Chương 36: Huynh Biết Nhóm Lửa Không?

Lục Thời Yến nói: “Ta không biết! Nhưng ta có thể giúp ngươi nhặt củi đốt lửa làm việc nặng!”

Giang Đường Đường nghĩ chính mình nấu cơm một mình, lúc đốt củi lửa cũng có chút luống cuống tay chân, vậy nên liền không từ chối ý tốt của hắn.

Có người hỗ trợ cũng tốt, nàng cũng có thể nhẹ nhàng hơn một chút.

Tuy rằng nàng cũng biết đốt củi lửa bếp, nhưng một mình vừa nhóm lửa lại phải vội việc nấu cơm, thật sự là có chút quá sức.

Khi nói chuyện, hai người đã đến phòng bếp nhỏ.

Nhìn thấy Giang Đường Đường lại đây, Cát Đại Toàn giao lương thực cho nàng nói: “Đây là đồ ăn sáng của nhà các ngươi.”

“Cảm ơn quan gia.” Giang Đường Đường nhận lấy lương thực, cảm ơn hắn rồi hỏi chuyện nấu cơm hôm nay.

“Đầu lĩnh nói hôm nay muốn vội vàng lên đường nên sáng nay chúng ta không cần ngươi làm cơm, ngươi làm cơm buổi tối là được.”

Cát Đại Toàn nói xong lại chỉ điểm: “Ngươi cũng làm nhanh chút, đến giờ xuất phát thì chúng ta cũng mặc kệ ngươi đã ăn cơm hay chưa.”

“Cảm ơn đại nhân, dân phụ nhất định không chậm trễ thời gian.”

Sau khi Cát Đại Toàn rời đi, Giang Đường Đường bắt đầu bận việc.

Phạm nhân và quan sai ăn không giống nhau, phạm nhân ăn bánh bột bắp, cho nên hôm nay Cát Đại Toàn cho nàng một túi bột bắp, một ít củ cải và lá cải.



Bột bắp này được trộn từ bột đậu hỗn hợp, là bột bắp và bột kê.

Cho dù bánh bột bắp vừa chưng xong cũng rất cứng.

Giang Đường Đường trả giá nhiều như vậy mới nhận được cơ hội cải thiện sinh hoạt, nàng không muốn ăn bánh bột bắp cứng tới nghẹn cổ họng kia.

Nàng đưa củ cải và lá cải cho Lục Thời Yến nói: “Không phải huynh muốn hỗ trợ sao? Biết rửa rau xanh không?”

“Biết!” Lục Thời Yến lưu loát cầm củ cải và lá cải đi ra phòng bếp, đi tìm chỗ rửa sạch.

Giang Đường Đường thấy hắn đã đi ra ngoài, vội vàng đổ một nửa bột vào trong bồn, nhanh chóng từ trong không gian cầm ra một ít bột ngô và bột mì, mỗi thứ một ít, sau khi thấy cân lượng đã giống như túi bột quan sai cho nàng, Giang Đường Đường nhanh chóng đổ số bột còn lại vào trong túi bột mì rồi cùng nhau để vào không gian.

Tranh thủ lúc Lục Thời Yến chưa đi vào liền nhanh chóng trộn bột.

Khi trộn còn trộm thêm hai quả trứng gà vào bên trong, nhanh chóng ném vỏ trứng vào không gian.

Chờ khi Lục Thời Yến rửa rau trở về thì nàng đã ủ bột xong, tuy rằng bỏ vào bên trong không ít thứ tốt, nhưng bởi vì bột đã được ủ, Lục Thời Yến lại không hiểu việc bếp núc cho nên cũng không phát hiện ra cái gì không đúng.

“Huynh nhóm lửa giúp ta đi! Huynh có biết làm không?” Giang Đường Đường nhận lấy củ cải và lá cải, đặt ở trên thớt bắt đầu cắt.

“Biết!” Tuy rằng Lục Thời Yến là công tử sinh ra đã ngậm muỗng vàng, nhưng 15 tuổi đã lên chiến trường, nhiều lần sống chết, hiện tại lại trải qua quá trình lưu đày, loại chuyện này đối với hắn cũng không khó.

Thấy hắn nhóm lửa khá tốt, Giang Đường Đường cảm thấy người giúp đỡ này cũng không tồi. Nàng nhanh chóng cắt nát củ cải và lá cải trộn vào bột, sau đó làm thành bánh bột bắp, bỏ vào nồi hấp.