. Dáng vẻ cô ấy ảm đạm nhớ về chuyện không vui trong quá khứ khiến cho người EQ thấp như Lý Tiểu Xuyên cũng phải buồn theo

Nhớ lại lúc nhập học năm lớp 10, mọi chuyện vẫn rất bình thường. Cho đến khi vào cái ngày nắng đẹp như bao ngày

Lúc đó, Tô Gia Hân là người đi sớm nhất lớp vì hôm đó cô ấy phải trực nhật. Xong xuôi mọi việc đi ăn sáng thì có một bạn nữ chẳng biết học lớp nào tiến đến rồi e thẹn nói

‘’ Ừm … chào cậu, tớ là Nhã Nhược lớp 10A3 …cậu có thể giúp tớ … đem cái này bỏ vào ngăn bàn của Vương Nhất Hạo được không?’’

Nói xong chưa gì đã nhét một bức thư vào tay Gia Hân rồi chạy đi mất

Tô Gia Hân nhìn vật trong tay chẳng biết nên làm gì mới đúng. Nếu đem vứt vào sọt rác thì sẽ rất phiền

Thôi thì cứ làm theo, nhân lúc lớp vẫn chưa có ai đem nhét nó vào thật nhanh, để cho Vương Nhất Hạo sau khi xem xong xử lý là được. Cô ấy cũng không bị lời ra tiếng vào

Đó là chính xác những gì mà Tô Gia Hân suy nghĩ trong đầu. Nhưng người tình không bằng trời tính, cô ấy chỉ thành công lúc bỏ vào ngăn bàn, chưa kịp rời đi đã nghe thấy tiếng cười đùa

‘’ Nhìn kìa, thư tình phải không chúng mày?’’

Tô Gia Hân xoay người thì thấy Vương Nhất Hạo và đám bạn của cậu ta. Cô không muốn gây thêm phiền đành phải giải thích

‘‘Không phải đâu, đây là …’’

‘’ Thư tình chứ còn gì nữa?’’ - một cậu nam sinh đứng bên cạnh Vương Nhất Hạo chen lời, đi đến lấy bức thư nằm bên trong ngăn bàn cậu ta ra rồi giơ lên. Mà lúc này, những người có mặt trong lớp ngày một nhiều

Dưới ánh mắt của biết bao nhiêu người, cậu nam sinh đọc bức thư thật to

‘’ Chào cậu, Vương Nhất Hạo. Chắc cậu không biết tớ là ai nhưng tớ thì biết về cậu rất rõ…’’