Chương 15: Không được yêu đương trong công ty (2)

Đi ra khỏi văn phòng, Tiết Văn hỏi Thẩm Băng Đàn đã xảy ra chuyện gì, chỉ đưa cho Tổng giám đốc Tần có một phần trà chiều mà thôi, sao lại khiến ngài ấy tức giận như vậy.

Tiết Văn bị nghe chửi, Thẩm Băng Đàn cũng có chút tự trách, nên thành thật trả lời: "Em cũng không rõ là có chuyện gì xảy ra, chỉ là lúc nãy em không cẩn thận hắt hơi một cái trong văn phòng của ngài ấy, thế là Tổng giám đốc Tần đột nhiên nổi giận."

Tiết Văn nghe xong thì hơi hiểu rõ: "Tổng giám đốc Tần của chúng ta có bệnh thích sạch sẽ, em ở trong trong văn phòng ngài ấy chảy nước mũi, ngài ấy chắc chắn cảm thấy khó chịu, nhưng là ông chủ, không tiện so đo với một thực tập sinh nho nhỏ là em, thế là nghĩ đến việc buổi trưa em đi xuống mua trà gặp mưa, cho nên tìm chị gây khó dễ."

Nghe thấy Tiết Văn phân tích có lý, Thẩm Băng Đàn cũng không nghĩ ra những nguyên do khác, cuối cùng tán đồng gật đầu: "Chắc là vậy ạ."

Cô lại áy náy nói: "Là do em liên lụy khiến chị bị mắng, còn liên lụy mọi người về sau không được mua trà chiều, em xin lỗi."

Tiết Văn cười vỗ vai của cô rồi nói: "Là do chị để em buổi trưa đi xuống mua trà, mới khiến cho em gặp mưa chảy nước mũi mà, đúng là chị có trách nhiệm. Không sao đâu, vị trà chiều do công ty cung cấp cũng không đến nỗi tệ, đừng nghĩ nhiều như vậy, nhanh đi làm việc đi."

——

Trong văn phòng Tổng giám đốc. Sau khi mắng Tiết Văn xong, lửa giận vô cớ trong lòng Tần Hoài Sơ vẫn không hết được bao nhiêu.

Anh đứng dậy đi đến hướng cửa sổ sát đất phía trước, kéo tấm rèm màu khói xám ra, bên ngoài mưa rơi vẫn không ngừng, những giọt nước mưa óng ánh sáng long lanh rơi đọng lại bên trên cửa kính.

Tề Đặc đẩy cửa tiến đến, đưa một phần văn kiện: "Tổng giám đốc Tần, nửa giờ sau phía châu Âu bên kia có một hội nghị qua video, đây là nội dung chủ yếu bên trong hội nghị cần ạ."

Tần Hoài Sơ nhận lấy, tùy ý đọc qua mấy lần: "Biết rồi."

Tề Đặc đang muốn rời đi, Tần Hoài Sơ đột nhiên lên tiếng: "Chờ chút đã."

Anh cầm văn kiện trên tay đặt ở trên bàn làm việc, nhìn mưa to bên ngoài, giống như vô ý cọ xát mũi, nói với Tề Đặc: "Gần đây thời tiết chuyển lạnh dễ bị cảm, cậu bảo phòng ăn nấu nhiều trà gừng một chút rồi phát cho các phòng đi, không cần phải nói là tôi kêu nấu."

Tề Đặc không ngờ ông chủ nhà mình còn lại tri kỷ như thế, hơn nữa lại còn làm việc tốt không lưu danh.

Anh ta thấy ngoài ý muốn chớp mắt một cái, bận bịu đáp ứng: "Vâng."

Phòng ăn bên kia hiệu suất làm việc rất cao, không bao lâu sau đã đưa trà gừng được chế biến tốt mang đến từng bộ phận các phòng.

Bảo thư ký kêu nhân viên phòng ăn nấu xong trà gừng, nhân viên nấu xong đưa đến tầng 47.

Tề Đặc tới kêu thư ký làm người hỗ trợ phân phát cho mọi người, thấy tất cả mọi người đang bận, Thẩm Băng Đàn và Dương Hiên vừa tới làm thực tập sinh, nên rất tự giác đi hỗ trợ.

Mới từ văn phòng thư ký đi ra, Thẩm Băng Đàn lại nhịn không được lại hắt hơi một cái.

Dương Hiên lo lắng hỏi: "Buổi chiều hôm nay cô đã hắt hơi liên tục mấy cái rồi, thật sự không cần đi bệnh viện à?"

Thẩm Băng Đàn lắc đầu: "Tôi không sao, không nghiêm trọng đến vậy đâu."

Tề Đặc đánh giá tình trạng của Thẩm Băng Đàn, xong lại ngẫm lại những hành động khác thường chiều hôm nay của ông chủ, rốt cuộc cũng hiểu ra chút gì đó.

Anh ta đưa trà gừng cho Thẩm Băng Đàn rồi nói: "Phòng ăn nấu trà gừng, bên trong có cho thêm thuốc đông y để phòng ngừa cảm mạo, rất có tác dụng, thân thể cô không thoải mái thì nhớ nhân lúc còn nóng uống nhiều một chút, đổ mồ hôi sẽ không sao nữa."

"Cám ơn trợ lý Tề."

Tề Đặc thâm sâu nở nụ cười: "Không cần khách khí, việc bình thường ấy mà."

Giao trà gừng cho Thẩm Băng Đàn và Dương Hiên xong, Tề Đặc còn cố ý cầm một phần đưa đến phòng tổng giám đốc: "Tổng giám đốc Tần, phòng ăn đưa trà gừng tới, đã phân phát cho từng phòng rồi ạ, phần này là cho ngài."

Tần Hoài Sơ vừa kết thúc xong cuộc hội nghị qua video, đang cúi đầu sửa sang lấy những tài liệu trong cuộc hội nghị: "Cứ để ở đó đi."

Tề Đặc đặt ở trên bàn làm việc: "Tổng giám đốc Tần, trà gừng này vẫn còn nóng uống mới có tác dụng, nguội rồi sẽ không tốt nữa."

Dừng lại một chút, anh ta lại như vô ý nhắc thêm: "Đúng rồi, thực tập sinh tiểu Thẩm kia hình như hơi bị cảm, nhưng có vẻ không nghiêm trọng lắm, trà gừng có tác dụng rất tốt với cô ấy."

Tần Hoài Sơ nheo mắt nhìn anh ta một cái: "Sao hôm nay cậu lại nói nhiều thế, còn có thời gian quan tâm đến thực tập sinh à, rảnh rỗi không có việc để làm đúng không?"

Tề Đặc thấy tình hình không ổn thì vội nói: "Vậy Tổng giám đốc Tần, ngài uống trước đi, tôi đi làm việc đây."