Chương 5: Tổng tài, tiểu thư ký (5)

EDIT: To_Month

Beta: Miêu Nhi

Tô Lịch Thiên cảm giác những dòng máu nóng bỏng trên người mình đang từ từ chảy xuống, đầu của hắn bây giờ có chút không tỉnh táo, nhưng hắn vừa mới thoát khỏi nguy hiểm, nếu như té xỉu ở đây, không biết một chút nữa kẻ thù có phái người tới đây để điều tra hay không.

Vốn dĩ hôm nay hắn dự tính ở lại bang phái một ngày để xử lý công việc, nhưng không biết vì sao, bản thân lại bất chợt nảy sinh ra ý nghĩ muốn đi ra ngoài, hơn nữa cũng không có nói với bảo tiêu, ma xui quỷ khiến lại đi ra ngoài một mình.

Kỳ thật lúc vừa đi ra không bao lâu hắn liền phản ứng lại, bản thân hắn hình như cũng không có chuyện gì phải đi ra ngoài làm, hơn nữa thân là một đại ca xã hội đen, hắn lại không mang theo người ở bên cạnh, thật đúng là đi tìm đường chết mà!

Hắn đang chuẩn bị trở về, nhưng lại bị mấy bang phái hắn tiêu diệt trước kia có một vài người may mắn chạy thoát lên kế hoạch vây đánh hắn, những người đó không phải đối thủ của hắn, nhưng mà đối phương lại đê tiện phun thuốc mê về phía hắn!

Tô Lịch Thiên nghiến răng nghiến lợi nghĩ, dù hắn có chém mấy đao lên người cũng không ngăn cản được tác dụng của thuốc mê, cuối cùng lúc sắp hôn mê, trong nháy mắt hắn thấy một cô gái ăn mặc xinh đẹp tinh xảo đi về phía hắn.

Ở ngay khoảnh khắc ngất xỉu, hắn cuối cùng cũng nói ra một câu: "Cứu tôi...."

Hạ Noãn Noãn nhìn nam phụ ngã ở trước mặt mình, trong lòng âm thầm nghĩ vận may của cô thật không tồi, chạy tới trước lúc hắn hôn mê, chắc hẳn là hắn không có đa nghi như vậy, cho rằng cô biết thân phận của hắn nên mới có mưu đồ khác.

Đừng hỏi cô vì sao biết nam phụ nghĩ như vậy, bởi vì nam phụ không ngu, hắn bắt đầu nghĩ như vậy từ lúc gặp nữ chủ Lâm Ngọc Nhi, nhưng mà sau một đoạn thời gian tiếp xúc thì cảm thấy cô gái này đơn thuần cỡ nào, lương thiện cỡ nào, cô giống như là một thiên sứ.

Lại là ân nhân cứu mạng của hắn, cho nên nghĩ đến lúc đầu hắn nghĩ xấu cô như vậy thì càng cảm thấy áy náy, sau này bắt đầu chậm rãi chú ý Lâm Ngọc Nhi, cho đến khi thích cô, nhưng mà lúc ấy Lâm Ngọc Nhi đã thích nam chính!

Thích nam chính cũng không có việc gì, dù sao lúc đó Lâm Ngọc Nhi còn chưa ở cùng với nam chính, nam phụ liền bắt đầu theo đuổi Lâm Ngọc Nhi, ngay cả lúc nam nữ chính ở bên nhau, hắn cũng góp một phần công sức nhỏ, làm bảo tiêu hộ tống.

Chà chà, cô cảm thấy buồn thay cho nam phụ.

Nếu không có nam phụ, nam nữ chính chắc chắn không bao giờ ở bên nhau được!

"Sao lại nặng như vậy!"

Hạ Noãn Noãn kéo lê thân hình to lớn của Tô Lịch Thiên, trang phục hôm nay cô mặc không hề có kỹ năng khác, chỉ có sức lực bình thường của một cô gái, nếu như người đàn ông này không phải đối tượng công lược của cô, còn cần tϊиɧ ɖϊ©h͙ và tình yêu của hắn, cô đã trực tiếp bỏ hắn ở chỗ này tuyệt đối không quản hắn!

Quản hắn sống hay chết!

Kỳ thật Tô Lịch Thiên hôn mê nhưng vẫn có một chút tri giác, bởi vì hắn từ nhỏ đã bị coi là người thừa kế hắc đạo, đề kháng dược tính đều là từ trải qua huấn luyện mới có được.

Hắn biết trước khi mình hôn mê người cứu hắn là một cô gái kia rất lương thiện, nhìn bộ dạng máu chảy đầm đìa như vậy tuy rằng cô sợ hãi (lầm to), nhưng mà vẫn kiên quyết cứu hắn.

Cô gái ấy nguyện ý dùng thân hình nhỏ bé kia để chống đỡ cho hắn, giờ phút này hắn thật sự vô cùng cảm kích cô.

Hạ Noãn Noãn kéo Tô Lịch Thiên lên xe, nhìn cái đệm da thật trên xe của mình bị máu chậm rãi thấm ướt, Hạ Noãn Noãn ở trong lòng hừ hừ hai tiếng, hiện tại không phải lúc tìm hắn tính sổ, vẫn là nhanh nhanh trở về xử lý thương thế của hắn một chút, bằng không hắn thật sự ngỏm củ tỏi.

Hạ Noãn Noãn lái xe tốc độ thật nhanh, chỉ chốc lát sau liền đến dưới lầu nhà cô, nhưng lúc này là thời điểm rất dễ dàng gặp được tổng tài, cho nên Hạ Noãn Noãn còn cố ý quan sát thật lâu rồi mới xuống xe.

Thật may mắn không có gặp tổng tài đại nhân, Hạ Noãn Noãn thu xếp đem Tô Lịch Thiên lên trên giường ở phòng cho khách xong xuôi, mới đẩy một cái tủ chữa bệnh thật to lại đây.

Cái quầy chữa bệnh này là 【ác ma đồ trắng 】 trong bộ trang phục hóa trang đặc thù【ác ma phòng khám】, đi kèm kỹ năng đương nhiên là trạng thái giải phẫu vô địch, chỉ cần Hạ Noãn Noãn có cái【ác ma phòng khám】này, giải phẫu vết thương của Tô Lịch Thiên quả thật là chuyện nhỏ!

Bởi vì không cần y thuật rất cao siêu gì, chỉ cần băng bó một chút, gỡ viên đạn ra, cho nên Hạ Noãn Noãn không có thay toàn bộ trang phục, chỉ cần một linh kiện liền hoàn toàn có thể giải quyết vấn đề hiện tại.

Xé ra quần áo trên người Tô Lịch Thiên, Hạ Noãn Noãn nhìn các vết thương mới cùng trải rộng đầy vết sẹo cũ, trong lòng đột nhiên cảm thấy có chút không dễ chịu.

Đứa nhỏ này từ nhỏ rốt cuộc bị khổ không ít nên lớn lên mới mạnh mẽ như vậy đi, trên người nơi nơi đều là vết sẹo do súng cùng vết đao lưu lại, thậm chí còn có một mảng lớn bị phỏng, trên ngực nhìn như vậy lại không có bao nhiêu chỗ không bị thương, hơn nữa hiện tại trên người hắn có ba chỗ bị thương do súng, mấy vết đao chém, máu tươi giàn giụa, có vẻ vô cùng khủng bố.

Hạ Noãn Noãn thật cẩn thận xử lý vết thương trên người Tô Lịch Thiên, trước lau khô toàn bộ máu đen trên người hắn, bôi lên thuốc chữa thương bên trong 【 ác ma phòng khám】, cắt chỗ trúng đạn ra, lấy ra viên đạn, lại thêm một tầng thuốc cầm máu, cuối cùng dùng băng vải sạch sẽ quấn lại, thương thế trên người Tô Lịch Thiên liền xử lý gần xong rồi.

Hạ Noãn Noãn thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhìn Tô Lịch Thiên sắc mặt vẫn có chút tái nhợt, lại thêm một viên thuốc nhỏ bổ máu cùng chút nước.

"Sao không đi vào a, miệng khép chặt lại như vậy làm gì!"

Hạ Noãn Noãn thử cạy miệng Tô Lịch Thiên ra, nhưng mà thất bại, dùng nhiều loại phương pháp cũng không thể đổ nước thuốc vào, cuối cùng Hạ Noãn Noãn thật sự không có cách nào, chính mình đành phải uống nước thuốc, lại đặt lên môi Tô Lịch Thiên, muốn lấy miệng chạm miệng đem nước thuốc bón vào.

Vừa nãy đã nói, kỳ thật Tô Lịch Thiên vẫn là có một chút tri giác, tuy rằng hắn không biết chính mình đang ở nơi nào, không mở đôi mắt ra được, cử động không được, nhưng mà hắn vẫn biết bản thân được cô gái xinh đẹp kia cứu.

Tô Lịch Thiên cảm giác được một luồng mùi hương hoa hồng nhàn nhạt hướng về phía hắn, một đôi môi vô cùng mềm mại ấn trên bờ môi hắn.

A...... Thơm quá, thật mềm.

Tuy rằng Tô Lịch Thiên đã duyệt qua vô số phụ nữ, thế nhưng hắn chưa từng hôn ai mà có cảm giác thoải mái như vậy.

Không biết cô gái này vì sao muốn hôn hắn, chẳng lẽ là đối với hắn vừa gặp đã yêu?

Có điều lúc nước thuốc tiến vào trong miệng hắn, hắn mới hiểu được, thì ra cô gái này là muốn giúp hắn uống thuốc.

Có điều cái loại hương vị thơm tho mềm mại này thật sự là quá tốt rồi, cho nên Tô Lịch Thiên theo bản năng vươn đầu lưỡi của mình ra, đột nhiên tiến vào trong miệng Hạ Noãn Noãn, bắt đầu mυ"ŧ vào.

!!!

Hạ Noãn Noãn đột nhiên buông môi Tô Lịch Thiên ra.

Sắc lang!

Tên nam phụ này quả thật là đại sắc lang không có lúc nào là không động dục!

Thành như vậy mà hắn lại còn có sức lực duỗi đầu lưỡi?!