Chương 2: Tình yêu và dạ dày

Thằng cường càng lúc càng mê mẩn bạn nữ khóa trên , mình hỏi chị Thảo thì biết được bạn nữ kia tên là Nhung, là hot girl của lớp k24 chuyên tiếng anh, bạn này học giỏi ơi là giỏi và rất chăm chỉ, ít khi để ý đến chuyện tình cảm mà chỉ chuyên tâm vào học, “ chúng mày đừng có tơ tưởng đến nó, lo mà học đi “ , chị thảo nạt nộ. Kèo này có vẻ căng, thằng Cường thì học dốt như bò, mặt mụn, chẳng giỏi cái gì ngoài… chơi game, đã thế Nhung lại thuộc loại con gái cao ráo, cũng tầm 1m60 trở lên, ngang ngửa với chiều cao thằng Cường, có hôm đang ngồi học thằng cu gửi tin nhắn ola cho mình :” mày ơi có khi nào tao thấp hơn chị Nhung không nhỉ “ , làm mình cả lũ ngồi cùng mình phải bấm bụng bụm miệng để không bị cười phá lên trong lớp. Nhưng đợt này có vẻ thằng Cường rất nghiêm túc, lên kế hoạch rồi lên mạng tìm bí quyết tán gái, các phương pháp làm quen o.O’ .

Ngày đó trường còn có một diễn đàn dành cho học sinh sinh viên trong trường, là diễn đàn Chuyentq.com , thằng Cường gây sự chú ý bằng cách mỗi ngày vào box k24 anh trên diễn đàn… đăng bài, hôm thì đăng nhạc, hôm thì đăng phim, hôm thì đăng tìm người…v…v không biết bà Nhung kia có mảy may nghĩ đến nó không nhưng cách đấy không phải là không có hiệu quả, cả lớp mình và lớp k24 anh đều biết nó đang tán Nhung, mọi người bắt đầu bàn tán về việc có một cu em khóa dưới thích một chị khóa trên, mấy thằng trong lớp từ lúc biết chuyện cũng bắt đầu nổi máu anh hùng rơm đi tư vấn tình cảm cho thằng Cường, bày mưu tính kế như Gia Cát Lượng trong khi kiến thức của nó hạn hẹp trong phạm vi từ nhà lên bar với ra quán nét ))

- Con gái đứa nào chẳng tích trang sức, mua trang sức tặng kiểu éo gì cũng mủi lòng

- Mày mua đồ ăn hằng ngày, con gái thích ăn uống, kiểu gì mày cũng sẽ cưa được nếu kiên trì

- Chúng mày lằng ngoằng làm gì, rủ đi uống nước, cho một ít thuốc mê, thuê phòng, xong hỏi cưới ))

- Đm đầu mày toàn những thứ bậy bạ >.<

Chẳng biết là mọi chuyện có nên cơm nên cháo hay không, nhưng từ khi bắt đầu vào cấp 3, đây là lần đầu tiên bọn con trai trong lớp cùng nhau đoàn kết đến như thế, nhưng đoàn kết thì đoàn kết, nếu có cơ hội dìm hàng nhau thì tất nhiên cúng nó vẫn không thể bỏ qua *3*

Thằng Cường thì thấy triết lí con gái thích đồ ăn có vẻ hợp lí, thế là mấy ngày sau đó ngày nào nó cũng mua đồ ăn sáng, chờ chị Nhung đi qua rồi chạy lại dúi vào tay chị ấy, chị Nhung thì rõ ràng tỏ vẻ không vui lắm nhưng mấy bà bạn của chị ấy thì vui như trốn được nợ, xôi, bánh mì, sữa, bim bim, chẳng biết chị Nhung ăn được bao nhiêu chứ mấy bà bạn cùng lớp bà nào cũng ăn như căn cô chén , ròng rã suốt một tuần như thế kết quả không có gì khả quan, cu cậu bắt đầu cảm thấy nản, trong những nỗ lực cuối cùng, nó đã nhờ mình giúp, một nỗ lực không hẳn là thay đổi được cục diện của nó, nhưng đã thay đổi cả cuộc đời của mình, để đến ngày hôm nay, khi nhớ về những năm tháng ấy, đôi khi mình tự hỏi :” là tình cờ hay là số phận “.

Ola!!

Điện thoại rung lên, là tin nhắn của Cường

- Mày ơi, tao có số chị Nhung rồi

- Nhất mày, nhắn tin thế nào rồi

- Cũng bình thường, chị ấy chỉ ậm ừ xã giao, tao cũng không biết nói gì với chị ấy nhiều, sợ nói không ổn chị ấy không ưa ấy

- Thế thì chịu rồi, mà mày nhắn giờ này làm gì

- Mày giúp tao được không

- Giúp gì?

- Mày có người quen ở lớp chị ấy , ít nhiều lớp chị ấy biết mày, mày nhắn tin với chị ấy rồi kể tốt về tao cho chị ấy biết nhé

Chả hiểu sao nó lại nghĩ ra được một phương pháp tán gái củ chuối như vậy , nhờ một đứa kể tốt về mình cho đứa mình thích, chắc do nghiện mấy cái note tình yêu với mấy truyện ngắn trên ola nên nghĩ ra cái chiêu củ chuối như thế này, cơ mà chuối là việc của nó, mình không thể thấy bạn bè cần giúp đỡ mà ngồi yên được, ít nhất cũng phải… mặc cả

- Mai mua đồ ăn sáng cho tao

- Tao đang hết tiền

- Mày muốn cưa gái mà không muốn bỏ chi phí à

- Thôi được, bánh mì trứng nhé >.<

- Biết điều đấy, đọc số đi

- 016XXXXXXXX

Thế là mình có số của chị Nhung, nằm uỵch trên giường nghĩ ngợi xem không biết nên nói thế nào để làm quen, làm thế nào để kể tốt về thằng Cường , thằng này ngoài game ra chẳng có cái gì nổi trội để kể, hay là chém gió, cơ mà chém gió nhỡ sau này hai người đó yêu nhau xong không đến được với nhau xong lộ ra là những điểm tốt mình từng kể chỉ là chém gió thì mình thành tội đồ à, có lỗi với lương tâm quá… Thôi kệ, đến đâu thì đến, nghĩ nhiều mệt đầu, thế là lại cầm con điện thoại nokia 5310 xpress music lên bật bài “ chỉ anh hiểu em “ của Khắc Việt rồi đeo tai nghe, sau đó lại cầm con nokia 6300 lên vào ola đọc truyện, có một truyện hồi đó rất hot có tên “ vì anh nghiện em rồi “ đại loại là một ông phá phách đập đá vì một đứa con gái quyết tâm thay đổi. Thời 2012 điện thoại nokia phổ thông hầu như ai cũng dùng, mà điện thoại thời đấy không chạy được đa nhiệm như mấy cái điện thoại thông minh bây giờ đâu, vào ứng dụng này là phải thoát ứng dụng kia, có mấy con điện thoại symbian s60 thì chạy được đa nhiệm nhưng đắt quá học sinh không có tiền mua, vì thế nên mình hay nghe nhạc trên chiếc nokia 5310 anh trai tặng còn đọc truyện trên nokia 6300 mẹ cho, những ai từng trải qua thời đấy thì biết nokia 6300 là đẳng cấp một thời đấy :3

“ có bao giờ em nhớ, nhớ về anh như ngày xưa



Có bao giờ em nghĩ, nghĩ về anh bây giờ



Có bao giờ em thấy thật tiếc cho tình yêu của đôi mình



Và khi em gặp người mới chắc gì đã hơn anh “

Bụt Và Bé Con - Chương 2: Tình yêu và dạ dàyHình ảnh khởi động phần mềm chat ola của ngày xưa, bác nào còn nhớ chắc nhỏ lắm thì cũng sắp tốt nghiệp đại học

“ chị ơi, chị cho em làm quen được không, em là em chị Thảo béo đây “, tin nhắn đã gửi đi , chà, cũng một thời gian dài rồi mới nhắn tin làm quen kiểu này, cảm giác im lặng nhìn cái điện thoại cũng hồi hộp ra phết, ngày xưa mình cũng dùng facebook, nhưng dù thịnh hành facebook nhưng thời 2012 thì nhắn tin làm quen vẫn là trào lưu quen thuộc, 2 phút sau điện thoại đổ chuông có tin nhắn đến. “ Thảo béo lớp chị à, thế em là Trung Anh có đúng không, chị đã nghe mấy chị kể về em, hi “ , đọc tin nhắn xong mình nhẹ hết cả lòng, chị ấy nhắn tin gần gũi quá, mình cứ ngỡ chị ấy sẽ nhắn tin kiểu nghiêm túc, kiêu xa hay ngắn cụt ngủn cơ, sự gần gũi của chị ấy làm mình có động lực để bắt chuyện tiếp

- Thế ạ, thế các chị ấy có nói xấu gì em không

- Các chị ấy bảo Thảo có một cu em học lớp dưới, cao như cái xào phơi quần áo

Không biết bà chị nào vô duyên thế, cao thì cũng thiếu gì cái để so sánh, so sánh với tài tử hàn quốc, ca sĩ diễn viên hay cái gì mang tính chất tượng trưng cho vẻ đẹp thanh cao lãng tử của người đàn ông chứ ai lại so cao như cái xào phơi quần áo, dân ban D mà dốt văn thế không biết

- Chị nói chuyện vui tính dễ thương thế này thì chắc nhiều người thích lắm nhỉ

- Chị làm gì có ai đâu em, nhan sắc chị bình dân chị ma nó thèm

- Vậy mà thằng Cường lớp em chết mê chết mệt chị đấy

Mình phục mình quá, tổ lái từ màn chào hỏi sang vấn đề chính một cách rất là điệu nghệ, thế là cả tối hôm đó mình và chị bàn luận với nhau về Cường, mình cố kể những đức tính tốt của nó ra như kiểu nó rất vui tính, tuy nhút nhát nhưng biết quan tâm người khác, cũng có chí tiến thủ… chị thì nghe và nhận xét rằng nó cũng có lúc đáng yêu nhưng cũng có lúc hơi cảm thấy phiền, và chị thấy cũng khá là thú vị khi mà lâu rồi mới có người theo đuổi chị như thế, cuộc nói chuyện kéo dài tầm hơn 1 tiếng đồng hồ, sau đó mình xem lại bài vở, soạn sách vở và nhảy lên giường, hòa mình vào giấc ngủ cùng với giai điệu của bài hát “ anh sẽ về sớm thôi “ của rapper thái kenchou, một raper nổi tiếng một thời của rap việt với miếng băng trên má rất cá tính *3*

Thằng Cường nuốt từng lời từng chữ mình kể về cuộc nói chuyện tối hôm trước với chị, thằng cu mắt sáng ngời tràn đầy hi vọng, và kèm theo một mớ câu hỏi dồn dập kiểu như chị ấy có hỏi về chuyện học hành của tao không, mày có hỏi chị ấy thấy tao đẹp trai không bla bla… mình ngồi kể chuyện , mắt lim tay chém phần phật như cấp trên đang quán triệt cho cấp dưới chủ trương chính sách của chính phủ, tạm thời trong mắt nó mình đang là người hùng, người trung gian truyền đạt những gì thằng Cường muốn nói với chị và kể lại những gì chị nói về nó, kèm theo đó là một khoảng thời gian ăn sáng miễn phí, và tiền ăn sáng mẹ cho mình có thể để dành đánh liên minh hay mua thẻ điện thoại nạp vào game avatar với mobi army ( hai game online huyền thoại trên điện thoại, bây giờ vẫn còn hoạt động ).

Giờ ra chơi, mình tranh thủ chạy ngang qua căng tin mua chai c2, vừa đi vừa tu ừng ựng cho vơi đi cái nóng của cơ thể sau một tiết thể dục mệt mỏi thì ô kìa, là chị Nhung đang đi qua, dường như chị nhìn thấy mình nên quay lại vẫy tay chào và nháy mắt một cái, mình cũng vẫy tay chào chị trong khi mặt vẫn đang đơ như bánh đa phơi nắng, lần đầu tiên được nhìn và chào chị trực tiếp như thế, quả thật chị rất xinh, xinh theo kiểu dễ thương trẻ con, tóc buộc đuôi ngựa mái xéo một bên, nụ cười nhẹ nhàng trông rất ngây thơ và cái nháy mắt có thể là hóa đá bất kì chàng trai nào trên thế giới, đương nhiên là không tính mấy ông bê đê, gay, giới tính thứ 3 :v

- Cường cũng thích chị một thời gian rồi đấy, quan điểm của chị về tình yêu này như thế nào – mình vừa đeo tai nghe nhạc vừa nhắn tin cho chị

- Chị cũng không biết nữa, chị sợ Cường thích chị như thế sao nhãng việc học hành thì khổ

- Chị yên tâm, có khi có chị làm động lực nó lại chăm chỉ học hơn ấy chứ

- Thế quan điểm của em về chuyện tình yêu như thế nào

- Tình yêu đơn phương , luôn nhớ thương một người, buồn khi người ấy buồn, vui khi người ấy vui, lúc yên ổn lúc đau đớn, dai dẳng trong một thời gian dài, chẳng khác gì bệnh đau dạ dày ý nhờ chị nhờ

- Cái thằng nhóc này ) em không nói chuyện nghiêm túc một chút được hả

Thế là chị gửi một icon khuôn mặt cười ngoác mồm, đọc tin nhắn của chị mình cũng cười theo, đúng thật, yêu đơn phương, nhớ một người, yêu một người, buồn khi người ấy buồn, đau khi người ấy đau, lúc nhớ lúc đau như cơn đau dạ dày vậy, cơ mà được đau như thế, nhớ như thế, âu cũng là một niềm vui một thời thanh xuân đầy kỉ niệm. Cũng từ đó mỗi tối mình lại có một người để nhắn tin, để nói chuyện, để được cười nhiều hơn …