Chương 12: Ở Cạnh Anh Ba Được Không

Nếu thật là như vậy, hắn sẽ đuổi tất cả bọn họ đi!

“Nơi này có gì đáng để tôi ở lại?”

Bùi Doãn Ca tùy ý hỏi lại, làm Tần Lãng cả người ngẩn ra.

Cô không đợi Tần Lãng nghĩ xong, liền nhàn nhạt nói, “Tôi đi dọn đồ.”

Dứt lời.

Tần Lãng theo bản năng ngăn ở trước mặt Bùi Doãn Ca, rất nhanh lấy một cái lý do, “Ca Nhi, ký túc xá trường học phải mất một hai ngày mới xin vào được, em chờ một thời gian được không?”

Bùi Doãn Ca nhíu mày.

Tần Lãng nói là sự thật, nhưng cô một chút cũng không muốn ở lại Tần gia.

Mà Tần Lãng thấy Bùi Doãn Ca không nói chuyện, hai mắt sáng ngời.

Hắn ngữ khí đáng thương, “Hơn nữa qua một đoạn thời gian, chính là đại thọ của ông nội, không bằng chờ qua đại thọ của ông……”

Những người khác nhìn thấy dáng vẻ này của Tần Lãng, cũng khó có thể tin!

Tam thiếu đây là đang dỗ Bùi Doãn Ca sao?!

Trước kia cũng chưa thấy tam thiếu như vậy dỗ đại tiểu thư!!

Mẹ Hoàng chút nữa bị bẻ gãy tay ở bên cạnh, càng nhìn càng ngây người!

Bà ta vội vã nói, “Tam thiếu, vừa mới nãy kẻ đ…… Bùi Doãn Ca thiếu chút nữa đẩy chết đại tiểu thư, sao ngài còn có thể……”

“Câm miệng!”

Tần Lãng đáy mắt toàn ý lạnh, rất nhanh lại phân phó, “Quản gia, đưa cho mẹ Hoàng ba tháng tiền lương, để bà ta rời khỏi Tần gia!”

Quản gia hoàn hồn, rất nhanh nói, “Vâng.”

Nhưng mà.

Những người khác sau lưng đều phát lạnh!

Phải biết rằng mẹ Hoàng ỷ vào trước kia là bảo mẫu của Tần Hữu Kiều, ba vị thiếu gia đều sẽ cho bà ta mặt mũi.

Nhưng hiện tại, tam thiếu cái gì cũng không nói, trực tiếp đuổi người!

Còn là vì Bùi Doãn Ca!??

Mà giờ phút này.

Mẹ Hoàng cũng trừng lớn mắt, thanh âm lại càng bén nhọn, “Tam thiếu, tôi đây là giúp đại tiểu thư! Ngài không đau lòng đại tiểu thư sao?! Cô ta chỉ là một người ngoài……”

“Ai là người ngoài?”

Tần Lãng đánh gãy lời bà ta, khuôn mặt tuấn tú trầm xuống, “Ca Nhi là em gái ruột của tôi, đại tiểu thư chân chính vủa Tần gia! Tần gia không cần người hầu không nể mặt chủ!”

Nghe vậy, những người hầu từng bắt nạt Bùi Doãn Ca đều run rẩy.

Đây rốt cuộc là làm sao vậy?.

Khoảng thời gian trước các thiếu gia còn bởi vì Tần Hữu Kiều bị đẩy xuống lầu, đưa Bùi Doãn Ca đến bệnh viện tâm thần! Nhưng hiện tại chuyện xưa tái diễn, ngược lại bị phạt chính là người bên cạnh Tần Hữu Kiều??

Đây không phải đánh vào mặt Tần Hữu Kiều sao??!

“Tam thiếu……”

Mẹ Hoàng sắc mặt thảm bại, chân chính hoảng loạn.

“Quản gia, tìm bảo an lại đây.”

Tần Lãng một ánh mắt cũng không cho bà ta, quay đầu nhìn về phía Bùi Doãn Ca, thái độ thay đổi lớn.

“Ca Nhi, lầu hai quá ồn, lầu 3 cạnh phòng anh ba còn phòng trống, ở cạnh anh ba được không?”

Tần Lãng căn bản không nghĩ để Tần Hữu Kiều tiếp cận Bùi Doãn Ca, đỡ phải đối với Ca Nhi của hắn không tốt.

Hơn nữa Ca Nhi ở bên cạnh hắn, còn có thể nhân lúc còn sớm cứu vãn một chút tình cảm.

Bùi Doãn Ca không có nhìn thấy ánh mắt hi vọng của Tần Lãng, mí mắt nâng nâng.

“Được.”

Cô vừa mới tiếp nhận thân thể này, đích xác không năng lực rời đi.

Cũng chỉ có thể chờ đơn ở ký túc xá được duyệt, trả bọn họ phí dừng chân, rời xa Tần gia.

Đến nỗi những người khác, quả thực không thể tin được một màn trước mắt này là sự thật!

Căn phòng ở lầu 3 kia lúc trước Tần Hữu Kiều cũng từng muốn, hướng ánh sáng đều rất tốt, nhưng Tần Lãng mỗi lần đều tránh đi đề tài này không đồng ý.

Hiện tại lại chủ động cho Bùi Doãn Ca!?

Vẫn là cảm giác quen thuộc.

Đám người hầu trong lòng gõ vang lên chuông cảnh báo, sợ là về sau địa vị ở Tần gia sẽ thay đổi……

……

Tần Lãng đi theo Bùi Doãn Ca lên lầu, nhưng lúc hắn lần đầu tiên bước vào phòng Bùi Doãn Ca, trên mặt vừa mới tươi cười xán lạn, tức khắc biến mất.

Ca Nhi…… Em ấy ở nơi như này?.