Chương 47: Tổng thủ trưởng yêu tôi (11)

Editor: Zanlee

Beta_er: Phan Diệp Hy

Hơn nữa bạn gái của hắn còn là một người da trắng mĩ miều, khí chất ôn nhu, tính tình hiền huệ, đôi tay linh hoạt, biết pha cafe, biết nấu ăn, biết trang điểm là đại đại đại đại đại mỹ nữ!

Làm cho bọn họ hâm mộ!

Bạn gái nhà ai, sau này có vợ rồi thì tuyệt quá còn gì. Hắn độc thân nhiều năm như vậy có thể là vì chờ tìm được người bạn gái tốt như vậy đó. Lần đầu tiên của Hạ Noãn Noãn cho hắn, lần đầu tiên của hắn cũng cho Hạ Noãn Noãn,woww, thật là quá lãng mạn =v=

Phong Ngôn Cung lần đầu tiên tìm thấy lý do khiến hắn phải độc thân lâu như vậy, sau đó tình nhân trong mắt hoá Tây Thi, từ trong ra ngoài đều khen ngợi, vô cùng chờ đợi khoảng thời gian sau này.

Sáng sớm hôm sau, Phong Ngôn Cung tâm tình thoải mái đến quân đội đưa tin. Hắn mới hoàn thành một nhiệm vụ cấp S, thời gian sắp đến chắc cũng đủ cho hắn nghỉ ngơi khoảng nửa năm. Đủ thời gian để kết hôn, rồi đi du lịch, hưởng tuần trăng mật, vì vậy nên hắn nhất định phải trong nữa năm này cưới Hạ Noãn Noãn về nhà.

"Trưởng quan, ngài đã trở lại?"

Lính thủ vệ là một đám người trẻ tuổi, đều tầm khoảng 25 tuổi, cho nên đối với người lợi hại nhất trong quân đội, bọn họ đều tôn kính sùng bái.

Phong Ngôn Cung tâm tình tốt hướng bọn họ gật đầu. Nếu là ngày thường hắn liền trực tiếp đi vào, nhưng hôm nay hắn mở miệng nói một câu.

Gương mặt cao lãnh ngày thường hoàn toàn bị đánh vỡ.

"Ừm, tới điều chỉnh kỳ nghỉ, xin nghỉ luôn nửa năm, tôi muốn kết hôn."

Phong Ngôn Cung một bộ dáng khoe khoang mỗi người đều có thể nhìn ra, mà binh lính thủ vệ tuổi trẻ mặt đầy ngưỡng mộ, bọn họ đây là cố ý bị vả mặt sao?

Khóc ròng ∑(っ°Д°;)っ

Khi dễ bọn họ không có bạn gái đúng không, có bạn gái cũng không đồng ý kết hôn đúng không, thật là thật quá đáng (┬_┬)

"Chúc mừng trưởng quan, muốn kết hôn rồi nha, khi nào dẫn chị dâu tới chơi?"

"Ngày mai đi, ngay ngày mai."

Phong Ngôn Cung đứng ở cửa cùng mấy cậu binh lính nói vài câu lúc sau mới đi vào, sau tới văn phòng thủ trưởng, hắn gõ cửa.

Thủ trưởng là người giám sát trực tiếp của hắn, đã 50 hơn tuổi, lúc trước không chiến công anh dũng, nhưng lại quản lý toàn bộ quân bộ, trong quân đội rất được tôn trọng.

Hai người họ cũng được xem là bạn lâu năm. Một người đứng trong quân đội chỉ huy, một người có tuổi trẻ chấp hành các loại nhiệm vụ khó khăn. Chờ đến khi hắn không thể hoàn thành nhiệm vụ được nữa, thì khả năng lúc đó hắn kế thừa chức vị thủ trưởng quân đội.

"Thủ trưởng."

Sau khi được đáp lại, Phong Ngôn Cung mở cửa đi vào, thủ trưởng thấy là Phong Ngôn Cung, vốn dĩ là gương mặt nghiêm túc tức khắc nhu hòa lại.

"Tiểu tử ngươi rốt cuộc đã trở lại, nhiệm vụ này thế nào?"

Phong Ngôn Cung đã một tháng không về quân đội. Tuy đã thông báo an toàn, nhưng thủ trưởng vẫn có chút lo lắng cho hắn, cho nên khi nhìn thấy Phong Ngôn Cung, ông vô cùng vui vẻ.

"Nhiệm vụ hoàn thành rất tốt, hơn nữa còn có thu hoạch ngoài ý muốn."

Phong Ngôn Cung nghĩ đến đây, vốn dĩ trên gương rất nghiêm túc cũng cười cười.

"Ồh? Thu hoạch được gì?"

Thủ trưởng còn tưởng rằng thu hoạch đặc biệt nào đó của nhiệm vụ cơ, kết quả liền nghe được Phong Ngôn Cung nói một câu như vậy.

"Tôi sắp tới muốn nghỉ phép, nửa năm nữa sẽ trở về, tôi muốn kết hôn."

Gặp người liền nói kết hôn, nhưng Hạ Noãn Noãn hình như còn chưa đồng ý hắn cầu hôn mà, phải nói đến bây giờ, Phong Ngôn Cung căn bản còn chưa cầu hôn đấy, quả thật là vô cùng tự tin.

Ở trong lòng Phong Ngôn Cung, hắn cùng Hạ Noãn Noãn tuyệt đối là thiên trường địa cửu, ân ân ái ái cả đời, cho nên căn bản còn không có nghĩ tới việc cầu hôn thất bại, hắn có lòng như vây, ôn nhu như vậy, Noãn Noãn sao bỏ mặc được hắn chịu thương tâm chứ?

(Hy: anh tự tin quá nhaaa)

"Kết hôn?! Đây là thu hoạch đặc biệt mà cậu nói sao."

Thủ trưởng chấn kinh, bất quá Phong Ngôn Cung không có thói quen đem những chuyện bọn họ ở chung đều nói hết cả ra, cho nên cũng chỉ nói với thủ trưởng sẽ gửi thiệp mời, sau đó rời đi.

Xin nghỉ xong, Phong Ngôn Cung đem mọi chuyện đều xử lý ổn thoả rồi vội vã đến nhà Hạ Noãn Noãn.

Phong Ngôn Cung đến, Hạ Noãn Noãn đang pha cafe cho khách, thấy Phong Ngôn Cung nhanh như vậy đã trở lại, Hạ Noãn Noãn có chút ngạc nhiên, hôm nay mới thứ sáu!

Tiếp đãi khách xong, Hạ Noãn Noãn đem tầm mắt đặt ở trên người Phong Ngôn Cung đang đứng bên cạnh.

"Sao nhanh như vậy đã về rồi?"

Hạ Noãn Noãn tò mò hỏi.

"Nhanh như vậy? Anh cảm thấy rất lâu, chẳng lẽ em không nhớ anh sao?"

Phong Ngôn Cung mới vừa có bạn gái, hận không thể bên cô mọi lúc, nghe Hạ Noãn Noãn hỏi như vậy tức khắc không thoải mái.

"Anh nói cuối tuần trở về, không phải em nói, hơn nữa... Ai nói em không nhớ anh?"

Hạ Noãn Noãn kiều mị liếc mắt nhìn Phong Ngôn Cung, làm hắn trong lòng vui vẻ. Giống một con chó Nhật ôm lấy Hạ Noãn Noãn, cọ cọ trên mặt cô.

"Anh cũng nhớ em, khi nào đóng cửa, anh muốn ăn cơm em nấu."

Nhận thấy được động tác của Phong Ngôn Cung, Hạ Noãn Noãn đỏ mặt, lặng lẽ liếc hắn một chút, nhỏ giọng nói: "Còn có khách ở đây, anh buông em ra, chờ khách đi rồi sẽ đóng cửa làm cho anh."

Hạ Noãn Noãn trả lời, Phong Ngôn Cung vừa lòng đồng ý, sau đó lên trước cất đồ. Hôm nay hắn tự lái xe đến. Chờ không bao lâu thì trong cửa hàng không còn khách nữa Hạ Noãn Noãn lập tức đóng cửa, thuận tiện dán bảng cuối tuần nghỉ ngơi, sau đó chạy lên lầu tìm Phong Ngôn Cung.

"Ngôn Cung ~ chúng ta đi ra ngoài mua đồ ăn đi!"

Lúc Hạ Noãn Noãn đi lên thấy Phong Ngôn Cung ngồi ở trên sô pha nhàn nhã xem TV. Nhìn bộ dáng Phong Ngôn Cung nhàn nhã, Hạ Noãn Noãn liền muốn có cho hắn việc làm.

"Ừm? Mua đồ ăn, đi thôi!"

Phong Ngôn Cung híp mắt, tưởng tượng cảnh tượng hắn cùng Noãn Noãn đi siêu thị mua đồ ăn, không phải như một đôi vợ chồng mới cưới sao?

Nghĩ đến đây, Phong Ngôn Cung vui vẻ cùng Hạ Noãn Noãn đi mua đồ ăn. Nhưng hắn không nghĩ tới, đi cùng nhau có thể là vợ chồng, cũng có thể là cha con a......

Bất quá Phong Ngôn Cung và Hạ Noãn Noãn đi cùng nhau, người khác nhiều lắm nói hắn là chú của Hạ Noãn Noãn, cũng sẽ không nói cha con. Nhưng nói là vợ chồng, Phong Ngôn Cung đứng bên cạnh Hạ Noãn Noãn xác thật có vẻ già hơn một chút...

Hạ Noãn Noãn cùng Phong Ngôn Cung ra ngoài mua thức ăn. Trong siêu thị có rất nhiều loại đồ ăn, địa điểm cũng sạch sẽ, không dơ bẩn giống chợ bán thức ăn, nên Noãn Noãn vẫn thích dạo siêu thị hơn.

Còn có thể mua chút đồ uống trở về, đồ ăn vặt nữa, buổi tối lúc xem TV có thể ăn.

------------------------------------