Chương 46: Tổng Thủ Trưởng Yêu Tôi (10)

Editor: To_Month

Beta: Hy

___________

Từ khi Hạ Noãn Noãn cùng Phong Ngôn Cung xảy ra quan hệ, sau đó cũng xác định được tình cảm, hằng ngày trôi qua hai người đều gắn bó như keo sơn, mỗi buổi sáng Hạ Noãn Noãn đều phải đỡ eo chính mình.

Có điều, cho dù ân ái như thế nào, Phong Ngôn Cung vẫn phải đi về một chuyến. Từ sau khi hắn hoàn thành nhiệm vụ, còn chưa có trở về quân đội đâu!

"Em thật sự không về cùng anh sao?"

Phong Ngôn Cung lại một lần nữa hỏi Hạ Noãn Noãn. Hắn vốn dĩ muốn mang theo Hạ Noãn Noãn cùng về nhà, trong nhà đã thúc giục hắn tìm vợ rất nhiều lần, hiện tại đã có, đương nhiên là muốn mang về.

Nhưng mà Hạ Noãn Noãn lại nói quá sớm, tuy rằng hắn muốn mang cô về, thế nhưng bảo bối lại không đồng ý, vì thế hắn cũng chỉ có thể thỏa hiệp.

Thật ra Hạ Noãn Noãn không về nhà cùng Phong Ngôn Cung, nguyên nhân cũng là thời gian bọn họ quen nhau quá ngắn, cô muốn ở chung một thời gian sau đó mới xác định.

Nếu không dựa vào trong nhà Phong Ngôn Cung thúc giục cưới gấp như vậy, cô một mình đối mặt những bề trên thúc giục cưới, đáp ứng cũng không được, không đáp ứng cũng không được, kia chẳng phải là rất xấu hổ!

"Lần sau đi, để em làm quen với cuộc sống có bạn trai một chút, gặp người lớn không phải đều vào lúc bàn chuyện cưới hỏi mới gặp mặt sao, hơn nữa...Em có chút xấu hổ."

"Có gì mà xấu hổ, vợ xấu cũng phải gặp cha mẹ chồng!"

"Hả......? Vợ xấu?! Phong Ngôn Cung, anh vừa mới nói cái gì?!"

Hạ Noãn Noãn nghe Phong Ngôn Cung nói, trừng mắt nhìn hắn một chút, lúc này mới qua một buổi tối liền dám nói cô xấu, lúc kia còn nói cô thật đẹp, đàn ông quả nhiên là dễ thay đổi!

Nhìn ánh mắt Hạ Noãn Noãn không tốt, Phong Ngôn Cung liền chân chó cười với cô. Bộ dáng thê nô kia, nếu làm đồng đội của hắn nhìn thấy chắc sẽ khóc mất!

"Anh chỉ là đang nói đùa thôi, vợ là đẹp nhất, ai cũng không đẹp bằng em!"

Sau khi Phong Ngôn Cung dỗ Hạ Noãn Noãn vui vẻ ra mặt mới rời khỏi nhà, hắn phải về nộp nhiệm vụ, thời gian ít nhất phải hai ngày. Bây giờ mới là thứ năm, Hạ Noãn Noãn còn muốn mở cửa hàng, chờ đến cuối tuần Phong Ngôn Cung tới tìm cô, hai người có thể ra ngoài hẹn hò.

Mà Phong Ngôn Cung cũng không chậm trễ thời gian, rời khỏi nhà Hạ Noãn Noãn, hắn liền trở về nhà. Bởi vì hắn đã gọi điện thoại về gia đình, cho nên bọn họ đối với hắn mất tích cũng không có lo lắng lắm.

Điều gia đình Phong Ngôn Cung chú ý chính là, hắn được một cô gái cứu, hơn nữa hắn cũng thích cô gái kia!

Ba mẹ trong nhà, ngay cả người ông đã 80 tuổi cũng đang chờ hắn đem bạn gái về nhà!

"Tại sao trong nhà lại nhiều người như vậy?"

Phong Ngôn Cung cho rằng lúc mình về nhà chỉ có vài người, nhưng khi bước vào cửa, bên trong lại có mười mấy người, bao gồm anh họ ít khi thấy cũng ở đây.

"Cái này....Là con gái Yến gia ở bên ngoài tìm về, mang về nhận tổ quy tông, về sau sẽ sống chung."

Lời nói vừa xấu hổ vừa có chút không rõ ràng. Cái gì gọi là con gái Yến gia ở bên ngoài, chính bởi vì anh họ hắn không chịu trách nhiệm, ở bên ngoài có rất nhiều tình nhân, ngay cả con gái riêng đều sinh ra!

Cái này còn chưa hết, con gái ruột của mình vừa chết, liền đem con gái riêng ở bên ngoài về, cũng không biết có chủ ý gì!

Sau khi Phong Ngôn Cung nghe xong liền nhíu mày. Hắn biết tính cách anh họ mình, nhìn qua nữ sinh đứng bên cạnh anh họ hắn có chút tự ti âm u. Phong Ngôn Cung không biết vì sao, cảm thấy có chút quen thuộc.

Có điều con gái riêng ở xã hội thượng lưu, đặc biệt là gia đình bọn họ xác thật là không muốn nhận. Phong Ngôn Cung tuy rằng đối với cô ta không có ác cảm, nhưng cũng sẽ không cố ý chiếu cố.

"Ừm, lần này trở về con ở một buổi tối sẽ đi, phải về quân đội nộp nhiệm vụ."

Phong Ngôn Cung mặt không thay đổi nói với người nhà, cùng ở trước mặt Hạ Noãn Noãn một chút cũng không giống nhau, bộ dáng lạnh lùng kia, nơi nào nhìn ra được bộ dáng dịu dàng thê nô.

"Bạn gái con đâu?! Người ở đâu rồi?"

Lão gia Phong gia, cũng là người có quyền tối cao, tuy đã về hưu, nhưng ở trong nước vẫn có lực ảnh hưởng không bình thường.

Nhà có lão gia như có bảo bối, trong nhà đối Phong lão gia tử đều vô cùng tôn kính. Hiện giờ hắn cái gì cũng vừa lòng, duy nhất không hài lòng chính là trong nhà có cháu trai hơn ba mươi tuổi còn chưa kết hôn!

Lần trước nói ở bên ngoài được cứu, có bạn gái, nhưng hiện tại lại không thấy người, chẳng lẽ cháu trai hắn thật sự cả đời không định kết hôn?

Ai da, ngẫm lại bệnh tim liền muốn tái phát!

"Cô ấy đang làm việc, một thời gian nữa còn sẽ đưa cô ấy về, được rồi, con đi lên thu dọn đồ đạc trước!"

Phong Ngôn Cung cũng không để ý tới những việc vụn vặt trong nhà, cái gì con gái riêng, vượt tường, hắn đều không quan tâm, vì thế sau khi nói xong hắn liền đi lên một mình.

Yến Hiểu Thanh nhìn bóng dáng Phong Ngôn Cung. Không biết vì sao, lúc ánh mắt đầu tiên nhìn thấy hắn liền có cảm giác an toàn. Hơn nữa sau khi nghe hắn có bạn gái, trong lòng cô lại cảm thấy đau, giống như mất đi thứ quan trọng nhất.

Nhưng hắn là cậu của cô!

Cô đây là làm sao vậy?!

Yến Hiểu Thanh nhìn những người dùng ánh mắt không tốt nhìn cô. Tuy rằng cô biết, người trong nhà này không ai khinh thường cô, nhưng vì thân phận, cũng có chút không thích cô.

Tuy nhiên, nơi này có ai sẽ thích cô đâu! Cô thật sự rất mệt, là con gái riêng cũng không phải tại cô, vì sao lại muốn một mình cô gánh vác!

Vì sao cô lại không phải là đại tiểu thư, con ruột của Yến gia, cô thật sự ghen ghét người chị kia muốn chết. Tuy rằng về sau tất cả đều thuộc về cô, nhưng ánh mắt những người đó nhìn cô cũng chỉ làm lơ hoặc là khinh bỉ, cô thật sự rất mệt!

Mà Phong Ngôn Cung bởi vì Hạ Noãn Noãn xuất hiện, không quan tâm Yến Hiểu Thanh suy nghĩ như thế nào. Ở trong lòng hắn, hoàn toàn không lưu lại dấu vết của Yến Hiểu Thanh. Từ ánh mắt đầu tiên hắn cũng chỉ là cảm thấy Yến Hiểu Thanh có chút quen thuộc mà thôi, hắn vừa trở lại phòng ngủ, liền lập tức quên mất.

"Noãn Noãn, anh về nhà rồi."

Hiện tại, nhiệm vụ hàng đầu của hắn là gọi điện thoại cho Noãn Noãn nhà hắn, báo tin bình an, miễn cho Noãn Noãn nhà hắn lo lắng.

Phong Ngôn Cung nằm trên sô pha cầm lấy di động, việc đầu tiên chính là gọi cho cô, Hạ Noãn Noãn cũng nhận điện thoại ngay lập tức.

"Ừm, vậy là tốt rồi, hai ngày này nhớ phải gọi cho em, em ở chỗ này chờ anh."

Hạ Noãn Noãn nói ẩn đầy tình ý, làm trong lòng Phong Ngôn Cung ấm áp, khóe miệng nhếch lên.

"Được, ngày mai anh đi quân đội, sau này nếu em muốn tới xem, em có thời gian, anh sẽ mang em đi."

Sau khi Phong Ngôn Cung có bạn gái, việc muốn làm nhất chính là nói cho những người bên trong quân từng nói hắn độc thân biết, hắn có bạn gái!