Chương 9: Ở lại

Chỗ quần áo cô mang tới không nhiều lắm, chỉ có ba bốn bộ. Bởi vì sau khi tận thế bùng nổ cũng không chuẩn bị đi ra ngoài, lúc chết cũng không quan tâm đến hình tượng, bởi vậy đồ mang theo đều là quần áo ngủ kiểu thoải mái nhất.

Hơn một tháng qua cô sống cuộc sống không mặc áo ngực rất là thoải mái. Nhưng chỗ quần nào này đều không thích hợp để người đó mặc tý nào.

Giang Diệu Diệu nhìn bộ đồ ngủ ngắn màu hồng in hình dâu tây ở góc, trong đầu nảy ra một ý nghĩ xấu xa.

Hai phút sau, cô xuống nhà đẩy bộ quần áo đến trước mặt đối phương.

"Đây, bộ quần áo dự phòng duy nhất của tôi, cầm lấy mà mặc."

Người đàn ông: “…… Cô đang đùa tôi à?”

Giang Diệu Diệu nhướng mày rồi trừng mắt nhìn anh ta, hai tay còn chống nạnh nói với vẻ hùng hồn: “Có cái để mặc là tốt lắm rồi, còn kén cá chọn canh, không nhìn xem bây giờ là lúc nào, anh tưởng rằng anh là chủ tịch nước hay sao?”

Đối phương hít một hơi thật sâu, vén khăn tắm ra, không chút cảm xúc mặc quần áo vào.

Anh không có mặc áo, bởi vì kích thước vai áo đối với anh mà nói thật sự quá nhỏ, nên chỉ mặc quần đùi.

Vòng eo hẹp có thể mặc vào, nhưng kích thước vẫn quá nhỏ so với anh, trông có vẻ hơi mũm mĩm.

Chiếc quần đùi ôm sát lấy phần hông của anh, đôi chân dài miên man, bờ vai rộng và cơ bụng trong nháy mắt trở nên gợi cảm.

Giang Diệu Diệu bỗng nhiên phát hiện, thật ra cô đang tra tấn chính mình.

Người đàn ông gấp chiếc khăn tắm và ném lại cho cô: "Bởi vì thời tiết ngày càng ấm lên, một đợt lớn zombie sẽ bắt đầu đi về phía nam vào tháng tới,bọ nó sẽ đi ngang qua thành phố này, ít nhất tôi sẽ đợi đến khi chúng rời đi rồi mới đi."

Giang Diệu Diệu kinh ngạc nói: “Nói cách khác anh một ở lại đây ít nhất một tháng?"

“Ừ.”

“Không được!”

Tất cả đồ dùng của cô đều là chuẩn bị cho chính mình, cô chưa bao giờ nghĩ đến việc chia sẻ chúng cho người khác.

Người đàn ông nhướng mày: "Cô tưởng rằng cô có thể sống sót sau làn sóng tấn công của lũ zombie mà không có tôi à?"

“Chịu không nổi thì thôi có sao đâu.” Giang Diệu Diệu nghiến răng hàm, lại nói tiếp: “Nếu như tôi bị zombie cắn, thì sẽ trở thành zombie, lúc đó tôi sẽ ăn tươi nuốt sống anh đầu tiên!

Đối phương hừ nhẹ, không cho là đúng.

Với thân hình nhỏ bé của cô, đừng nói trở thành zombie, cho dù có trở thành zombie plus, phiên bản nâng cao của zombie thì cũng không phải là đối thủ của anh.

Giang Diệu Diệu đảo mắt, quyết định không để ý đến anh, tự mình sống cuộc sống nhỏ bé của mình.

Cô đứng dậy đi về phía tầng hầm, vừa đi vừa nói: "Anh có thể ở nhờ chỗ này, nhưng không được tùy tiện đυ.ng vào đồ của tôi."