Chương 6: Tổng tài, tiểu thư ký (6)

EDIT: THẦN NỮ

Beta: Miêu Nhi

Cũng không biết Tô Lịch Thiên nghĩ như thế nào, sau khi Hạ Noãn Noãn rời đi bờ môi của hắn, hắn còn có thể chép chép miệng.

Nhìn đến vẻ mặt hưởng thụ của hắn Hạ Noãn Noãn thiếu chút nữa phát hỏa.

Vốn lúc xem cốt truyện này, cô đối với người đàn ông duyệt vô số phụ nữ giống ngựa đực như vậy thực không cảm thấy chút hứng thú nào, cô vẫn thích đàn ông sạch sẽ một ít nha .

Loại người giống Tô Lịch Thiên này tuy rằng không có chút cảm tình nào, nhưng thay phụ nữ còn nhanh hơn thay quần áo, công lược hắn cũng đã làm cô có chút khó chịu, hiện tại hắn còn ở trước mặt cô biểu lộ ra bộ dáng sắc lang đáng khinh như vậy, điều này làm cho Hạ Noãn Noãn càng thêm không thích hắn.

"Nhanh tỉnh lại, rồi đi nhanh đi! Đại sắc lang!"

Hạ Noãn Noãn thấy chính mình xử lý mọi chuyện đều không sai biệt lắm, tức giận bỏ xuống một câu, nổi giận đùng đùng đi ra cửa phòng mặc kệ Tô Lịch Thiên.

Kỳ thật tính kháng thuốc của Tô Lịch Thiên rất mạnh, lúc Hạ Noãn Noãn bón hắn uống thuốc cũng đã có một chút ý thức, bằng không hắn cũng sẽ không hôn Hạ Noãn Noãn, sau đó hắn liền chậm rãi tỉnh lại.

Nhìn bóng dáng Hạ Noãn Noãn nổi giận đùng đùng chạy ra ngoài, Tô Lịch Thiên xấu xa cười cười.

Ngay từ đầu hắn chỉ có ấn tượng với cô là một tiểu thiên sứ thiện lương , không ngờ tới cô cư nhiên còn có một mặt rất khác, lúc tức giận giống như là một con mèo con đang xù lông.

Thật là...... Đáng yêu!

Tô Lịch Thiên híp mắt, hoài niệm một chút cảm xúc hương thơm mềm mại khi vừa mới hôn môi nữ hài tử, cảm giác được thân thể chính mình biến hóa, Tô Lịch Thiên ở trong lòng thầm mắng một tiếng, nhưng trong lòng đã đối Hạ Noãn Noãn có loại cảm giác nhất định phải có được cô.

Mà Hạ Noãn Noãn còn không biết Tô Lịch Thiên đã tỉnh, cô nổi giận đùng đùng ra khỏi phòng, thực nhanh liền ném chuyện này ra sau đầu, dù sao nam phụ cũng là đối tượng mà cô phải công lược, hiện tại dù cô chán ghét hắn, cũng phải công lược hắn, cảm xúc của chính mình so sánh với chuyện hệ thống không bổ sung được năng lượng cô liền GAME OVER, quả thực là bé nhỏ không đáng kể.

Bởi vì ngày mai phải đi làm, cho nên Hạ Noãn Noãn cũng không tính toán ra cửa đi dạo phố hoặc là làm việc khác, chuẩn bị tắm rửa xong liền ngủ, dưỡng tốt tinh thần, có thể dùng trạng thái hoàn mỹ đi nghênh đón công việc mới vào ngày mai.

Mà Tô Lịch Thiên sau khi bị Hạ Noãn Noãn băng bó thượng dược rất nhanh liền tốt một chút, trên người cư nhiên cũng có sức lực, cũng là vì hệ thống của Noãn Noãn trong bộ【Ác ma áo trắng】có 【 ác ma phòng khám 】 chế tạo ra thuốc rất là tốt, cho nên Tô Lịch Thiên cư nhiên dùng không đến một giờ liền thanh tỉnh lại, phải biết rằng, nếu là hắn hôm nay bị nữ chủ Lâm Ngọc Nhi cứu được, chính là hôn mê suốt một ngày......

Cũng đói bụng một ngày (/ □ )

Tô Lịch Thiên có chút suy yếu, nhưng vẫn đỡ mép giường chính mình đứng dậy, hắn bước đi có chút tập tễnh, chậm rãi đi ra ngoài, lại nhìn đến bên trong phòng khách một người cũng không có.

Từ nhỏ đã chịu qua huấn luyện , hắn cảnh giác nghe được trong phòng truyền đến từng đợt tiếng nước cùng tiếng ca, xem ra thiếu nữ đang tắm rửa!

Tiếng nước thanh thúy ,tiếng ca dễ nghe làm Tô Lịch Thiên ngẩn người, nghĩ đến cảnh đẹp thiếu nữ tắm rửa không mảnh áo che thân, cự vật nơi hạ thân của hắn cư nhiên rất nhanh liền biến hóa, nhanh chóng bành trướng lên, dương cao, tinh thần sáng lạn, giống như hận không thể lập tức bắt đầu rong đuổi chinh chiến.

Phải biết rằng hắn rất tin tưởng năng lực khống chế của chính mình, trừ bỏ khi chính mình muốn tiết dục sẽ tìm một phụ nữ phát tiết một chút, còn thời điểm khác, phụ nữ câu dẫn hắn như thế nào, hắn đều sẽ không có phản ứng, nhưng là hiện tại......

Hắn cư nhiên cái gì đều chưa nhìn, chỉ là tưởng tượng, nghe giọng của thiếu nữ liền đã dựng đứng như vậy, điều này làm cho Tô Lịch Thiên có loại ảo giác khống chế không được cảm giác của bản thân.

Hắn nhíu nhíu mày, trong lòng có chút chần chờ.

Chính hắn còn muốn tiếp tục trầm luân sao, thiếu nữ tốt đẹp như vậy, sao hắn có thể thương tổn cô, nếu hắn càng lún càng sâu, thiếu nữ về sau chắc chắn sẽ gặp vô số nguy hiểm, tuy rằng hắn tự tin có thể bảo hộ cô, nhưng kéo một thiếu nữ thiện lương lại đáng yêu như vậy vào thế giới hắc ám của hắn thật sự tốt sao?

Tô Lịch Thiên thật sự chần chờ.

Tâm tư muốn có được cô trước đó cũng không có phai nhạt đi, nhưng lúc này hắn cũng không muốn nghĩ tiếp, bởi vì hắn biết, du͙© vọиɠ là không có chừng mực, chỉ cần hắn nghĩ trầm luân, hắn sẽ mang đến phiền toái cho cô.

"A! Sao anh đã tỉnh dậy! Còn chạy ra đây!"

Lúc Hạ Noãn Noãn bước ra liền thấy Tô Lịch Thiên vẻ mặt trầm tư ngồi ở trên sô pha, biểu tình nghiêm túc kia người không biết còn tưởng rằng ai chọc hắn đâu!

Hạ Noãn Noãn trong lòng vô cùng khó chịu với Tô Lịch Thiên, nhưng chưa biểu hiện ra.

"Nếu đã tỉnh, tôi cho anh mượn điện thoại, anh gọi người tới đón anh đi."

Nghĩ cũng không nghĩ liền bắt đầu đuổi người, lúc này Hạ Noãn Noãn hoàn toàn bỏ qua người người đàn ông kia là đối tượng mà cô phải công lược, kỳ thật so sánh nam phụ cùng với nam chính, cô thật sự càng thích nam chính, bởi vì tính cách nam chính đạm mạc, đêm đầu còn chưa đưa cho ai, đàn ông như vậy phụ nữ nào không yêu a.

Mà người đàn ông này, duyệt người vô số, nơi nào trên người cũng đều ô uế, nếu không vì nhất định phải công lược, Hạ Noãn Noãn nhìn đều sẽ không nhìn.

Tô Lịch Thiên nhìn Hạ Noãn Noãn như vậy, trong lòng đột nhiên có chút bị thương, hắn tuy rằng không muốn mang phiền toái cho cô, nhưng xác thực là đối cô có rất nhiều hảo cảm, cảm giác này chưa từng có với người phụ nữ nào khác, trong lòng hắn có chút không dễ chịu, nhưng lại có du͙© vọиɠ muốn khiêu chiến.

Nhìn qua cô gái này giống như rất chán ghét chính mình a, chờ đến lúc cô thích hắn, không biết sẽ có biểu tình như thế nào, cô sẽ mỉm cười với hắn, làm nũng với hắn, thậm chí ở dưới thân của hắn yêu kiều rêи ɾỉ thét chói tai, cầu xin hắn yêu thương sao?

Tô Lịch Thiên không nói gì, nhưng mặt vẫn là có chút tái nhợt, bỗng dưng Hạ Noãn Noãn cảm thấy Tô Lịch Thiên như vậy nhìn qua thật là đáng thương.

Nhìn ánh mắt của hắn, Hạ Noãn Noãn có chút ngượng ngùng, chính mình cứu hắn trở về liền phải phụ trách đến cùng a, hiện tại cư nhiên đuổi hắn đi, nữ chính cũng sẽ không làm như vậy đi!

Nhìn hắn, Hạ Noãn Noãn có chút chột dạ hỏi một câu: "Anh đã đói bụng chưa?"

......

!!

Trách cô lắm miệng, ai quản hắn đã đói bụng không đói bụng a!

"Đói bụng......"

Giọng Tô Lịch Thiên có chút suy yếu, nhìn qua có vẻ bị thương thật sự rất nghiêm trọng, Hạ Noãn Noãn kỳ thật cũng tò mò vì cái gì Tô Lịch Thiên tỉnh lại nhanh như vậy.

Tức giận nhất thời trôi đi, Hạ Noãn Noãn cũng bình tĩnh lại, đối với hành vi của bản thân cũng có chút ngượng ngùng.

"Anh nhìn qua còn có chút suy yếu, tôi làm thức ăn nhẹ cho anh, anh nghỉ ngơi một lát đi!"