Chương 1: Người bạn cùng bàn ơi

Editor: Tiểu An An

Tháng 12 ở thành phố Minh Tuyền trời rét đậm, là tháng có thời tiết khắc nghiệt nhất trong năm.

Tuyết rơi suốt một đêm, sáng sớm công nhân vệ sinh đã bắt đầu bận rộn, xem chừng là sợ trì hoãn giờ làm việc của cư dân trong thành phố.

Ngoài cửa sổ mọi người bước đi vội vàng, mỗi hơi thở đều mang theo làn sương trắng.

—— Trong phòng máy sưởi bật hơn mười độ khiến bên trong vô cùng ấm áp.

Đáng tiếc, Thịnh Dĩ vẫn không được ngủ đến 10 giờ như ý nguyện.

Cô sờ soạng tìm chiếc cốc trên tủ đầu giường rồi uống một ngụm nước lớn, mới cảm thấy cổ họng khô rát dịu đi đôi chút.

Đặt cốc xuống, Thịnh Dĩ mở điện thoại lên xem giờ.

9:02.

Ngoài ra còn hiển thị một tin nhắn Wechat.

Thịnh Dĩ mơ màng mở mắt nửa ngồi dậy, mở khóa điện thoại ra xem.

【 Bông hoa xinh đẹp nhất: A a a tớ chết đây!!! A Cửu, cậu dậy rồi thì nói với tớ một tiếng a a. Cậu không biết đâu tớ đang hạnh phúc đến phát ngất rồi! 】

Thịnh Dĩ: “……”

Cô dời mắt từ khung chat xuống thời gian chuyển tiếp.

04:28.

…… Giống như có bệnh nghiêm trọng.

Hôm nay thứ hai, Bối Lôi* không giống freelancer như cô, phải đi làm vào sáng sớm.

(*) Bối lôi: bông hoa, nụ hoa

Tuy nói như thế, nhưng tự nhận là một người cha tốt Thịnh Dĩ như cũ bày ra khuôn mặt lãnh đạm, “cưng chiều” trả lời con gái ngoan.

【A Cửu: Dậy rồi.】

Bên kia phản hồi ngay.

【Bông hoa xinh đẹp nhất:!!! Quá gợϊ ȶìиᏂ, tớ vui muốn chết [sắc][sắc]】

【Bông hoa xinh đẹp nhất: nó có lớn không, kỹ thuật như thế nào?】

【A Cửu:….】

【A Cửu: Đến, cùng tớ đọc, gān, âm thứ nhất.】

【Bông hoa xinh đẹp nhất:……】

Thịnh Dĩ còn chưa kịp phàn nàn thêm mấy câu, thì có cuộc gọi tới, theo lý mà nói lúc này Bối Lôi đang trong giờ làm việc, lại dám công khai gọi điện thoại.

“A Cửu!” Bối Lôi thân thiết gọi, “ Năm sau tớ có thể từ chức đi tìm cậu rồi, vui không?”

Thịnh Dĩ mặt không biểu tình: “Cậu cảm thấy thế nào?”

Bối Lôi: “……”

Để tránh tiếp tục đề tài vô vị này, Bối Lôi đổi chủ đề khác, “Tớ sẽ phổ cập cho cậu! Tối hôm qua tớ gặm đường của OTP đến 4 giờ hơn, vì quá ngọt, tớ bị ngọt đến điên rồi!”

Gần đây Bối Lôi đang điên cuồng ship một CP, ship xong còn điên cuồng chia sẻ với Thịnh Dĩ.

Thông qua việc nghe mấy câu chuyện lộn xộn cô ấy kể, Thịnh Dĩ đại khái đã biết, đó là cặp CP nữ diễn viên và nam streamer nổi tiếng.

“…… Bọn họ tối hôm qua lại cùng nhau chơi game ô ô ô!!! Mấu chốt là streamer hay châm chọc mỉa mai người khác, rất ít khi ghi điểm với phái nữ, nhưng lại ôn nhu chăm sóc tiểu hoa, tớ không chống đỡ nổi a a a!

“……” Thịnh Dĩ ngáp một cái.

“Bọn họ hình như là bạn ngồi cùng bàn thời sơ trung,” Bối Lôi nói rồi lại bắt đầu cảm khái, “Cậu nói xem sao chúng ta lại không có bạn cùng bàn nào trở thành minh tinh chứ?”

Thịnh Dĩ ngáp được một nửa, nghe vậy hơi khựng lại.

“A Cửu?” Bối Lôi có chút kỳ quái.

Thịnh Dĩ thu hồi suy nghĩ: “Hửm.”

Cô cân nhắc trong lòng, ngữ khí bình tĩnh nói: “Tớ khác với cậu. Con gái ngoan, ba ba của con có một người bạn cùng bàn là nghệ sĩ.”

Bối Lôi: “???”

Xem nhẹ ngữ khí lạnh lùng cao ngạo của Thịnh Dĩ, Bối Lôi gấp không chờ nổi mà truy vấn: “Thật sự? Ai vậy? Hot không?”

Không chờ Thịnh Dĩ trả lời, Bối Lôi liền bừng tỉnh đại ngộ: “Tớ sao lại hỏi vấn đề ngu ngốc này chứ, nếu nổi tiếng thì cậu đã nói từ lâu rồi. Tiểu nghệ sĩ tuyến 18 đúng không?”

Thịnh Dĩ: “……”

Bối Lôi nghe điện thoại cúp ngang, mờ mịt sững sờ nhìn màn hình điện thoại.

Không! Cô còn chưa kịp báo tin mừng, có tin đồn rằng CP của cô sắp chung khung!

Mặc dù tối qua vẽ tranh đến 2 giờ sáng, nhưng hiện tại đã tỉnh, Thịnh Dĩ cũng không định ngủ nướng nữa.

Vệ sinh cá nhân xong, Thịnh Dĩ bưng cốc cà phê tiến vào phòng làm việc, ngồi vào bàn tiếp tục công việc.

Đến gần giữa trưa, Thịnh Dĩ thay quần áo, trang điểm nhẹ chuẩn bị đi ra ngoài.

Vừa mở cửa phòng, Thịnh Dĩ đã bị động tĩnh ở của thang máy làm cho giật mình.

Khi người dẫn đội công nhân vận chuyển nhà ngẩng đầu lên, nhìn thấy gương mặt của Thịnh Dĩ, thanh âm không tự giác nhẹ đi vài phần: “Xin lỗi, đã làm phiền cô rồi. Chúng tôi đang giúp hộ đối diện chuyển nhà, sẽ tận lực không gây phiền phức cho cô.”

Thịnh Dĩ ngẩng đầu, nhìn cánh cửa đóng chặt của căn hộ đối diện, tiện đà gật đầu: “Không sao cả.”

Chung cư cô ở có tên là Hồ Duyệt Sơn Sắc rất đắt đỏ, một lầu hai hộ, yên tĩnh lại riêng tư.

Chỉ là căn hộ đối diện mãi không có người mua, cho nên cô chưa từng thấy cánh cửa đối diện mở ra một lần nào.

Bây giờ mới bán đi?

Cô cũng không mấy để tâm, lại gật đầu với người kia, rảo bước tiến vào thang máy.

-

Nếu không phải đã sớm cùng đối tác hẹn ra ngoài bàn công việc, trạch nữ Thịnh Dĩ tuyệt đối không có khả năng ra cửa trong cái thời tiết này.

May mắn điểm hẹn là một quán cà phê cách Hồ Duyệt Sơn Sắc cũng không xa, Thịnh Dĩ vỗ nhẹ tuyết dính trên mũ và quần áo xuống, gọi một cốc cà phê rồi ngồi vào chỗ gần cửa sổ, chờ đối phương đến.

Trong lúc chờ đợi, Thịnh Dĩ lại nhận được tin nhắn wechat của Bối Lôi.

Đó là một tấm ảnh chụp màn hình, click mở xem, bên trong là một bài đăng trên diễn đàn.

【DMJ và WTX thật sự muốn cùng khung?】

【1L: Đúng vậy, không phải trong livestream tối qua Đoạn Minh Tễ đã nói rồi sao?】

【2L: Đừng có ngớ ngẩn = =, vừa thấy đã biết là xào. Uông Đồng Hân dù sao cũng là tiểu hoa lưu lượng, cô ta thật sự định dựa vào việc xào CP để hút nhiệt sao?】

【3L: Phản hồi 2L, tôi ngược lại không cảm thấy Uông Đồng Hân đang xào CP ha ha ha, tôi đã xem hết buổi live tối qua, cô ấy không có kỹ năng diễn xuất tốt như vậy [doge]~ thật sự rất ngọt.】

【4L: Thần mẹ nó không có kỹ năng diễn xuất tốt, cười chết tôi….】

……

Bối Lôi nổi giận đùng đùng, thậm chí trực tiếp gọi video đến phản bác với cô: “Cậu nói xem đến khi nào mấy người này mới thôi nghĩ đây là diễn? Nếu đó không phải là yêu thì là gì?”

Ánh mắt Thịnh Dĩ dừng ở dòng cuối.

【7L: Nhưng nói đi cũng phải nói lại, những người thật sự hot sẽ không cần phải xào CP. Tỷ như Giang Liễm Chu, xuất đạo đều……】

Câu nói kế tiếp bị cắt đứt.

Cô dời mắt, lười nhác trả lời Bối Lôi: “Đúng vậy, đừng nhìn bạn thân của tớ đã độc thân 26 năm, cô ấy hiểu rõ tình yêu hơn ai hết.”

Bối Lôi: “……”

Cô ấy nhìn người trong video mái tóc đen dày gợn sóng, khóe mắt còn điểm xuyến một nối ruồi son mỹ nhân, trong lòng thầm chất vấn vạn lần ——

Rốt cuộc vì sao Thịnh Dĩ lại độc miệng như vậy?

Đang nói chuyện thì thấy một người từ ngoài cửa bước vào, Thịnh Dĩ liền nói tạm biệt với Bối Lôi rồi cúp máy.

Cô đứng lên, chờ đối phương đến gần mới mở miệng: “Chú Trần, đã lâu không gặp. Uống chút gì không?”

Trần Hồng Tài sang sảng cười: “Một ly Americano không đường.”

Thịnh Dĩ gật đầu, nói lại với người phục vụ, không hề vội vàng, chờ đối phương ngồi xuống nghỉ ngơi, lại hỏi han tình hình gia đình đối phương một chút.

Trần Hồng Tài lúc này mới nhấp một ngụm cà phê, chuyển sang nói chính sự: “A Cửu, con yên tâm, chỉ dựa vào giao tình giữa chú và ba cháu, chú cũng sẽ giúp cháu tìm biên kịch tốt, đạo diễn tốt. Chú Trần là nhà sản xuất con còn có thể không yên tâm sao?”

Thịnh Dĩ cười nhẹ: “Cảm ơn chú Trần.”

Bộ truyện tranh của cô bán bản quyền được không ít, mà Trần Hồng Tài với ba cô có quan hệ không tồi, lại là người trong nghề, hôm nay tới đàm phán để chuyển thể thành phim hoạt hình. Nếu rating ổn kế tiếp sẽ làm live-action.

Ở cái nghành này, không ít tác giả sau khi bán bản quyền liền không còn quan hệ gì với tác phẩm. Nhưng Thịnh Dĩ không thiếu tiền, cho nên lúc bán bản quyền cô liền giao điều kiện cô phải có đầy đủ quyền hành với tác phẩm, nếu không cô sẽ không bán.

Hai người bàn bạc chi tiết cụ thể, từng cái quyết định về sau, Trần Hồng Tài lặng im vài giây, đột nhiên đổi đề tài: “A Cửu, chú Trần xem như đã giúp cháu một việc, chuyện này…… Chú cũng có việc cần cháu giúp.”

Thịnh Dĩ nhẹ nhàng nâng mắt, không có trực tiếp nói đồng ý hay không.

Trần Hồng Tài nói như thế nào cũng là người lăn lộn nhiều năm trong giới, lúc này lại cảm thấy khí chất của cô gái trước mặt thật bức người.

Ông vô thức siết tay lại: “Hẳn là gần đây cháu có nghe tin chú Trần đang đầu tư cho một hạng mục giải trí tên là《Người bạn ngồi cùng bàn ơi》. Hạng mục này dự định mời một vài nghệ sĩ, cùng với bạn cùng bàn một thời của họ đến ghi hình, chắc cháu cũng biết cặp đôi tương đối hot Đoạn Minh Tễ và Uông Hân Đồng đi?”

…… Thật trùng hợp.

“Đúng vậy, hai người bọn họ chính là một đôi khách mời của chương trình.” Trần Hồng Tài lại nhấp một ngụm cà phê, “Bọn chú hy vọng những người bạn cùng bàn là người ngoài nghành, để chương trình dễ dàng thông qua tɧẩʍ ɖυyệt, nhưng là lại không hy vọng là hoàn toàn là người khác nghành. Đoạn Minh Tễ tuy rằng cũng là người ngoài nghành, nhưng là streamer tự mang fans và nhiệt độ, chính là một lựa chọn lý tưởng. Cũng không gạt cháu, Bọn chú cũng đang tiếp xúc một đôi, là nghệ sĩ và một blogger.”

Nói tới đây, Trần Hồng Tài tỉ mỉ đánh giá nhan sắc thần tiên của Thịnh Dĩ càng nhìn càng hài lòng.

Thịnh Dĩ hơi sửng sốt.

…… Nên sẽ không?

Quả nhiên.

Trần Hồng Tài gật đầu: “Đạo diễn phí không biết bao nhiêu sức lực để mời được Giang Liễm Chu. Đúng là Giang Liễm Chu đó! Nếu cậu ấy có thể đến tham gia tiếp mục của bọn ta, còn lo lắng về nhiệt độ sao?”

“Vốn dĩ, bọn ta nghĩ là chỉ cần Giang Liễm Chu có thể tới, cộng sự của cậu ta là ai cũng không quan trọng.” Trần Hồng Tài lại nói, “Nhưng cậu ấy đưa cho chú một danh sách dài các bạn cùng bàn của cậu ấy, trong đó có tên của cháu. A Cửu, đây gọi là duyên phận!”

Thịnh Dĩ: “……”

Nga. Thật là làm người ta vui mừng.

Cô kéo khóe miệng, “Không phải mấy năm gần đây anh ta hiếm khi tham gia show giải trí sao?”

“Đúng vậy.” Trần Hồng Tài cười, giống như nhặt được vé số trúng trăm triệu, “Lúc này cần thu hút một chút nhiệt độ. Để chú Trần tiết lộ cho cháu một tin mật.”

Ông nói, đè thấp thanh âm, thần thần bí bí.

Thịnh Dĩ không để ý, gật đầu, uống cà phê.

“…… Giang Liễm Chu bên kia nói muốn xào CP để hút nhiệt.”

Thịnh Dĩ: “Phốc ——”

Cô ho khan vài tiếng, vội vàng lấy khăn giấy lau khóe miệng, sau đó lau điện thoại.

Màn hình di động sáng lên lại mở khóa, hiển thị ảnh chụp Bối Lôi vừa gửi đến, bên trên vẫn giữ nguyên dòng chữ “Những người thật sự hot sẽ không cần phải xào CP. Tỷ như Giang Liễm Chu……”.

Thịnh Dĩ: “……”

Thịnh Dĩ mặt vô biểu tình.

Nếu điện thoại đã mở, Thịnh Dĩ dứt khoát phát một cái biểu tượng cảm xúc cho Trần Hồng Tài.

Trần Hồng Tài hoàn toàn không hiểu mà nhìn chằm chằm màn hình, biểu tượng con cừu (? Hư hư thực thực) tiểu nhân (? Lại thực thực hư hư).

“…… Có ý gì?”

Thịnh Dĩ thực thản nhiên giải thích nghi hoặc của Trần Hồng Tài. Cái này gọi là ——

“Đánh mị*.”

(*) Một thuật ngữ mạng của giới trẻ TQ mình không biết nghĩa là gì, có cao nhân nào đi ngang qua thì xin chỉ điểm ạ:))