Chương 35

Hôm qua, sau khi Hải Lam Tinh kết nối lại thông tin, nhiều người lên tinh võng đều giải tỏa căng thẳng, có người báo bình an cho người nhà.

Mà cảnh tượng Thời Dư cầm đao hét to “Mấy người anh em, các người đừng vội đi” bị Tô Điềm ghi lại đăng lên tinh võng, tài khoản của cô ấy trong vòng một đêm điên cuồng tăng mấy chục vạn fan hâm mộ, và đang không ngừng tăng lên.

Công dân Liên Bang biết tin tinh hệ Hải Lam Tinh bị loài sinh vật không biết tên xâm lược đều lo lắng chờ đợi tin tức, đột nhiên xem được video như vậy, tất cả mọi người vui mừng, lo lắng lại có chút buồn cười, đều tò mò hỏi xem người hô hào “Mấy người anh em, các người đừng vội đi” là ai, nhưng dù nghe ngóng thế nào cũng không tìm được thông tin gì.

Một ngày trôi qua, video trên tinh võng truyền đi ngày càng rộng rãi, tất cả mọi người đều vò đầu bứt tai, bây giờ có người phát trực tiếp cuộc chiến của Y1121 cùng loài sinh vật không biết tên, lập tức có mấy trăm vạn người tràn vào phòng phát trực tiếp.

Thời Dư không biết “Cuộc chiến huy hoàng” của mình đang được phát trên tinh võng, cô thấy nhện khổng lồ bị mình chém cho một đao vậy mà giống như không bị ảnh hưởng gì, sắc mặt nghiêm trọng hẳn lên.

Tốc độ phản ứng của nhện khổng lồ rất nhanh, một đòn không trúng lập tức lại nâng thêm một cái chân đầy lông khác, sáu cái chân khác rên mặt đất lao nhanh đánh tới chỗ Thời Dư.

Thời Dư nghĩ đến lời anh đẹp trai nói với mấy thuộc hạ của mình, ánh mắt nhìn tới phần bụng của nhện khổng lồ, ở đó có một vết đỏ không quá rõ ràng, vết đỏ đó có lẽ là điểm yếu của nhện khổng lồ, nhưng phía trên vết đỏ chính là miệng răng tròn.

Thời Dư đã biết hàm răng đó lợi hại như thế nào, ra tay với điểm yếu của nhện khổng lồ, nếu không cẩn thận thì sẽ bị răng của nó cắn trúng.

Nhưng hiện tại, không có nhiều thời gian như vậy để do dự, chậm trễ càng lâu nguy hiểm càng lớn, chức năng phân tích dải tần của cơ giáp đã bắt được dải thông tin đặc thù trong cơn lốc do con nhện khổng lồ phun ra, có thể sử dụng.

Nếu chậm trễ quá lâu, có thể cô sẽ phải hưởng "sự đãi ngộ" của hàng nghìn sinh vật đi theo.

Thời Dư rất nhanh đưa ra quyết định, trước khi hai chân của nhện khổng lồ đánh tới đã cầm thanh đao nhảy lên giữa không trung, nhện khổng lồ còn chưa kịp phản ứng thì Thời Dư nắm lấy cơ hội mượn trọng lực để điều khiển cơ giáp gia tăng tốc độ một đao chém mạnh xuống, đâm mạnh thanh đao về phía bụng con nhện.

Thanh đao đâm tới lưng con nhện thế mà không thể xuyên qua được, nếu như Thời Dư không sử dụng dị năng gia cố cho thanh đao, chỉ sợ thanh đao vừa đâm tới lưng nhện đã gãy rồi, nhện đã phản ứng lại, thân thể bắt đầu điên cuồng rung lắc.

Ánh sáng vàng trong mắt Thời Dư bộc phát, vốn dĩ thanh đao không thể làm gì được nhện khổng lồ, lại như được tăng thêm buff phòng ngự, răng rắc một tiếng đã đâm thủng mai của nhện khổng lồ thẳng từ trên xuống dưới.

Nhện khổng lồ gào lên một tiếng, hàm răng không ngừng va vào nhau, từ đằng sau Lục Đông Ngôn cùng Phong Hiểu vừa lao tới thấy vậy liền trợn mắt há mồm nhìn thanh đao trong tay Thời Dư rút ra, lại hung hăng đâm xuống , liên tục như vậy.



Cô không giống như đang quyết chiến với loài sinh vật không biết tên mà là đang đánh một con chuột chết thì đúng hơn.

Tô Điềm vô thức nuốt nước bọt.

Đây là một con nhện được đánh giá là cấp 8 a!

Lục Đông Ngôn và Phong Hiểu đã chết lặng, không biết đã đạt được sự đồng thuận nào mà lại bay giữa không trung, trong một cơ giáp chơi búa bao kéo.

Lạc Hạ Từ bất động dừng lại bên cạnh họ, không biết anh ta đang nghĩ gì, nhưng nếu nhìn vào buồng lái chắc chắn sẽ phát hiện anh đang cau mày. Bộ não thì ghi lại toàn bộ quá trình chiến đấu của Thời Dư.

Có vô số màn hình ảo trôi nổi trước mặt anh ta và dữ liệu phức tạp được hiển thị trên mỗi màn hình ảo, đặc biệt màn hình ở giữa.

Màn hình hiển thị thanh kiếm cấp A mà Thời Dư đang điều khiển, cũng như các nguyên liệu và dữ liệu tính toán khác nhau được sử dụng để chế tạo thanh kiếm.

Đợi đến khi nhện khổng lồ không còn gào thét và ầm một cái ngã xuống đất thì bên cạnh Thời Dư lại có mấy cái xúc tu đánh tới.

Mắt của Lục Đông Ngôn trừng lớn, đang muốn sử dụng súng bắn tỉa để trợ giúp cô, chỉ thấy Thời Dư lái cơ giáp siêu vẹo như say rượu chính xác né từng cái.

Ngay sau đó, cô cầm thanh đao lao vào trung tâm đám quái vật, thanh âm “Xoẹt xoẹt” không ngừng vang lên, thanh đao bình thường trong tay cô như lưỡi hái tử thần ban cho vậy, tàn nhẫn lấy đi sinh mạng của đám quái vật.

Lục Đông Ngôn cùng Phong Hiểu đang chơi kéo bao búa mãi mới phản ứng lại, một người cầm súng bắn tỉa một người cầm súng năng lượng, còn chưa kịp có hành động, đám quái vật đã kéo theo những xúc tu vừa dài vừa kinh tởm quay đầu bỏ chạy, từ khi đấu bắt trận chiến đến lúc kết thúc chỉ ngắn ngủi mấy phút đồng hồ.

Lục Đông Ngôn và Phong Hiểu: Mẹ nó! Là bọn cậu làm quá lên rồi!

Thời Dư nhìn thấy hai người đi theo đến, sau khi thu lại tất cả tinh lượng thể, liền vác thanh đao trên vai, điều khiển cơ giáp tả tơi bay đến trước mặt bọn họ: “Sao các cậu lại tới đây ?”