Chương 10: Phá hủy

Miho liên tục hoảng loạn khi cảm nhận được chiếc dươиɠ ѵậŧ giả to dài dần đi sâu vào bên trong mà không thể dừng lại do sức nặng cơ thể kéo xuống.

"Làm ơn! Nó to quá! Ta rách mất! Nó sẽ xé rách ta mất!"

"Đừng cố chống cự nữa, cô càng làm vậy thì nó sẽ càng vào sâu hơn đấy."

Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của thú nhân có sức đàn hồi lớn hơn nhiều lần so với con người, nên chắc chắn nó sẽ vừa nhanh thôi.

Mọi kiến thức mà cậu đọc được quả thực không hề sai. Sau một lúc chống chọi lại sức nặng toàn bộ cơ thể, cuối cùng âʍ đa͙σ Miho đã nuốt trọn chiếc dươиɠ ѵậŧ giả dài và lớn đó đến lút cán. Vì kích thước khá lớn, nên nó đã khiến bụng của cô ta lồi lên đôi chút.

Biểu cảm lúc này của Miho đã trở nên trái ngược với lúc ban đầu. Dâʍ ŧᏂủy̠ của cô ta chảy tràn ra ghế rồi xuống sàn nhà ngày một nhiều. Nhưng cuộc vui chỉ mới bắt đầu khi chiếc dươиɠ ѵậŧ giả bên trong âʍ đa͙σ cô ta hết thời gian hẹn giờ và bắt đầu tự chuyển động.

"Hiiiiiiiiiiiiiiiiii!?"

Tiếng thét của Miho đã thông báo rằng thời gian chờ đã hết, nó đang bắt đầu khuấy đảo bên trong cô ta. Chiếc ghế liên tục rung lắc, chứ như thể nó sắp vỡ tung ra vậy.

Dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra ngày một nhiều, khiến toàn bộ sàn nhà dưới chân ghế đã trở thành một vũng lớn. Nếu Mihi tiếp tục ra như vậy trong một thời gian dài sẽ dẫn đến hậu quả mất nước trầm trọng. Tuy nhiên cậu đã tính đến điều đó và mang túi truyền nước đến, nó sẽ giúp cô ta không bị mất nước trong thời gian khá dài.

Nói đến đó, cậu cảm thấy đói bụng sau khi bị Miho vắt kiệt toàn bộ sức lực. Vậy nên cậu sẽ rời khỏi phòng để tìm đồ ăn.

"..."

Khi cửa phòng vừa mở, cậu bắt gặp khuôn mặt của Milis, không biết chị ta đã đứng đó từ bao giờ.

"Tôi đến để đem quần áo đi giặt."

"..."

Nhưng cậu không hề đáp lại một lời, mà cứ thế bước đi, bỏ qua sự tồn tại của chị ta.

____________________________________

Miho cảm sợ hãi khi bất ngờ bị hắn kéo vào bên trong tủ và bịt miệng. Cô cố gắng chống cự để thoát ra nhưng mỗi khi cố làm như vậy là một lần cô nhận ra cơ thể mình đã trở nên yếu đuối đến mức nào.

"!?"

Vào lúc đó, cô nghe thấy tiếng của một cặp tình nhân phía bên ngoài chiếc tủ và nhận ra lí do tại sao bị hắn kéo vào bên trong. Dường như không chỉ cơ thể mà giác quan của cô cũng đã dần trở nên suy yếu.

Sau đó hắn bắt đầu giở trò, đưa bàn tay bẩn thỉu sờ lên đùi rồi luồn vào váy cô. Thật bẩn thỉu, thật kinh tởm, hắn là một kẻ biếи ŧɦái bệnh hoạn. Cô run rẩy sợ hãi khi những ngón tay của hắn thụt dần vào bên trong âʍ đa͙σ.

Nhưng thật kì lạ, mỗi khi ngón tay hắn di chuyển, cơ thể cô như bị hàng loạt những dòng điện giật. Một cảm giác khác lạ so với những lần tự thủ da^ʍ từ trước đến giờ. Hắn kí©h thí©ɧ vào đúng những điểm nhạy cảm trong một thời gian dài khiến đầu óc cô tê dại và trống rỗng. Làm sao một thứ kinh tởm như hắn lại có thể…

Sự nóng bức khiến cơ thể cô vã mồ hôi rất nhiều làm đồng phục ướt đẫm, nhưng có lẽ nó không thể nhiều bằng thứ chất lỏng đang tuôn ra phía bên dưới.

Thật kì lạ cơ thể không còn nghe lời ý chí. Sự kí©h thí©ɧ đều đặn và dồn dập khiến đôi chân không còn có thể đứng vững. Nhưng trước khi cô đạt đến giới hạn, hắn bất chợt dừng lại. Cảm giác lúc đó như thể bất ngờ bị tạt một xô nước lạnh lên người. Đồng thời cô cũng cảm thấy kinh tởm bản thân mình.

Cô thực hiện những mệnh lệnh tiếp theo của hắn mà không còn có thể chống đối, nói cách khác, vì đầu óc cô đã trở nên trống rỗng hoàn toàn.

Trở về nhà hắn, bước vào căn phòng của hắn một lần nữa khiến cảm giác sợ hãi tràn ngập trong tâm trí cô.

Không thể tin nổi việc hắn đã bắt cô bò xuống sàn như một con thú cùng sợi xích trên cổ. Hắn thực sựlà một kẻ bệnh hoạn với sở thích biếи ŧɦái kinh tởm.

Có điều gì đó kì lạ đang xảy ra, khi chỉ không lâu sau đó cơ thể cô dần nóng lên, trở nên rạo rực mỗi khi nhận thức được việc đang bị giam cầm, trói buộc bởi chiếc vòng cổ.

Sau đó hắn đã đưa ra trước mắt cô một thứ thật bẩn thỉu và bắt cô đưa nó vào miệng. Cô chắc chắn sẽ không bao giờ làm như vậy. Thế nhưng ngay lúc đó, cô cảm nhận được một cơn đau khủng khϊếp từ phía bên dưới. Hắn đã đánh trúng âʍ ѵậŧ cô bằng chiếc roi da. Cơ đau khiến bàng quang trở nên mất kiểm soát… cô đã tiểu ra ngay trước mặt hắn, thật kinh tởm.

Tiếp tục, hắn đổ thuốc xuống sàn bắt cô liếʍ hết toàn bộ. Cô không thể chống cự khi sợ hãi việc chiếc roi trên tay hắn sẽ vung xuống một lần nữa.

Cô bắt đầu liếʍ và thuốc ngấm dần vào trong cơ thể. Cơn nghiện đang sôi sục trong cô cuối cùng cũng được thỏa mãn. Thuốc ngấm, cơ thể cô bắt đầu trở nên kì lạ hơn nữa, không chỉ cơ thể mà còn cả tâm trí.

Cô trở nên thèm khát tìиɧ ɖu͙©. Ngay khi nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ của hắn, thứ được cho là bẩn thỉu kinh tởm trước đó không lâu khiến đầu óc cô trống rỗng. Mùi của dươиɠ ѵậŧ thu hút khiến cơ thể cô tự chuyển động với mong muốn bị lấp đầy bởi dươиɠ ѵậŧ và tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Dù cho vẫn nhận thức được mọi thứ đang diễn ra, nhưng cô không còn là chính mình, như thể đã bị thôi miên trở thành một con thú khát tình dâʍ ɖu͙© và nuốt trọn toàn bộ số tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn.

Cuối cùng, hắn đã buộc hai chân cô vào ghế và đặt một chiếc dươиɠ ѵậŧ giả to và dài trên ghế. Cô đã không thể giữ cho bản thân đứng xuống, trọng lượng cơ thể ấn cô xuống ghế một cách từ từ. Cô bắt đầu trở nên sợ hãi và cố sức chống cự. Nhưng càng chống cự dị vật to lớn càng xâm nhập vào bên trong, tiếp tục vào sâu hơn, thậm chí khiến toàn bộ âʍ đa͙σ biến dạng theo nó. Vẫn chưa kết thúc khi sức nặng tiếp tục dồn xuống ngày một nhiều, phần đầu dị vật dần nới lỏng cổ tử ©υиɠ một cách chậm rãi. Bất chợt như có dòng điện xẹt qua khiến cô trở điên dại. Dị vật đâm thẳng vào sâu bên trong tử ©υиɠ, đồng thời nó cũng bắt đầu tự chuyển động một cách mãnh liệt . Sự kí©h thí©ɧ quá mức ngay lập tức khiến não bộ bị sốc, làm cô gần như ngất đi. Trong khi đó hắn ta rời khỏi phòng, bỏ lại cô trong một khoảng thời gian dài.

_______________________________________

"Cậu chủ bị thương rồi, xin hãy để tôi băng bó cho cậu…"

"Giờ thì chị lại tỏ ra quan tâm tới tôi sao? Chị đang muốn gì từ tôi vậy?"

Sau khi lấy thu quần áo bẩn, Milis rời khỏi phòng cậu. Một lúc sau chị ta tiến đến gần cậu trong khi cậu đang ăn dở với băng gạc và thuốc. Chị ta muốn băng bó cho cái lưng đang chảy máu bởi móng tay sắc nhọn của Miho gây ra.

"Nếu tôi không băng cho cậu chủ, bà ấy sẽ mắng tôi mất."

"Tôi không quan tâm! Tránh ra!"

Cậu không nói thêm gì nữa. Và khi Milis tiến lại gần hơn, cậu đã gạt phăng toàn bộ số băng gạc và thuốc đồng thời khiến chị ta ngã xuống đất. Khi thấy chị ta đang khó khăn để đứng dậy với biểu hiện đau đớn, sâu trong trái tim cậu lại chợt nhói lên.

Một lần nữa, cảm xúc luôn là thứ khiến con người trở nên yếu đuối. Nếu không có nó cậu sẽ trở nên mạnh mẽ, đúng vậy, chị ta xứng đáng bị trừng phạt vì đã lợi dụng lòng tin của cậu. Cậu đứng dậy, cầm theo một đĩa đồ ăn mới và trở về phòng mình.

____________________________________

Sau hơn một giờ bị trói với chiếc dươиɠ ѵậŧ giả trong âʍ đa͙σ, dường như Miho đã rơi vào trạng thái mê sảng. Những chiếc nanh trắng dễ thương đang nhe ra từ miệng, cùng với đó là khuôn mặt hứng tình đầy điên dại. Phía bên dưới chân ghế dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra nhiều đến mức trông nó giống như một vũng nước lớn.

Cậu rút kim tiêm truyền dịch khỏi cánh tay và cởi trói chân Miho khỏi ghế. Tiếp đó cậu nhấc cô ta lên giường với tư thế ngồi, tuy nhiên cô ta đổ gục xuống ngay sau đó.

Cậu nhìn đế của chiếc dươиɠ ѵậŧ giả đã đâm lút cán đồng thời tò mò xem nó đã làm biến dạng âʍ đa͙σ cô ta đến mức nào. Cậu đã gặp phải nhiều khó khăn vì âʍ đa͙σ cô ta dường như không chịu nhả nó ra.

Vì vậy cậu đành sử dụng lực mạnh vừa phải, lôi chiếc dươиɠ ѵậŧ giả ra một cách chậm rãi. Khi càng kéo ra nhiều mọi thứ càng trở nên dễ dàng rồi cuối cùng cũng ra hết.

"Huh? Cái này có trong sách không vậy…"

Cậu có đọc rằng bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của thú nhân có khả năng đàn hồi lớn hơn con người rất nhiều lần. Nhưng cậu không biết rằng thậm chí cả cổ tử ©υиɠ của thú cũng có khả năng đàn hồi đến như vậy. Tử ©υиɠ cô ta thực sự đã nuốt trọn toàn bộ phần đầu dươиɠ ѵậŧ giả đó là lí do việc rút nó ra khiến cậu gặp khó khăn.

Cậu cúi xuống nhìn khuôn mặt của Miho lúc này. Cô ta dường như vẫn đang nửa tỉnh nửa mê, không còn biết gì xung quanh nữa.

"Để tôi đánh thức cô dậy nhé.", cậu mỉm cười.

"Hiiiii!???????"

Cuối cùng cô ta đã có phản ứng dữ dội ngay khi cậu thụt cả cánh tay vào bên trong âʍ đa͙σ, chạm đến nơi sâu nhất trong tử ©υиɠ cô ta.

"Sau nửa này nó sẽ trở lại bình thường. Nên có lẽ tôi cũng phải tận dụng một chút."

Từng mảng bọt mép trào ra khỏi miệng với chiếc răng nanh đang lộ ra từ hai hàm răng nghiến chặt và đôi mắt điên dại của Miho lúc này trông thật sự dễ thương.

Khi làm như vậy, cậu không quá lo lắng về việc âʍ đa͙σ và cổ tử ©υиɠ của cô ta giãn nở quá mức về sau này, bởi sức đàn hồi của chúng ở thú nhân là rất lớn, sẽ chỉ mất ít nhất là nửa ngày trước khi chúng trở lại bình thường .

Cậu khuấy đảo toàn bộ bên trong Miho bằng cánh tay mình, khiến cho cô ta rêи ɾỉ không thành tiếng, hoàn toàn ngây ngất trong khoái lạc khi liên tục phải lêи đỉиɦ một lần nữa.