Chương 5

Tào Khoa: "Tôi đi vào làm gì? Anh đừng trì hoãn đạo diễn và những người khác, sắc mặt đạo diễn không tốt lắm."

Đổi thành tiểu bạch liên Khương Đường sẽ hào hứng bước vào, nhưng Khương Đường hiện tại thì không.

Dù nụ cười trên mặt Tào Khoa có che giấu kỹ đến đâu, hắn cũng không thể che giấu được tia áy náy trong mắt.

Nụ cười trên mặt Khương Đường càng tươi hơn, cậu đột nhiên đưa tay nắm lấy cánh tay của Tào Khoa, lúc Tào Khoa không để ý, liền mở cửa đẩy Tào Khoa vào.

Vóc người Tào Khoa cũng không khác cậu bao nhiêu, Tào Khoa hoàn toàn không có chuẩn bị gì, bị cậu đẩy vào phòng.

Tào Khoa chưa kịp phản ứng thì đã nghe thấy tiếng cửa đóng sầm khóa lại.

Sau đó, giọng nói tươi cười của Khương Đường lọt vào tai Tào Khoa qua cửa, "Tiểu Tào, tốt nhất cậu nên trao đổi nhiều hơn với đạo diễn. À, nhân tiện, tối nay cậu về khách sạn nhớ chú ý nhìn đường nhé."

Tào Khoa tức giận, đóng sầm cửa lại, hét lên: "Khương Đường, anh làm gì vậy! Thả tôi ra!"

Khương Đường liếc nhìn chiếc chìa khóa trong tay rồi ném nó vào thùng rác, cậu mỉm cười nói: “Không thấy chìa khóa đâu.”

Sau đó, cậu quay người bỏ đi.

Khương Đường gặp đạo diễn Lý Hồng Sinh khi cậu đang đi được nửa đường. Lý Hồng Sinh vội vàng cau mày xem có chuyện gì quan trọng không, nhưng khi đi ngang qua Khương Đường, lại dừng lại, liếc nhìn cậu với ánh mắt kỳ lạ: "Cậu làm gì ở đây? Không cần trang điểm?"

Khương Đường nghe vậy ngây thơ chớp mắt, "Trợ lý Tiểu Tào nói anh đang tìm tôi, nhưng tôi đến phòng chờ của anh thì không thấy anh ở đó."

Lý Hồng Sinh lập tức cau mày càng chặt hơn.

Hắn khi nào nói muốn tìm Khương Đường?

Đây là Khương Đường lại nói nhảm sao?

Ngay khi Lý Hồng Sinh hỏi, Khương Đường nói: "Nhưng cả phòng đều nghe thấy trợ lý Tiểu Tào nói anh đang tìm tôi."

Lý Hồng Sinh liếc nhìn Khương Đường, không biết cậu đang nghĩ gì, liền xua tay nói: "Chắc chắn cậu ta đã nghe lầm, mau đi thay quần áo đi, lát nữa lại NG thì đừng đến!"

Khương Đường nghĩ đến nhân vật thái giám, khóe miệng giật giật, cúi đầu yếu ớt nói ừ, rồi rời đi.

Trong lúc còn có chút thời gian nghỉ ngơi, cậu quyết định nhớ lại hình dáng của những tiểu thái giám ở Đông Cung ngày xưa.



Khi Khương Đường trở lại phòng chờ, Đào Nhạn cau mày hỏi cậu: “Đạo diễn tìm cậu có chuyện gì?”

Những ánh mắt xung quanh mơ hồ rơi vào Khương Đường, mọi người căng tai ra để nghe tin đồn. Đánh giá thái độ của đạo diễn đối với Khương Đường, có lẽ anh sẽ tới mắng cậu hoặc cắt một số cảnh để cứu phim.

Diêu Sâm Lị và trợ lý của cô gần như cau mày khi nhìn thấy Khương Đường xuất hiện, hai người không hẹn mà cùng cảm thấy nghi hoặc ——

Tại sao Khương Đường lại quay lại?

Tào Khoa không phải đã nhốt người rồi sao?

Trong khi suy nghĩ về lý do, Khương Đường đã trả lời câu hỏi của Đào Nhạn. Giọng nói của cậu không quá to cũng không quá nhỏ, vừa đủ để một số ít người bỏ việc muốn nghe bàn tán: “Trên đường tôi gặp đạo diễn, nói không có tìm tôi ... Là trợ lý Tiểu Tào nghe nhầm."

Đào Nhạn không chút nghi ngờ nói: "Vậy cậu nhanh chóng thay quần áo đi."

Khương Đường: "Ừ."

Trước gương trang điểm, Diêu Sâm Lị thì thầm: "Cậu ta thật may mắn."

*

Khương Đường đã cố gắng ghi nhớ và bắt chước các hành vi khác nhau của các tiểu thái giám xung quanh mình, cuối cùng đã làm hài lòng Lý Hồng Sinh.

Trong giờ giải lao trên phim trường, nam hai Mục Cao Hàn cầm chiếc quạt điện nhỏ do trợ lý đưa cho, lau mồ hôi trên trán và nhờ thợ trang điểm trang điểm lại cho hắn. Trợ lý đứng sang một bên, liếc nhìn Khương Đường, thì thầm: "Em không ngờ hôm nay Khương Đường không làm gì sai cả."

Nghe xong, Mục Cao Hàn cũng nhìn theo ánh mắt của trợ lý.

Khương Đường có làn da trắng, thậm chí mặc đồng phục thái giám cũng không thể che giấu được khuôn mặt xinh đẹp. Hắn tựa hồ có chút nóng, tùy tiện dùng ống tay áo lau mồ hôi trên trán, sau đó quay người đi lấy nước khoáng đã trở lên nong nóng trên mặt đất.

Mục Cao Hàn cau mày nói: “Tại sao không thấy trợ lý của cậu ta đâu?”

"Em vừa nhìn thấy Đào Nhạn nghe điện thoại rồi ra ngoài." Vừa nói, trợ lý lẩm bẩm: "Nếu là em, chắc chắn sẽ không muốn ở lại đây hầu hạ cậu ta. Ai mà không biết cậu ta khoa trương lại kiêu ngạo. Còn là bạch liên hoa nổi tiếng, thực sự kinh tởm.

Mục Cao Hàn trước đây cho rằng Khương Đường người này không tốt, nhưng sau bộ phim gần đây, quan điểm của hắn về cậu đã thay đổi.

Đôi mắt của Khương Đường đẹp hơn trước rất nhiều, sạch sẽ và xinh đẹp. Khi bị đạo diễn dạy một bài học và cần phải quay lại, cậu cũng sẽ nói lời xin lỗi với anh ta.

Hắn nhìn thoáng qua thiếu niên đang uống nước, đột nhiên đẩy trợ lý: “Anh nhớ ở đó có mấy cái quạt nhỏ, lấy một cái đưa cho cậu ấy.”

Trợ lý lập tức tức giận: "Mục ca, anh điên à?"

Liệu Mục ca tính tình hiền lành ngốc bạch ngọt của bọn họ có thể thu lại một chút được không? Hôm nay tặng Khương Đường một chiếc quạt điện nhỏ, ngày mai sẽ lên hot search nói rằng Mục ca của bọn họ đang theo đuổi Khương Đường. Khương Đường thậm chí còn đăng một bài đăng đặc biệt trên weibo nói cậu ta đã có người trong lòng và thực sự không thể chấp nhận mối quan hệ này.

Bạch liên hoa thật sống động và thật quỷ dị!

Người như vậy sao có thể tùy tiện phát lòng tốt!