Chương 9: Lời tỏ tình dễ thương

Ở thời điểm mình đang viết chaper 6 – Bụt, bé con và bóng tối, và chaper 7 – lời thú nhận của Bụt , chị có nhắn tin qua Facebook cho mình nói chuyện, tất nhiên là không quên hỏi thăm tiến độ của tự truyện “ Bụt và bé con “ mà mình đang viếtBụt Và Bé Con - Chương 9: Lời tỏ tình dễ thương, bởi vì chị chính là nhân vật chính trong truyện mà.
- Tự truyện cậu viết đến đâu rồi ?
- Viết đến đoạn tớ tỏ tình với cậu để ngăn cậu đi với namkend đêm giáng sinh năm 2012


- Ủa, như thế cũng tính là tỏ tình à ?- chị thả một icon khuôn mặt có dấu hỏi
- Đối với tớ như vậy cũng là tỏ tình mà, tỏ tình bất đắc dĩ


- Tớ không nghĩ thế, nếu nói về tỏ tình thì đối với tớ lời tỏ tình của cậu là chiếc cốc cậu tặng tớ cơ

Mình suy nghĩ một hồi, tựa vai vào ghế và bắt đầu suy nghĩ… Chiếc cốc, một kỉ vật mà cho đến nay, sau hơn 4 năm kể từ mình tặng chị, chị vẫn nhớ đến nó, nâng niu và giữ gìn nó như một báu vật, chiếc cốc mà chị nhắc đến lại gợi nhớ lại cho mình những kỉ niệm của một thời tuổi trẻ, đó là vào những tháng cuối cùng của năm lớp 10, những tháng nửa đầu năm 2013…
Có thể ai trong chúng ta cũng nhớ thời điểm năm 2012, 2013 là thời điểm mà buôn bán online trên Facebook bắt đầu phổ biến, vòng tay, móc khóa, đồ lưu niệm, mỹ phẩm, quần áo…v..v cái gì cũng có thể mang lên Facebook rao bán, mấy page bán đồ online bắt đầu mọc lên, cô bạn thân của mình tên Nga ( chơi với nhau từ bé đến lớn tầm 20 năm rồi ) có một bà chị mở shop lưu niệm, và có page bán hàng online những đồ lưu niệm xinh xinh đẹp mắt, mà một điều hiển nhiên là những ai bán hàng online đều có một thói quen, đó là… gạ gẫm bạn bè người nhà mua đồ ủng hộ mình :v, Nga cũng không phải ngoại lệ, mỗi lần ra chơi hoặc mỗi lần mình online, nó đều tặng cho mình một bài ca “ hàng của tao mới về nhiều lắm, mày có người yêu hay tán gái mua tặng nó thì hết ý, bạn bè tao để giá rẻ cho ..v…v “ , mình cũng chẳng hứng thú lắm với mấy cái phụ kiện con gái đấy làm gì, cho đến một hôm mình đang lướt facebook, thì page bán hàng của chị cái Nga hiện lên một loại sản phẩm khá thú vị :” cốc sứ in ảnh, in chữ, bạn muốn có một chiếc cốc in bất kì tấm ảnh nào mà mình thích, bạn muốn có một chiếc cốc in những thông điệp dễ thương đi kèm ảnh để tặng bạn bè… “ , ái chà, nghe có vẻ hay, sẵn tiện vừa rồi mình thắng kèo chơi game Liên Minh Huyền Thoại với mấy thằng trong lớp, tiền nong đang rủng rỉnh, hay là mình mua một món quà tặng chị xem sao. Nghĩ là làm, mình gọi điện cho cái Nga, xin số điện thoại chị nó để hỏi han giá cả, cách làm cũng đơn giản, gửi cho chị tấm hình mà mình muốn in lên cốc, kèm theo thông điệp, chị sẽ làm và khi nào xong sẽ gửi chuyển phát nhanh về thành phố Tuyên Quang cho mình, còn tiền thì chỉ việc đưa cho cái Nga, giá cũng không quá đắt, vậy là cả đêm hôm đó mình ngồi lục Facebook của chị để kiếm tấm ảnh nào chị dễ thương nhất, nhưng đâu phải là chuyện dễ dàng, chị là kiểu con gái hiền lành, giản dị, nên ít khi up ảnh tự sướиɠ lên Facebook giống như mấy đứa con gái đồng trang lứa ăn sáng up FB ăn trưa up FB ăn chiều up FB đi…toa-lét cũng up FB… Cuối cùng thì ông trời cũng không phụ lòng người tốt, mình kiếm được một vài bức ảnh mà chị chụp ở sân thể dục sau trường , giơ tay hình chữ V trông rất đáng yêu, ngay lập tức mình gửi một tấm dễ thương nhất cho chị chủ shop, còn thông điệp thì mình bảo chị in chữ “ Trung Anh love Nhung “, rồi cười khúc khích không biết chị sẽ phản ứng ra sao khi mà nhận được món quà như vậy…
Ngày tháng trôi qua, thành phố Tuyên Quang cách thủ đô Hà Nội có hơn 100km mà sao hàng lâu về thế không biết, cái cảm giác chờ đợi hàng về cũng mệt mỏi chẳng khác gì chờ điểm kiểm tra một tiết mặc dù đã kiểm tra xong hàng tuần rồi vậy. Một hôm đang ở trên lớp thì cái Nga nhắn tin, giờ ra chơi mình chạy ù sang lớp nó để nhận hàng, chiếc cốc được bọc cẩn thận trong một cái hộp các tông nhỏ, cốc trắng có in ảnh của chị rất đáng yêu và bên cạnh tấm ảnh là thông điệp “ Trung Anh love Nhung “ được viết khá đẹp, mình ngước lên nhìn cái Nga thì thấy nó cười nham hiểm, :” á à… cái con giặc cái này, kiểu đếu gì mày cũng đã táy máy xem trước rồi có đúng không “, cái Nga cười phá lên rồi về lớp, còn mình thì rút điện thoại ra nhắn tin cho chị, dặn chị lúc trưa tan học thì ở lại muộn một chút, mình có cái này cho chị, chị ậm ừ hỏi có việc gì đấy nhưng mình úp úp mở mở, nói rằng đó là một… bí mật, hì hì
Hết tiết 5, sân trường bắt đầu vắng dần, mình thấy chị bắt đầu đạp xe ra ngoài cổng trường , đi song song cùng một đứa bạn nữ ( ngày xưa đi học ai chả từng có kiểu đi xe hàng 2, hàng 3 để nói chuyện chém gió với nhau trên đường về nhà , đúng khôngBụt Và Bé Con - Chương 9: Lời tỏ tình dễ thương) , mình bắt đầu đạp xe đi theo đuôi xe chị, chị vẫn cười nói với bạn đi bên cạnh không biết đến sự hiện diện của mình ở đằng sau, nhân lúc chị không để ý, mình phóng xe lên ngang xe chị, đặt chiếc hộp vào giỏ xe chị rồi đạp xe chạy thẳng, chị vô cùng ngạc nhiên và ngước nhìn theo mình, mình ngoái lại vẫy tay chào và nở một nụ cười thật là tươi, nghe thì ngầu thế thôi chứ lúc đấy run cầm cập, tim đập thình thịch, học sinh đi học về trên con đường đấy đều ngoái lại nhìn mình, có lẽ chúng nó chưa thấy ai tặng quà theo phong cách như thể… cướp giật như mìnhBụt Và Bé Con - Chương 9: Lời tỏ tình dễ thương, hôm đó là một ngày nắng đẹp trời, những chiếc lá bay nhẹ nhàng trong gió… chị bảo ngày hôm đó, khung cảnh hôm đó, giống như là một khung cảnh xảy ra trong phim tình cảm hay là trong tiểu thuyết vậyBụt Và Bé Con - Chương 9: Lời tỏ tình dễ thương… và ngày hôm nay, mình đã đưa khung cảnh đó vào tiểu thuyết, một tiểu thuyết, một tự truyện của riêng mình, mà trong khung cảnh lãng mạn đó, nhân vật chính không ai khác chính là chị và mình, hai đứa học sinh cùng với những tình cảm tuổi học trò ngây thơ trong sáng , vô tư, vô lo, không có điều gì phải suy nghĩ…

- Eo ơi quà của cậu lộ liễu thế :( - chị nũng nịu qua tin nhắn
- Lộ liễu gì cơ ?
- Cái thông điệp “ Trung Anh love Nhung “ to lù lù trên cốc đây nè, hic hic
- Hì hì, không để ai biết là được chứ gì
- Cơ mà tớ không dùng được cái cốc đấy đâu
- Sao lại thế ??
- Bố tớ nhìn thấy cái cốc, bố bảo cái cốc hay thế, có hình con gái bố, có cả chữ trên này nè, xong bố hỏi Trung Anh là thằng nào, có đẹp trai không, có tử tế đàng hoàng không, có lẽ nó thích con lắm đấy…
- Thế cậu trả lời như thế nàoBụt Và Bé Con - Chương 9: Lời tỏ tình dễ thương
- Trả lời thế nào biết làm gì, nhiều chuyện, xùy xùy

Mình cảm thấy vô cùng thích thú , có lẽ chị cũng thích món quà của mình , bố chị cũng thích nữa, như vậy là mình lại có thêm một thành công rực rỡ… mình nhảy ruỳnh một cái lên giường, với tay lấy con 6300 và mở bài “ xe đạp teen “ của Khởi My và Duy Anh, rồi hát ông ổng theo rõ to



“ Ngày xưa anh với em, gặp nhau trong giấc mơ

Giường như trong em phút giây đầu tiên, như đã yêu anh từ rất lâu… “
Vậy đấy, trong ký ức của mình, noel năm 2012, khi mà mình nói với chị rằng “VÌ TỚ KHÔNG THÍCH NGƯỜI CON GÁI TỚ THÍCH ĐI VỚI MỘT TÊN HƯ HỎNG NHƯ THẾ “ , thì lời nói đó đối với mình chính là một lời tỏ tình đối với chị, một lời tỏ tình ngốc ngếch bất đắc dĩ, nhưng với chị thì không như thế, với chị câu nói đó chỉ là một lời bày tỏ bộc bạch ngây ngô, với chị cái ngày mình tặng chị chiếc cốc, ngày mà chị nhìn thấy thông điệp “ Trung Anh love Nhung “ in trên chiếc cốc, ngay bên cạnh bức ảnh của chị đang cười giơ tay chữ V, khoảnh khắc đó đối với chị mới là khoảnh khắc mà mình thực sự tỏ tình với chị, chị vẫn giữ gìn chiếc cốc đến tận bây giờ, vẫn nhớ về những ngày tháng ấy, như thể chị vẫn nâng niu và trân trọng lời tỏ tình dễ thương mà năm xưa, thằng nhóc học dưới chị một khóa đã trao cho chị vậy…

Bụt Và Bé Con - Chương 9: Lời tỏ tình dễ thươngChiếc cốc ngày ấy mình tặng cho chị , chiếc cốc sứ màu trắng kèm ảnh của chị cùng với thông điệp " Trung Anh love Nhung " , rất dễ thương đúng không mọi ngườiBụt Và Bé Con - Chương 9: Lời tỏ tình dễ thương


- Không biết bây giờ chiếc cốc như thế nào nhỉ ?
- Bố tớ nâng niu chiếc cốc ấy kĩ lắm, bây giờ bố tớ cất cẩn thận rồi, bố tớ nói rằng chiếc cốc này có in ảnh của con gái bố, nhỡ nó có sứt mẻ hay rơi vỡ thì sẽ là vận xui
- Không biết bây giờ bố cậu còn nhớ tớ là thằng nào không nhỉ
Bụt Và Bé Con - Chương 9: Lời tỏ tình dễ thương


- Gớm, cái tên to lù lù in trên cốc quên sao cho nổi

Và thế là mình với chị lại cười phá lên, cười một cách vô tư và thoải mái giống như thời còn đi học vậy, ở cái tuổi 21, và chị sắp 22, có lẽ sẽ hiếm có những lúc cả hai được cười vui vẻ và thoải mái như hồi chàng còn 17 nàng còn 18, nhưng những kỉ niệm từ những ngày tháng tươi đẹp ấy sẽ vẫn kết nối cả hai trên đường đời, dù có ở độ tuổi nào đi chăng nữa, dù sẽ có những khoảng cách địa lí, về công việc, nhưng sẽ có một lúc nào đó trong đời, cả hai lại cùng ngồi với nhau, ôn lại những kỉ niệm đẹp tuyệt vời…

Tuy nhiên, không phải mối quan hệ nào cũng mãi mãi tươi đẹp như truyện cổ tích, cũng là một con đường trải đầy màu hồng, bên cạnh đó vẫn có những nguy cơ tiềm ẩn phá vỡ tình cảm của cả hai bên, những điều mà ta không thể đoán trước được, để rồi nhiều lúc hoài niệm lại những khoảnh khắc xưa cũ, ta chỉ có nghĩ đến hai từ “ giá như “…


Bụt Và Bé Con - Chương 9: Lời tỏ tình dễ thươngChị ( đi xe đạp tóc búi, ở phía bên trái ) đang đạp xe đi cùng cô bạn trên con đường về nhà quen thuộc, đây cũng là tấm ảnh mình chụp trước khi đạp xe vọt lên thả hộp quà vào giỏ xe chịBụt Và Bé Con - Chương 9: Lời tỏ tình dễ thươnghê hê