CÂU TRẢ LỜI ĐẾN VỚI
cô
trước khi
cô
bất tỉnh hoàn toàn.
Những chữ viết tắt ký hiệu ở Barrachina: HTK.
“không
buồn cười,” Reyna lẩm bẩm với bản thân. “không
hề buồn cười chút nào.”
Những năm trước, Lupa
đã
dạy
cô
cách
đi
vào giấc ngủ
nhẹ
nhàng, thức dậy tỉnh táo và sẵn sàng để tấn công. Bây giờ, khi cảm giác của
cô
trở lại,
cô
suy nghĩ về tình huống của mình.
Cái bao vải vẫn trùm
trên
đầu
cô, nhưng nó dường như
không
siết chặt quanh cổ
cô.
cô
bị trói vào
mộtcái ghế cứng – gỗ, bằng việc cảm nhận nó. Dây thừng siết chặt chỗ xương sườn. Hai tay
cô
bị trói ra phía sau, nhưng chân
cô
không
bị trói ở mắt cá.
Hoặc những người bắt
cô
là những kẻ cẩu thả, hoặc họ
không
mong chờ
cô
thức dậy quá nhanh.
Reyna vặn vẹo mấy ngón tay và chân. Dù cho họ
đã
dùng loại thuốc mê nào, tác dụng của nó
đã
biến mất.
Đâu đó phía trước
cô, tiếng bước chân vang vọng xuống
một
cái hành lang.
âm
thanh gần hơn. Reyna thả lỏng các cơ.
cô
hạ đầu xuống để cằm chạm ngực.
một
cái ổ khóa kêu lách cách.
một
cánh cửa cọt kẹt mở ra. Đánh giá từ độ vang của
âm, Reyna
đang
ở trong
một
căn phòng
nhỏ
tường gạch hoặc bê tông: có lẽ
một
tầng hầm hay
một
nhà giam.
một
người bước vào phòng.
Reyna tính toán khoảng cách.
không
hơn
một
mét rưỡi.
cô
đứng phắt dậy, xoay vòng để chân ghế đập vào người kẻ bắt
cô. Lực làm gãy ghế. Kẻ bắt giữ
cô
ngã xuống với
một
tiếng càu nhàu đau đớn.
Tiếng la hét từ hành lang. Nhiều bước chân hơn.
Reyna tống khứ cái túi vải khỏi đầu mình.
cô
ngã xuống cuộn ngược người lại, luồn hai tay bị trói qua chân để hai tay
cô
về lại trước mặt mình. Kẻ bắt
cô
–
một
cô
gái
trẻ trong lớp ngụy trang già dặn – nằm sững sờ
trên
sàn nhà,
một
con dao
trên
thắt lưng của
cô.
Reyna tóm lấy con dao và ngồi dạng chân lên người
cô
gái, đưa lưỡi dao vào cổ kẻ bắt
cô.
Ba
cô
gái
nữa tập trung tại cửa. Hai người rút dao ra. Người thứ ba lên
một
mũi tên
trên
cung của mình.
Trong
một
khoảnh khắc, mọi người đứng lặng.
Động mạch của
cô
gái
phập phồng dưới lưỡi dao.
một
cách khôn ngoan,
cô
gái
không
vội di chuyển.
Reyna chạy nhanh kịch bản làm sao
cô
có thể vượt qua ba
cô
gái
ở lối ra. Tất cả bọn họ đều mặc áo thun cải trang đứng đắn, quần jeans đen bạc màu, giày thể thao đen và thắt lưng tiện ích như thể họ
đang
đi
cắm trại hay leo núi… hay
đi
săn.
“Các người là những Thợ săn của Artemis,” Reyna nhận ra.
“Nghỉ ngơi
đi,”
cô
gái
với cung tên lên tiếng. Mái tóc hoe đỏ của
cô
gái
được cắt nhẵn ở hai bên, cao lên phía
trên
đầu.
cô
xây dựng hình tượng
một
đô vật chuyên nghiệp. “cô
nhầm lẫn rồi.”
cô
gái
trên
sàn trút hơi thở, nhưng Reyna biết trò lừa đó – cố gắng để nới lỏng
sự
nắm giữ của kẻ thù. Reyna siết nhấn con dao sát cổ
cô
gái
hơn.
“cô
nhầm lẫn rồi,” Reyna
nói, “nếu
cô
nghĩ
cô
có thể tấn công và bắt giữ tôi. Những người bạn của tôi đâu?”
“không
tổn hại gì, ở ngay chỗ
cô
bỏ bọn họ lại,”
cô
gái
tóc hoe hứa. “Nhìn xem, là ba đấu
một
và hai tay
cô
bị trói.”
“cô
đúng đấy,” Reyna gầm gừ. “Mang thêm sáu người các người nữa vào đây và nó có lẽ là
một
trận chiến công bằng. Tôi
yêu
cầu gặp chỉ huy của các người, Thalia Grace.”
cô
gái
tóc hoe nháy mắt. Những người bạn của tô ta nắm chặt con dao băn khoăn.
trên
sàn nhà, con tin của Reyna bắt đầu rùng mình. Reyna nghĩ
cô
ta có thể
đang
giận dữ. Sau đó
cônhận ra
cô
gái
đang
cười.
“Có gì hài hước ư?” Reyna hỏi.
Giọng
cô
gái
như
một
tiếng
thì
thầm chết chóc. “Jason
nói
với chị em giỏi. Nhưng nó
không
nói
giỏi như thế nào.”
Reyna cẩn thận tập trung hơn vào con tin của mình.
cô
gái
trông chừng mười sáu tuổi, với mái tóc đen bồng bềnh và đôi mắt xanh da trời đáng ngạc nhiên.
trên
trán
cô
lấp lánh
một
cái vòng bạc.
“Chị là Thalia?”
“Và chị
sẽ
rất vui giải thích,” Thalia
nói, “nếu em vui lòng
không
cắt cổ chị.”
Những Thợ săn đưa
cô
qua
một
mê cung những hành lang. Những bức tường là bê tông khối sơn màu xanh quân đội,
không
có cửa sổ. Ánh sáng duy nhất đến từ ánh sáng huỳnh quang mờ mờ đặt cách nhau mỗi sáu mét. Lối
đi
quanh co, rẽ và đột ngột quay ngược lại, nhưng Thợ săn tóc hoe, Phoebe, dẫn đầu.
cô
ta dường như biết mình
đang
đi
đâu.
Thalia Grace khập khiễng bước theo, ôm sườn chỗ Reyna
đã
dùng ghế đánh
cô. Người Thợ săn hẳn đau đớn, nhưng đôi mắt
cô
lóe lên
sự
thích thú.
“một
lần nữa, chị xin lỗi vì bắt cóc em.” Thalia nghe có vẻ
không
quá hối hận. “Đây là trạm bí mật. Những chiến binh Amazon có những giao thức nhất định –”
“Chiến binh Amazon. Chị làm việc cho họ à?”
“Với họ,” Thalia sửa lại. “Bọn chị có
một
sự
am hiểu chung. Thỉnh thoảng những chiến binh Amazon gửi những tân binh đến với bọn chị. Thỉnh thoảng, nếu bọn chị gặp những
cô
gái
không
muốn làm trinh nữ mãi mãi, bọn chị gửi họ đến cho các chiến binh Amazon. Những chiến binh
không
có những lời thề như thế.”
một
trong những Thợ săn khụt khịt chán ghét. “Nuôi những tên nô ɭệ nam với xích cổ và bộ đồ áo liền quần vàng chóe. Tôi thà nuôi
một
đàn chó bất cứ lúc nào.”
“Những người đàn ông của họ
không
phải là nô ɭệ, Celyn,” Thalia khiển trách. “Chỉ đơn thuần là phụ thuộc.”
cô
liếc nhìn Reyna. “Những chiến binh Amazon và các Thợ săn
không
đồng quan điểm trong mọi việc, nhưng từ khi Gaia bắt đầu khuấy động bọn chị trở nên hợp tác thân thiết hơn. Với việc Trại Jupiter và Trại Con Lai
đang
xảy ra tranh chấp gay gắt, ừm… ai đó phải giải quyết những con quái vật. Lực lượng của bọn chị được rải khắp lục địa.”
Reyna xoa bóp những vết dây trói
trên
cổ tay mình. “Em
đã
nghĩ chị
nói
với Jason rằng chị
không
biết gì về Trại Jupiter.”
“Điều đó
đã
đúng trước đây. Nhưng những ngày đó
đã
qua rồi, nhờ
sự
sắp xếp của Hera.” Biểu
hiện
của Thalia chuyển sang nghiêm túc. “Em trai chị thế nào rồi?”
“Khi em chia tay cậu ấy ở Epirus, cậu ấy ổn.” Reyna
nói
với
cô
điều mình biết.
cô
nhận thấy đôi mắt Thalia xao lãng: sáng xanh, mãnh liệt và cảnh giác, rất giống của Jason. Tuy nhiên hai chị em nhìn
không
hề giống nhau. Mái tóc Thalia bồng bềnh và đen tuyền. Cái quần jeans của
cô
tả tơi, được đính lại với nhau bởi những cái ghim an toàn.
cô
đeo những sợi dây kim loại
trên
cổ và cổ tay, và chiếc áo sơ mi xám camo trưng ra
một
cái huy hiệu có chữ NHẠC RỐC
không
CHẾT. BẠN CHẾT.
Reyna luôn luôn có ý nghĩa rằng Jason Grace là
một
chàng trai hoàn-toàn-Mỹ. Thalia trông còn giống
côgái
đã
cướp của những chàng trai hoàn-toàn-Mỹ bằng
một
mũi dao trong
một
con hẻm hơn.
“Chị hi vọng nó vẫn ổn,” Thalia trầm ngâm. “Vài đêm trước chị
đã
mơ về mẹ của bọn chị. Nó…
không
dễ chịu. Sau đó chị nhận được tin nhắn của Nico trong những giấc mơ – về Orion
đang
săn lùng các em. Điều đó thậm chí còn ít dễ chịu hơn.”
“Đó là lý do tại sao chị ở đây. Chị
đã
nhận được tin nhắn của Nico.”
“À, bọn chị
không
hối hả đến Puerto Rico để nghỉ lễ. Đây là
một
trong những thành trì vững chắc nhất của những chiến binh Amazon. Bọn chị
đã
đánh
một
canh bạc rằng bọn chị có thể chặn được các em.”
“Chặn bọn em… như thế nào? Và tại sao?”
Phía trước bọn họ, Phoebe dừng lại. Hành lang
đã
đến ngõ cụt tại
một
loạt những cánh cửa kim loại. Phoebe dùng cán dao gõ
nhẹ
lên chúng –
một
loạt những tiếng gõ phức tạp như mã Morse.
Thalia xoa bóp vết thâm tím
trên
xương sườn. “Chị
sẽ
phải để em ở đây. Những Thợ săn
đang
tuần tra thành phố cổ, canh phòng Orion. Chị cần trở về tiền tuyến.”
cô
đưa tay ra mong đợi. “Làm ơn, dao của chị?”
Reyna trả nó lại. “Còn vũ khí của em
thì
sao?”
“Họ
sẽ
trả lại em khi em rời
đi. Chị biết nó có vẻ ngớ ngẩn – việc bắt cóc và bịt mắt và những thứ linh tinh – nhưng những chiến binh Amazon nghiêm túc bảo đảm an ninh của họ. Tháng trước họ
đã
có
mộtchuyện rắc rối ở trung tâm chính ở Seattle. Có lẽ em
đã
nghe về nó.
một
cô
gái
tên là Hazel Levesque
đã
đánh cắp
một
con ngựa.”
Thợ săn Celyn cười toe. “Naomi và tôi
đã
thấy cảnh bảo an. Thần kỳ.”
“Sử thi,” Thợ săn thứ ba đồng ý.
“Dù sao
thì,” Thalia
nói, “bọn chị vẫn
đang
theo dõi Nico và thần nông. Những người đàn ông
khôngphận
sự
không
được cho phép ở bất cứ đâu gần nơi này, nhưng bọn chị để lại cho họ
một
ghi chú để họ
không
lo lắng.”
Từ thắt lưng, Thalia mở ra
một
mẩu giấy.
cô
đưa nó cho Reyna. Nó là
một
bản sao của
một
ghi chú viết tay:
TNC[1]
một
pháp quan La Mã.
cô
ấy
sẽ
được trả lại
một
cách an toàn.
Ngồi yên.
Hoặc cậu
sẽ
bị gϊếŧ.
XOX, những Thợ săn của Artemis
Reyna trả lại lá thư. “Đúng. Điều đó
sẽ
không
làm họ lo lắng gì cả.”
Phoebe cười nhăn răng. “Nó
thật
tuyệt. Tôi
đã
phủ lên bức tượng Athena Parthenos của cậu tấm lưới ngụy trang mới tôi vừa thiết kế. Nó
sẽ
giữ những con quái vật – ngay cả Orion – khỏi việc tìm ra nó. Ngoài ra, nếu tôi đoán đúng, Orion
không
đuổi theo bức tượng nhiều như
hắn
đuổi theo cậu.”
Reyna cảm thấy như
cô
bị đấm vào giữ hai mắt. “Làm sao cậu biết điều đó?”
“Phoebe là người theo dấu tốt nhất của chị,” Thalia
nói. “Và người trị thương tốt nhất của chị. Và… ừm,
cô
ấy thường đúng về hầu hết các vấn đề.”
“Hầu hết các vấn đề?” Phoebe phản kháng.
Thalia giơ tay lên với
một
cử chỉ tớ từ bỏ. “Về việc tại sao bọn chị ngăn chặn em, chị
sẽ
để những chiến binh Amazon giải thích. Phoebe, Celyn, Naomi – hộ tống Reyna vào trong. Chị phải
đi
xem hàng phòng thủ của chúng ta.”
“Chị
đang
mong chờ
một
trận chiến,” Reyna chú ý. “Nhưng chị
đã
nói
nơi này là bị mật và an toàn.”
Thalia tra dao vào bao. “Em
không
biết Orion. Chị ước chúng ta có nhiều thời gian hơn, Pháp quan ạ. Chị
sẽ
muốn nghe về trại của em và tại sao em dừng chân ở đó. Em làm chị nhớ về chị
gái
em rất nhiều, và chưa –”
“Chị biết Hylla?” Reyna hỏi. “Chị ấy an toàn chứ?”
Thalia nghiêng đầu. “không
ai trong chúng ta an toàn những ngày này, Pháp quan, vì vậy chị thực
sựphải
đi.
đi
săn vui vẻ!”
Thalia biến mất ở dưới hành lang.
Những cánh cửa kim loại hé mở. Ba người Thợ săn dẫn Reyna vào trong.
Sau những đường hầm gây sợ hãi giam giữ, kích thước của nhà kho lấy
đi
hơi thở của Reyna.
một
ổ những con đại bàng khổng lồ có thể thực
hiện
diễn tập dưới trần nhà rộng lớn này. Những hàng tủ cao ba tầng trải dài dằng dặc. Những xe nâng robot vụt qua những lối
đi
tìm kiếm và mang về những cái hộp. Sáu người phụ nữ trẻ mặc bộ vét quần dài đen đứng bên cạnh, so sánh những ghi chú
trên
máy tính bảng của họ. Phía trước họ là những cái thùng dán nhãn: MŨI TÊN NỔ VÀ LỬA HY LẠP (GÓI 454G TÚI NHỰA) và GRYPHON PHI-LÊ (HỮU CƠ NHIỀU LOẠI).
Ngay trước Reyna, phía sau
một
bàn hội nghị chất đầy những báo cáo và vũ khí sắc nhọn,
một
hình dáng quen thuộc.
“Em
gái
bé
nhỏ.” Hylla đứng lên. “Chúng ta ở đây, ở nhà
một
lần nữa. Lại đối mặt với cái chết chắc chắn. Chúng ta phải ngừng việc gặp gỡ như này.”
Chú thích
[1] nguyên văn IOU là “tôi nợ cậu”