Chương 35

Âm nhạc trong phòng vẫn nhẹ nhàng bay lượn trong không khí, đáng tiếc chẳng hề có ai thưởng thức.

Cố Cách Cách hôn lên trán Miêu Tư Lý, ôn nhu hỏi: "Em vẫn ổn chứ?"

"Em…" Miêu Tư Lý muốn nói "Em vẫn ổn", nhưng khi cảm nhận được ngón tay của Cố Cách Cách vẫn còn đặt ở trong cơ thể mình, thì toàn thân như có dòng điện xẹt qua.

Cố Cách Cách cũng cảm thấy thân thể nàng hơi hơi run rẩy, khóe miệng gợi lên nụ cười, bất quá vẫn không rời ngón tay ra khỏi thân thể, mà còn nhẹ nhàng khuấy động ở trong chỗ sâu, rồi dùng thanh âm làm cho người ta phải rã rời nói: "Không nghĩ tiểu quỷ hoa tâm như em mà năm năm vẫn là thân hoàn bích, em đã làm thế nào vậy? Chị không tin Cao Ngôn không câu dẫn em."

Thật lâu rồi không còn được nghe Cố Cách Cách kêu nàng tiểu quỷ, khiến Miêu Tư Lý lập tức nhớ đến năm năm trước, các nàng có rất nhiều lần giống như bây giờ, hoan ái xong thường thấp giọng nói thì thầm, tuy hiện tại trái ngược với ngày ấy, nàng bị Cố Cách Cách áp dưới thân, nhưng chẳng hề ảnh hưởng tới không khí tốt đẹp lúc này. Hơn nữa nàng đã mong chờ giờ khắc này rất nhiều năm, có cảm giác như giấc mơ trở thành sự thật, đẹp đẽ đến mời nàng rơi lệ. Cuối cùng nàng đã trở thành nữ nhân của Cố Cách Cách! Đưa tay qua vòng eo mảnh khảnh của Cố Cách Cách, chạm tới một mảnh da thịt nhẵn mịn không nhịn được siết chặt thêm, thanh âm phát ra cũng có chút không rõ ràng: "Năm năm trước em đã từng nói với chị, cơ thể em cũng giống như lòng, vĩnh viễn chỉ thuộc về một mình chị."

Thanh âm của Miêu Tư Lý mang theo hơi chút khàn khàn sau khi hoan ái, nhưng khi Cố Cách Cách nghe lại là êm dịu vô cùng, lòng run lên cảm động, nhẹ nói: "Nếu chúng ta vẫn mãi không gặp lại, chẳng lẽ em định cả đời làm xử nữ sao?"

"Em nhất định sẽ tìm được chị." Ngữ khí của Miêu Tư Lý rất kiên định, vẻ mặt cũng trở thành chấp nhất, "Sau khi chị rời đi, việc em muốn làm nhất chính là tìm chị, rồi sau năm năm, cuối cùng em đã tìm được. Hơn nữa ông trời đối với em không tệ, chẳng những tìm được chị mà chúng ta còn… Ân…" Đầu ngón tay của Cố Cách Cách không cẩn thận lướt qua điểm mẫn cảm trong cơ thể, lời nói tức thì bị ngắt ngang, còn phát ra một tiếng than nhẹ.

Lòng Cố Cách Cách vừa được cảm động đến run rẩy, giờ lại trở thành co rút đau đớn, bàn tay xoa nhẹ khuôn mặt nàng: "Nếu em tìm thấy chị rồi, nhưng chị lại đã kết hôn thì em định làm sao đây?"

"Em… Không biết." Miêu Tư Lý cũng đã từng nghĩ tới vấn đề này, thậm chí còn tưởng tượng tới Cố Cách Cách được gả cho một nam nhân anh tuấn, sinh ra một nhi đồng đáng yêu, và gia đình ba người hạnh phúc sinh hoạt.

Vậy lúc đó nàng phải làm sao? Dù vậy, nhưng nàng cũng chưa từng chặt đứt ý niệm kia trong đầu, nàng muốn tìm được Cố Cách Cách, muốn có được một đáp án rõ ràng.

Nàng không thể cứ mãi u mê bởi việc bị vứt bỏ, cho dù tìm được và Cố Cách Cách vô tình nói rằng chẳng còn thương nàng, vậy ít nhất cũng để nàng nhận được một lý do mà hết hy vọng.

Cố Cách Cách dán lên môi Miêu Tư Lý, tiếp diễn một nụ hôn triền miên, sau đó vẻ mặt sủng nịnh nhìn nàng nói: "Đứa ngốc."

Miêu Tư Lý lại muốn rơi lệ, đồng thời cũng cảm nhận được ngón tay sâu trong cơ thể kia đột nhiên tăng nhanh tốc độ, tim cũng theo đó đập kịch liệt hơn. Cả người khô nóng, có chút khó nhịn hơi hơi nâng lên thân thể nghênh hợp với nàng, nhắm mắt lại, nét mặt không biết là thống khổ hay vui mừng.

Cố Cách Cách nhìn Miêu Tư Lý như vậy, lập tức ngây người. Chẳng lẽ khi nàng ở dưới thân Miêu Tư Lý hầu hạ vẻ mặt cũng là thế sao? Nàng vẫn luôn cho rằng bộ dạng mình lúc đó là rất dọa người, hóa ra lại mê người như vậy. Động tác trên tay không ngừng lại, cả thân thể phủ xuống liếʍ láp lêи đỉиɦ ngực mềm mại kia, hạt trái cây đó dưới môi và lưỡi của nàng càng thêm cứng rắn…

Điều bây giờ Miêu Tư Lý có thể làm chỉ là rêи ɾỉ và thở gấp, người đang giữ lấy nàng là nữ nhân nàng yêu mến nhất, thân thể không khống chế được run rẩy hơn.

Cố Cách Cách cảm thấy ngón tay hoạt động đến sắp chết lặng, nhịn không được cảm thán: Làm yêu quả nhiên là việc hao tổn sức lực (…), di chuyển thân thể xuống, chôn giữa hai chân của Miêu Tư Lý, dùng lưỡi thay thế cho ngón tay thon dài, hôn lên cực hạn mềm mại kia.

"A ——" Mãnh liệt kí©h thí©ɧ nhường Miêu Tư Lý lên tiếng kinh hô, mở mắt ra, nhìn thấy Cố Cách Cách đang chôn giữa hai chân mình thì nàng muốn ngất, nữ thần của nàng thế nhưng vì nàng… Không cần Cố Cách Cách phải làm thêm động tác, Miêu Tư Lý đã đạt tới cao triều, cắn môi khó khăn nói: "Cố Cách Cách… Không cần…"

Nhưng Cố Cách Cách không dừng lại, vẫn như cũ mê hôn nàng.

Dưới những nụ hôn như nóng bỏng của Cố Cách Cách, thân thể Miêu Tư Lý như bị thiêu đốt, khi đầu lưỡi linh hoạt của Cố Cách Cách lướt qua điểm ấy thì bụng nàng nóng lên, một cỗ nhiệt lưu từ sâu trong thân thể trào ra…

Cố Cách Cách ôm Miêu Tư Lý đã xụi lơ vào lòng, hôn lên vành tai nàng, dùng giọng nhỏ đến không thể nghe thấy nói: "Chị yêu em, bảo bối."

Đáng tiếc Miêu Tư Lý vẫn còn chưa tỉnh dậy sau trận mê muội, nên không thể nghe, nếu không thật sự lại ngất.

Khi Miêu Tư Lý tỉnh lại chỉ thấy trên giường còn một mình nàng, đại não tức thì trống rỗng, cảm giác vui mừng đó vẫn còn lưu trong cơ thể, mà người bên gối đã không thấy đâu, chẳng lẽ là nàng nằm mơ? Muốn đứng dậy nhưng phát giác thân thể đau nhức vô lực, nhất là dưới hai chân. Nàng không thể nhớ được tối hôm qua Cố Cách Cách đã muốn nàng bao nhiêu lần, nhiều đến nỗi nàng không còn chút cơ hội phản công, vì vậy nhất định không phải nằm mộng, vết máu dưới tấm thảm dương nhung trắng kia là chứng minh hùng hồn. Nhưng Cố Cách Cách đâu rồi? Chẳng lẽ ăn xong lau sạch nàng rồi vỗ mông rời đi?

Nghĩ như vậy, Miêu Tư Lý lập tức nghiến răng nghiến lợi, lớn tiếng hét với gian phòng trống: "Cố Cách Cách, sao chị có thể như vậy chứ!"

"Chị sao chứ?" Cố Cách Cách mặc áo tắm trên người, bước ra từ phòng vệ sinh, miệng còn đút bàn chải đánh răng, nhìn Miêu Tư Lý mơ hồ hỏi.

Mắt Miêu Tư Lý đỏ lên, tựa như vừa uống hết cả lon Red Bull, từ không thể nhúc nhích giờ đã bật người đứng dậy, nhảy xuống giường, ôm chặt Cố Cách Cách vào lòng, hôn lên môi nàng mặc kệ vẫn còn đầy kem đánh răng. Vị tươi mát của bạc hà từ phần môi tràn vào trong lòng, hóa giải hết mọi mệt mỏi phiền não tích tụ của những ngày qua, khiến lòng nàng cực kỳ thỏa mãn.

Cố Cách Cách dùng sức đẩy Miêu Tư Lý ra, vẻ mặt ghét bỏ nhìn nàng, dùng thanh âm cực kỳ khinh bỉ nói: "Miêu Tư Lý, em có ác hay không? Chị đang đánh răng đấy, em không chê bẩn thì chị cũng ngại!"

Tâm tình Miêu Tư Lý đang hảo, nên chẳng hề tính toán cùng nàng, chỉ khẽ cười bước vào buồng vệ sinh.

Cố Cách Cách cũng theo đi vào, vừa uống một hớp nước chuẩn bị súc miệng, thì thấy Miêu Tư Lý đã đứng cạnh bên, dùng khuỷu tay đẩy vai nàng, mặt cười da^ʍ mị nói: "Tối hôm qua cảm giác thế nào?"

Vì thế mà nguyên cả ngụm nước được phun lên mặt Miêu Tư Lý, khiến Miêu Tư Lý cả người cứng đờ, tay bôi kem đánh răng được một nửa cũng dừng lại giữa không trung.

Cố Cách Cách sau khi rửa xong mặt, lại trang điểm lên trang dung tao nhã, mới bắt đầu cao thấp đánh giá Miêu Tư Lý toàn thân xích͙ ɭõa một phen, tựa như một giám khảo chuẩn bị cho lời bình, sau đó gật đầu nói: "Ân, cảm giác cũng không tệ." Sau đó chắp tay sau đít rời đi (…).

Miêu Tư Lý lại tiếp tục đờ người, hơn nửa ngày mới khôi phục tinh thần lại, nhìn qua gương thấy thân thể chính mình, có rất nhiều ấn ký màu đỏ tựa như con dấu, sắp xếp không quy luật trải dài từ cổ xuống hông, mặt lập tức nóng như cháy, hình ảnh ướŧ áŧ hôm qua lại lần nữa hiện ra trong đầu, máu trong huyết quản cũng gia tăng tốc độ, khiến cả người nàng cũng chuyển thành hồng.

Lúc trở ra thì Miêu Tư Lý cuối cũng đã biết xấu hổ không còn tiếp tục xích͙ ɭõa, bọc một chiếc khăn tắm lớn trên người, nhìn thấy Cố Cách Cách đã mặc chỉnh tề ngồi trên sô pha, cầm trong tay một quyển tạp chí, còn thần kỳ bưng trên tay một ly cà phê (Nàng rửa mặt bất quá chỉ có năm phút, không thể hiểu được cà phê nàng lấy từ đâu, ngửi mùi còn thấy đó là cà phê pha (…), bất quá nơi này là Tempt, nếu bạn muốn thì dù ba mươi giây cũng có người mang đến cho bạn), kéo ra bức màn dày, những tia nắng ban mai rực rỡ chiếu lên người cả hai, cảm nhận sự hoàn toàn khác biệt với ngày hôm qua.

Nếu tối hôm qua cho người ta cảm giác mị hoặc xinh đẹp, thì sáng hôm nay chính là thanh lịch tươi mát, đẹp đến rung động lòng người.

Mắt Cố Cách Cách tuy vẫn nhìn tạp chí, nhưng khóe mắt đã sớm quét qua Miêu Tư Lý đang đứng ở góc kia, khăn tắm trên người chỉ che đi những bộ vị quan trọng, còn xương quai xanh mê người và đôi chân trắng nõn thon dài thì hoàn toàn bại lộ trong không khí, đã vậy còn ngồi ở tư thế khiêu gợi, làm cho người ta không nhịn được mơ tưởng hảo huyền.

Vì tim đập quá mạnh, nên Cố Cách Cách vội vàng dùng tạp chí che khuất khuôn mặt bắt đầu đỏ lên của mình, giả bộ thực trấn định, nghiêm trang nói: "Thế nào, tối hôm qua chưa đủ sao? Đứng đó không mặc quần áo là muốn đến thêm lần nữa?"

Mặt Miêu Tư Lý chà đỏ, đồng thời cũng cảm thấy không thể tin, từ khi nào mà Cố Cách Cách trở nên trắng trợn như vậy, bất cứ lúc nào cũng có thể nói ra những lời khiến cho người ta mặt đỏ tim đập.

Thấy nàng dùng tạp chí che mặt, cũng hiểu là nàng muốn mình đi mặc quần áo, không cãi thêm gì nhanh chóng mặc tử tế lại, rồi đến trước mặt Cố Cách Cách, rút quyển tạp chí trong tay nàng ra, lúc này mới nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt nàng, trong lòng mừng rỡ nhưng ngoài mặt thì châm chọc nói: "Có ý đồ bất chính phải là chị mới đúng "

Cố Cách Cách uống một ngụm cà phê, dùng biểu tình đặc biệt vô sỉ nhìn Miêu Tư Lý, tấm tắc hai tiếng, không nói gì, nhưng trên mặt lại viết: Chỉ em mà đòi tôi có ý đồ bất chính? Thật sự là quá khó khăn.

Mặc dù biết rõ là Cố Cách Cách cố ý, nhưng Miêu Tư Lý làm sao chịu nổi ánh mắt khinh thường như vậy của nàng. Một phen đoạt lấy chén cà phê trên tay Cố Cách Cách, bỏ lên bàn bên cạnh rồi vòng hai tay đặt trên lưng sô pha, vừa lúc vây Cố Cách Cách vào chính giữa. Bày ra bộ dạng hung ác uy hϊếp nàng: "Chị dám nói không có cảm giác với em không?"

Cố Cách Cách mở trừng hai mắt, mặt không đỏ tim không nhảy nói dối trơn tru: "Không hề!"

"Chị!" Miêu Tư Lý chán nản, nhưng rất nhanh liền thay đổi thành khuôn mặt tươi cười, trượt tay xuống nắm lấy vai Cố Cách Cách, cúi đầu ôn nhu hôn lên môi nàng, trên đầu lưỡi còn cảm nhận được hương vị thơm nồng của cà phê.

Nếu mỗi ngày đều có một nụ hôn buổi sáng thế này thì tốt biết bao a! Hai người cùng lúc nghĩ.

————————–

P/S: Chap này vẫn chưa hết HOT, chap sau hai người lại đấu khẩu với nhau ^^…. Mẹ chồng (không biết giờ nên nói là mẹ chồng hay mẹ vợ) Miêu Nhã sẽ xuất tràng…