Chương 8: Những điều đầu tiên…

Năm 2012 trôi qua với biết bao kỉ niệm, tết năm mới 2013 cũng đến, một cái tết vui vẻ và ấm cúng, anh trai mình cùng vợ ở xa về thăm gia đình. Năm nay mình có chị ở bên, đi chúc tết , đi chơi ở đâu cũng kè kè cái điện thoại để chat ola với chị, nghe chị kể những nơi đã đi , nghe chị than thở làm con gái phải làm cỗ bàn mệt mỏi, nghe chị mè nheo ăn vạ năm nay được ít tiền mừng tuổi quá, rồi còn kể tội chị gái là hay bắt nạt chị ấy nữa cơ, chị Nhung lớn tuổi hơn mình, nhưng cứ vẫn trẻ con như vậy, hồn nhiên, vô tư và đáng yêu, khiến ai cũng muốn trở nên thật mạnh mẽ, thật trưởng thành để có thể che chở và bảo vệ cô nàng già đầu như trẻ con này ^_^ , ngoài ra mình cũng quen thêm với bạn bè của chị nữa, tính mình tưng tửng, bựa bựa nên nói chuyện với mấy bà bạn chị cũng khá là vui và hợp tính, đến giờ mình và các bà ấy vấn thường xuyên liên lạc với nhau , hẹn nhau đi ăn uống xem phim các kiểu…
- Cậu ơi, hôm nay tớ không ngủ được
- Sao không ngủ được, cậu ốm à
- Không, tại vì… cả ngày hôm nay tớ ngủ khò khò nên giờ mất ngủ
- Éc, con gái con nữa >< , không ngủ làm sao mai dậy sớm được
- Tớ cũng không biết nữa, cậu làm thế nào cho tớ ngủ đi :(


- Tớ chịu, ai bảo cậu ngủ ngày cho lắm vào
- Bụt ơi bụt không thương con à, bụt nỡ bỏ rơi con chằn chọc trong đêm thâu thế này à, thế mà bụt bảo bụt sẽ luôn bảo vệ con, hic hic…
Thôi rồi, lại chiêu bài tâm lí chiến , chị biết là chị làm nũng thì mình sẽ mủi lòng, nên cứ lúc nào không mặc cả được gì là chị lại làm nũng như trẻ con, mà có lẽ ai cũng hiểu rằng, một đứa con gái làm nũng, thì độ dễ thương tỏa ra có sức hút không thể chối từ ><
- Được rồi thế cậu muốn tớ làm gì bây giờ
- Bụt hát ru cho con ngủ đi
- What? Tớ có biết hát đâu
- Con biết ngay là bụt không thương con mà
- Thôi được rồi để tớ tính :(


Bây giờ mà gọi điện hát cho chị nghe thì ngượng chết mất, mình không đủ dũng khí để hát qua điện thoại cho con gái nghe, đầu dây bên kia mà cười thì chắc cả ngày hôm sau mình không dám đi học mất, việc phân vân làm thể nào để hát ru cho chị mà không bị ngượng khó tương đương với việc làm thế nào để lấy hai vợ mà không để bà vợ này biết đến sự tồn tại của bà vợ kia vậyBụt Và Bé Con - Chương 8: Những điều đầu tiên…) , nhưng gian nan tỏ mặt anh hùng, mình nghĩ ra một ý rất hay, đó là... hát rồi ghi âm vào điện thoại, gửi file ghi âm qua tin nhắn đa phương tiện ( tin nhắn MMS ) qua mạng 3G cho chị ấy, nghĩ là làm, mình chọn một bài hát dễ thương rồi hát đi hát lại bao nhiêu lần , xong cũng… xóa bấy nhiêu lần, tất cả là do cái điện thoại phàm phu tục tử, công nghệ yếu kém, giọng hát của mình hay như ca sĩ mà lúc phát lại đoạn ghi âm thì lại như mấy bà hàng chợ cãi nhau vì sáng ra ám quẻ vậy ><. Sau lần thứ 15 hát đi hát lại, thì cuối cùng mình cũng điều hiển được giọng hát nghe sao cho hay nhất có thể, rồi mình hồi hộp gửi qua MMS và chờ đợi, nhìn cái chữ đang gửi mà mồ hôi chảy xuống khắp khuôn mặt , rồi đến khi gửi đi rồi lại có cảm giác hơi hối hận vì đã làm một việc mà không còn đường lui, trong đầu cứ đấu tranh nội tâm tứ tung, cảm giác lúc đó giống như một sĩ tử vừa thi đại học xong đang ngồi hồi hội chờ kết quả và nghĩ về tương lai vậy. 5 phút sau điện thoại đổ chuông, chị nhắn tin trả lời:
- Giọng bụt nghe hay quá đi mất , nghe như chương trình ca nhạc trên đài FM ấy
- Thôi bụt biết bụt hát như Chaien tái thế rồi, con không phải an ủi đâu
Bụt Và Bé Con - Chương 8: Những điều đầu tiên…

bụt biết bụt vô dụng như thế nào
- Ơ con nói thật mà, giọng nghe ấm lắm ýBụt Và Bé Con - Chương 8: Những điều đầu tiên…hì hì


- Thật à?
- Thật, sau này bụt nhớ phải hát ru cho con nghe mỗi lúc con mất ngủ nhé
- Chỉ sợ con không nghe được hết mà đuổi bụt đi thôiBụt Và Bé Con - Chương 8: Những điều đầu tiên…)
- Cám ơn bụt đã hát ru, con thấy buồn ngủ thật rồi đấy, hiệu nghiệm thật , chúc bụt ngủ ngon nhé.
- Ukm, chúc con ngủ ngon

Đó là lần đầu tiên mình hát ru cho chị nghe, nằm trên giường mình cứ chằn chọc nghĩ mãi, không biết là chị có thấy hay thật không, hay chị chỉ khen cho mình thấy vui , nhưng dù thế nào thì mình cũng thấy vô cùng phấn khích, cả tối hôm đó mình cứ lẩm nhẩm hát bài hát mà mình đã hát ru cho chị, bài “ vẫn tin mình có nhau “ của Quang Vinh và Bảo Thy, rồi nghĩ đến cảnh chị đang ngủ ngon, mình lại cười tủm tỉm một mình…



“ Tình yêu anh xây bằng ước vọng, nhẹ nhàng nhưng thật ấm nồng...

Và thầm mong có một ngày, em sẽ hiểu được trái tim anh

Chờ mong anh nói một tiếng yêu, ngày rồi đêm tự hỏi mình...

Thật lòng em thấy buồn, vì sao thế anh thật ngu ngơ... “

Không biết mọi người suy nghĩ thế nào, chứ với cá nhân mình thì những bài nhạc trẻ thời xưa, cái thời từ 2006 đến 2013 là mình cảm thấy đọng lại nhiều cảm xúc nhất, tuy cũng có đôi ba bài cover của nhạc nước ngoài, tuy có một vài ca sĩ cũng tai tiếng này nọ, nhưng nhạc thời đó có một chất riêng mà thế hệ bây giờ không có được, những cảm xúc ngồi quán trà sữa nghe bài “ trà sữa “ của Bảo Thy, hát mấy bài rap “ L.I.P “ của LK, “ anh sẽ về sớm thôi “ của Kenchou, “ tuyết yêu thương “ của Young Uno hay đeo tai nghe lẩm bẩm hát theo ca từ bài “ cắn rứt “ của Ưng Hoàng Phúc, hoặc vui nhộn hơn là hát bài “ thu cuối “ bản chế của vloger Toàn Shinoda, một vloger trẻ và tài năng bậc nhất với những vlog hay, sâu sắc hài hước, với bài rap chế “ thu cuối “ bất hủ với câu điệp khúc bất hủ không kémBụt Và Bé Con - Chương 8: Những điều đầu tiên…)
“ thế đéo nào – thế đéo thế đéo nào “… Nhạc trẻ bây giờ tuy có nhiều bài nổi, nhiều bài hot, lượt xem trên youtube tăng chóng mặt, nhưng nghe một thời rồi lại quên, chứ không còn đi theo năm thắng như những bản tình ca của những năm tháng ấy, không biết là do mình đã già, hay là do cảm xúc của mình cũng đã để lại nơi những năm tháng ấy rồi…

Tháng 3 năm 2013…

Đang ở trong lớp thì điện thoại rung lên, là chị nhắn tin:
- Sinh nhật cậu muốn được tặng gì ?
- Cậu nhớ sinh nhật tớ à ?
- Sao không nhớ, cậu muốn tặng gì ?
- Cậu nhớ sinh nhật tớ là tớ vui lắm rồi, cần gì quà cáp
- Không được, nhất định phải tặng, cậu muốn tặng gì nói mau >_<
Thực sự từ trước đến giờ, ngoài bạn thân, gia đình ra, lần đầu tiên có một người con gái nhớ đến ngày sinh nhật của mình mà không cần xem qua FB hay Ola ( mình ẩn ngày sinh trên fb với ola đi ) , càng lúc mình càng thấy chị đặc biệt , cái cách chị quan tâm đến người khác khiến cho người ta có cảm giác ấm áp và được yêu thương vô cùng. Thời 2013, giới trẻ rộ lên phong trào đeo vòng tay cung hoàng đạo, chỉ là một cái vòng da nhỏ nhỏ có mặt tròn bằng đồng khắc hình cung hoàng đạo , giá chỉ 15 đến 20 ngàn đồng, thế là mình nghĩ ra món quà để chị tặng mà không tốn kém
- Cậu tặng tớ một cái vòng cung hoàng đạo bạch dương đi
- Được, cứ chờ đấy
Mình cảm thấy khá là hồi hộp và thú vị, vì trước giờ chỉ có bố mẹ tặng quà cho mình ngày sinh nhật, chứ chưa bao giờ mình được nhận quà sinh nhật từ người ngoài, nhất là con gái, mà lại là người mình thích nữa, vừa suy nghĩ mình vừa cười một mình ngẩn ngơ như mọi lần, nhưng chỉ khác là… mình đang ngồi trong lớp, thế là sổ đầu bài lại có thêm một cái tên được lưu danh sử sách, còn mình thì đứng ngoài cửa lớp cả một tiết ngắm mấy lớp khác đang học thể dục ngoài sân, bực tức một hồi , rồi lại nghĩ đến tin nhắn của chị, nghĩ đến chuyện chị hỏi mình thích gì để mua quà , thật là hạnh phúc quá đi, nhẽ ra lúc đấy mình phải nói “ tớ thích cậu đấy “ để xem chị ấy bối rối trả lời như thế nào, chỉ nghĩ đến thôi đã thấy đáng yêu rồi…
- Bị đứng ngoài cửa lớp vẫn còn cười được à, vậy tôi cho cậu đứng thêm một tiết nữa nhé
Là cô giáo, cô đã xuất hiện ở đấy từ bao giờ, sau đó… không có sau đó nữa =_=.

Ngày hôm sau, Duy gọi điện cho mình, kể từ khi lão gài mình đi ăn với chị kèm theo đứa bạn cùng lớp chị làm mình gồng lưng lên trả tiền thì hôm nay lão mới gọi điện cho mình
- Ra chơi ra ngoài ghế đá
- Làm gì ?
- Có việc
- Việc gì
- Ra khác biết.
Tên Duy này là thế, bản chất thì gay không để đâu hết, nhưng vẫn thích tỏ ra lạnh lùng cộc lốc như mấy tên xã hội đen trong phim, dù cho hắn có ngầu như Độc Cô Cầu Bại thì cũng không thể che dấu đi giới tính thật của hắn đâu, hề hề
Ra chơi mình ngồi ở ghế đá, một lúc sau Duy xuất hiện, mặt lầm lì với cái kính to ngang cái kính của nobita trong doraemon, lão chẳng nói chẳng rằng vứt cho mình một cái phong bì quà, kèm câu nói cộc lốc
- Của Nhung
Mình chưa kịp hỏi thêm gì thì lão bỏ đi, có lẽ là quà sinh nhật của chị nhung, một cái phong bì kẻ xọc với nhiều họa tiết màu mè kiểu teen trông rất dễ thương, lại còn gắn nơ nữa, bên trong là một chiếc vòng da có mặt đồng là cung hoàng đạo Bạch Dương, cung hoàng đạo của mình, lúc đó mình muốn hét lên sung sướиɠ nhưng chợt nhận ra là đang ở sân trường nên thôiBụt Và Bé Con - Chương 8: Những điều đầu tiên…) . Mình đeo thử chiếc vòng vào tay, khá vừa, dây da màu nâu đính một mảnh đồng hình tròn như đồng xu, khắc nổi chiếc đầu cừu, biểu tượng của cung hoàng đạo Bạch Dương, mình đang mơ màng ngắm nhìn món quà đầu tiên trong đời mình được một người con gái tặng, thì mình chợt nhận ra từ phía xa xa, bên khung cửa sổ của lớp K24 chuyên tiếng anh, chị đang ngồi nhìn mình cười rất tươi, nụ cười tươi và ấm áp như cái nắng của mùa xuân vậy, tháng 3 , tuy trời vẫn còn hơi se lạnh, nhưng trong lòng của mình ấm áp hơn bao giờ hết, đâu cần có nắng mới ấm áp, có chị ở đây là đã đủ ấm áp lắm rồi
Bụt Và Bé Con - Chương 8: Những điều đầu tiên….

Bụt Và Bé Con - Chương 8: Những điều đầu tiên…





Ảnh hiếc vòng tay cung bạch dương chị tặng mình dịp sinh nhật 17 tuổi, ảnh chụp năm 2013Bụt Và Bé Con - Chương 8: Những điều đầu tiên…
Bụt Và Bé Con - Chương 8: Những điều đầu tiên…

Ảnh phong bì quà năm ấy, đến nay mình vẫn còn giữ nó, nhưng tiếc là qua thời gian nó đã tàn tạ đi nhiều không còn đẹp như lúc đầuBụt Và Bé Con - Chương 8: Những điều đầu tiên…