Chương 17

Khương Đường: "..."

Khương Đường trầm mặc nhét bánh sữa trứng vào miệng rồi ợ một cái.

Cậu đã ký hợp đồng mười năm, còn có tiền vi phạm hợp đồng, cậu thực sự không nghĩ tới điều này. Trong trí nhớ của cậu không có gì về phần này, điều này càng khiến Khương Đường thêm khổ sở.

Hôm nay cậu phải quay lại xem qua xem có đúng như Mục Cao Hàn đã nói không.

Trong mắt Lý Hồng Sinh và những người khác, Khương Đường vừa mới vui vẻ ngậm một cái bánh bao trong miệng vừa nghe được ‘mười năm’ cùng ‘tiền vi phạm hợp đồng’ , đã trở nên héo úa như một tiểu bạch hoa đột nhiên bị mưa đá, gió và băng giá đè nén.

Trong khoảng thời gian sau đó, Khương Đường luôn rơi vào trạng thái chán nản, không thể lấy lại được chút năng lượng nào.

Điều này làm cho ba người Lý Hồng Sinh ba cảm thấy có chút mới mẻ ngoài ý muốn.

Dáng vẻ này Khương Đường thật hiếm thấy, nhưng trước đó Khương Đường không biết về hợp đồng của cậu với công ty sao? Không có đạo lý, trừ khi công ty lừa Khương Đường hoặc dùng thủ đoạn đặc biệt để ký hợp đồng với Khương Đường.

Khi nghĩ đến lý do này, ánh mắt Phương Phi Phi nhìn Khương Đường có một chút đồng cảm

Chẳng trách Khương Đường cứ luôn làm yêu như vậy, nếu bị ép ký hợp đồng thì ậu cũng làm, tốt nhất là để công ty loạn cào cào, khiến những tên ngốc đó tức chết.

Lý Hồng Sinh cũng thực xấu hổ khi lại kí©h thí©ɧ Khương Đường, thừa dịp còn có thời gian liền kéo cánh tay Mục Cao Hàn, kéo người đến một góc, nhỏ giọng hỏi: " Khương Đường đang bày bán kiểu gì vậy? Tôi thấy gần đây gian hàng rất phổ biến, thật sự kiếm được sao?"

Khương Đường không còn tâm trí để diễn nữa.

Trong mắt người ngoài, nghề diễn viên, minh tinh đơn giản là những khoản thù lao kếch xù, thực tế cũng đích xác như thế. Những ngôi sao trẻ, đẳng cấp cao hơn có thể kiếm hàng chục triệu nhờ diễn xuất. Khương Đường tuy chỉ là diễn viên tuyến 18 nhưng nhờ vai diễn của mình mà cậu có thể kiếm được từ mười đến hai mươi nghìn nhân dân tệ mỗi tập.

Tất nhiên, nếu cậu là nam ba thì sẽ còn hơn thế nữa.

Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, nó vẫn cao hơn thu nhập của một người bình thường phải không?

Lý Hồng Sinh trong lòng lẩm bẩm, giây tiếp theo hắn hoàn toàn bị lời nói của Mục Cao Hàn đánh bại.

Mục Cao Hàn liếc nhìn vị đạo diễn không biết gì, mím môi cố nhịn cười: “Hắn bày quán làm thầy bói. Nếu có chuyện gì phiền lòng, đạo diễn Lý, anh có thể đến tìm Khương Đường xem thử. Rất chính xác."

Lý Hồng Sinh nhìn anh, mặt không biểu tình nói: “Bệnh tâm thần.”

Sau đó xoay người rời đi, bóng dáng không mang theo một tia lưu luyến.

Mục Cao Hàn bật cười. Nếu không phải trải qua sự cố fan cuồng, anh và đạo diễn Lý Hồng Sinh cũng sẽ có phản ứng tương tự.



Hôm nay Diêu Sâm Lị xin nghỉ một ngày, nghe nói tối qua cô bị bạn trai cũ bắt nạt, hơn nữa lại trở thành chủ đề trên hot search nên tâm trạng không được tốt. Lý Hồng Sinh biết được chuyện này cũng không nói gì liền gật đầu đồng ý. Nhưng nhìn hướng gió trên weibo, trong lòng Lý Hồng Sinh có dự cảm không tốt.

Hắn im lặng quan sát cảnh tượng giữa Khương Đường và Mục Cao Hàn.

Không có gì to tát.

Khương Đường tiến bộ rất nhanh, nếu gia hoả này dụng tâm đóng phim sớm hơn một chút thì đã không như bây giờ.

Trong đầu đang suy nghĩ lung tung, chờ đến khi quay xong cảnh này, Lý Hồng Sinh quay lại thì thấy Khương Đường đã vứt bỏ trang phục thái giám, xách túi chuẩn bị rời đi. Nhớ lại những gì Mục Cao Hàn đã nói trước đó về việc dựng quầy hàng bói toán, Lý Hồng Sinh không biết tại sao, đầu óc giật giật, đột nhiên ngăn Khương Đường lại.

"Khương Đường!"

Khương Đường quay đầu nhìn lại thì thấy Lý Hồng Sinh đang nhìn chằm chằm vào mình. Cậu gãi mặt, chậm rãi đi đến chỗ Lý Hồng Sinh. Lý Hồng Sinh còn chưa kịp mở miệng đã nói: "Đạo diễn, cảnh quay hôm nay của tôi đã kết thúc!"

Lý Hồng Sinh mặt đen nói: “Tôi mẹ nó là đạo diễn, tôi rõ ràng hơn cậu.”

Khương Đường khô khốc a một tiếng.

Lý Hồng Sinh móc ngón tay với cậu, khi Khương Đường đến gần hơn, đối phương hạ giọng có chút xấu hổ và hỏi: "Mục Cao Hàn nói cậu vẫn là cao thủ bói toán, vậy cậu có thể tính được, pjim này của chúng ta bao giờ có thể quay xong không? việc quay phim này suôn sẻ chứ?"

Khương Đường: "..."

Lý Hồng Sinh đợi một lúc lâu, nhìn thấy vẻ mặt của Khương Đường, lập tức tức giận, "Biểu cảm này của cậu là có ý gì?"

Khương Đường chớp mắt: "Đạo diễn, phải trả tiền thì tôi mới tính được."

Lý Hồng Sinh: "... Cút, cút, cút!"

Khương Đường cười nói: "Vậy đi, vì chúng ta đã là chỗ quen biết nên tôi sẽ tiết lộ một chút. Nếu bây giờ đạo diễn đổi người thì tổn thất sẽ nhỏ hơn một chút. Nói chung là mọi việc diễn ra suôn sẻ nên anh không cần lo lắng."

Lý Hồng Sinh: "?"

Đổi người? Đổi ai?

Lý Hồng Sinh nhìn Khương Đường với vẻ mặt kỳ lạ.

Hắn vẫn còn nhớ lời Khương Đường nói muốn rút lui khỏi giới cùng với phản ứng cực kỳ ghét bỏ khi được thêm cảnh, chẳng lẽ cái gọi là "đổi người này là nói chính cậu,sao?

Càng nghĩ, Lý Hồng Sinh cảm thấy điều này rất có thể.

Hắn nhìn chằm chằm vào Khương Đường, biểu tình đặc biệt lạnh lùng, trong mắt thậm chí còn có chút khinh thường, "Đừng nghĩ đến việc nhân cơ hội lừa gạt tôi, tôi không ngu ngốc đến thế."