Chương 52

"Đây không phải là con trai Nghê hội trưởng sao?" Nói lời này do một thánh đồ da thịt đen nhánh nói ra, hắn chỉ vào người bị giam cầm trên vách đá, "Nghê hội trưởng mỗi ngày đều treo thưởng nhiệm vụ cứu người dán tại công hội bố cáo trên tường luôn rất cao."

"Tôi nhận ra cậu ấy, tôi cùng cậu ấy đã cùng gặp qua trong một trận chiến. Cậu ấy là thánh đồ cấp năm. Tên là Nghê Vĩnh Niên" nói tiếp chính là một thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi, tóc ngắn, cầm một cái liềm màu đỏ.

"Nghê Vĩnh Niên, Nghê Vĩnh Niên." Một cô gái lay chân cậu ấy gọi, "Cậu gắng chống đỡ, chúng tôi cứu cậu xuống."

Thân thể Nghê Vĩnh Niên bị dịch nhờn giam cầm trên vách đá, ánh mắt đờ đẫn, trên thân thể chớp mắt xuất hiện vết tích Ma hóa, chớp mắt lại về hình người, trạng thái hình người cùng ma vật vừa đi vừa về biến ảo.

Nghe thấy có người hô tên của mình, cậu giống như đột nhiên tỉnh táo lại, lệ rơi đầy mặt, lộp bộp nói ra: "Nhanh, gϊếŧ tôi."

"Đừng nhúc nhích, A Uy đi xem một chút." Giang Tiểu Kiệt kéo cô gái đang đứng đó ra.

Người tên là A Uy cầm trong tay một cái Côn màu đen, hai ba bước liền leo lên vách đá,quanh thân nổi lên một vòng ngân sắc, là dị năng hệ phòng ngự.

Khi tiếp cận Nghê Vĩnh Niên, ba cái miệng đang khép lại trong lòng bàn tay đột nhiên bắn ra một luồng dịch xanh, to như ngón tay nhanh chóng xuyên qua phòng ngự của A Uy, phá vỡ áo giáp của hắn, tiến vào bên trong cơ thể. A Uy kêu lên một tiếng đau đớn từ trên vách tường rớt xuống.

Cô gái cầm cái liềm trong tay trong nháy mắt chạy tới, cái liềm trong tay chuyển thành một vòng tròn đỏ tươi bảo vệ hắn, nhìn vòng đỏ đó như bất lực ánh sáng lập lòe, lại đem những dịch cùng tia sáng màu xanh kia đẩy ra ngoài. Cột sáng đánh tới vách đá trên mặt đất, ở nơi đó lưu lại lỗ thủng cực sâu màu đen.

"Hỗn đản!" Giang Tiểu Kiệt thấp giọng chửi một câu, khí lạnh trong người tỏa ra trong thạch thất, Băng Sương nổi lên bốn phía, trong chớp mắt liền đóng băng toàn bộ.

A Uy được cứu trở về đang thoi thóp, Thánh đồ hệ chữa trị vội vàng tiến lên cứu giúp.

Nghê Vĩnh Niên trên vách đá so với lúc nãy còn tệ hơn, có hơn mười cột sáng màu xanh lá xuyên qua bụng c. Giờ phút này, mắt trợn lớn, há to miệng, từ yết hầu phát ra âm thanh thống khổ mà kiềm chế.

Da thịt tái nhợt bắt đầu bao trùm lên toàn bộ khuôn mặt, khóe miệng nứt ra, tứ chi xuất hiện vẩy và móng dài ra —— thống khổ từ bên trong ức chế không nổi,triệt để bị Ma hóa.

Mặt băng phong bế trên mặt đất răng rắc vang lên, Băng Sương tán loạn, ba bàn tay khổng lồ hướng ra bên ngoài mở ra hết cỡ, lòng bàn tay cầm một con ma vật ướt sũng.

Giang Tiểu Kiệt lại chửi một câu "Mẹ nó."

Ma tướng này so với dáng người tráng kiện của Tiết Độc giả mà nói thì tinh xảo lả lướt, khuôn mặt lớn chừng bàn tay mũi nhỏ nhắn, môi anh đào, con mắt to tròn, da thịt trắng mịn.

Thân thể của nó chính là bộ dáng của một thiếu nữ xinh xắn, da thịt trắng nõn mềm mại, động tác tinh xảo, sau lưng có một đầu, đuôi dài đằng đẵng, tạo ra cảm giác quỷ dị

"Cái này không giống như tư liệu thu thập được, không giống."

"Đây là, tiến. . . Tiến hóa rồi?"

Ma vật tựa vào vách tường nhanh như chớp bò tới, treo ngược bên trên, lộ ra cái đầu say lưng cho bọn hắn xem, miệng nhỏ đỏ thắm cong lên, giống như đứa bé, duỗi ra tay nhỏ bên miệng phát ra tiếng ê a

"Đều lui ra phía sau!" Giang Tiểu Kiệt hô to, dị năng từ hai tay bắn về phía trước, băng tuyết nhanh chóng kết tinh nháy mắt liền phong bế toàn bộ lối vào thạch thất.

Nhưng chậm một chút, tất cả đều lo lui lại phía sau không kịp đề phòng chóp mũi đã loáng thoáng ngửi thấy một hương vị thơm ngọt.

Các thánh đồ tận sâu trong đáy lòng liền không khỏi phun lên một luồng lệ khí, dâng lên một cảm giác đói khát. Bắt đầu khát máu đỏ tươi, muốn gϊếŧ chóc.

Loại cảm giác này tất cả Thánh đồ đều rất quen thuộc, mỗi một lần khi họ vượt cấp nhất định phải liều mạng chống cự cảm xúc này xuống. Một khi khống chế không nổi, thân thể liền bị ma chủng ăn mòn, từ đó hóa thân thành ma. Nhưng mà nó tựa như chỗ sâu nhất trong tâm hồn không ngừng bị câu lên, biết rõ phía trước chính là vách núi, lại khó mà ức chế mà muốn đi tiếp.

Trên chiến trường, xuất hiện loại trạng thái này là kinh khủng mà trí mạng, trong đội ngũ các thánh đồ đẳng giai thấp đều triệt để mất đi năng lực chiến đấu, thân thể run rẩy, chỉ có mấy vị cao giai còn có thể duy trì.

Trong đám người một thiếu niên đầu trọc thiếu niên mười ngón nắm chặt,thủ thế kì lạ , khoanh chân ngồi xuống, từ mi tâm khuếch tán ra một chút kim quang, chậm rãi khuếch tán, phạm vi toàn đội bên trong được tinh thần lực chống đỡ, bảo vệ mọi người ổn định tinh thần.

Những người bán ma hóa bị giam cầm ở trên vách đá, lại kìm nén không được phát ra tiếng gào thét thống khổ, từ bỏ một tia nhân tính cuối cùng đang chống cự, thân thể bắt đầu biến hóa, mọc ra gai nhọn, triệt để trở thành Tiết Độc giả, từ trên vách đá rơi xuống.

Từ trong chất lỏng sềnh sệch ngóc cổ bò dậy, phát ra một tiếng thở dài như được giải thoát tiếng, sau đó hướng về phía đám người gầm nhẹ.

Mấy người này khi còn sống đều là Thánh đồ, một khi Ma hóa trực tiếp liền biến thành Tiết Độc giả có năng lực công kích cường đại

"Ghê tởm!" Giang Tiểu Kiệt nổi cơn thịnh nộ

"Hì hì, thành là đồng bạn của ta không tốt sao?" thanh âm Nữ vương Tiết Độc giả từ phía sau truyền đến, thân ảnh nhỏ bé góc ẩn ẩn sáng rực tại vách đá leo lên.

Băng bích vỡ ra một lỗ hổng, một conma vật không mắt không mũi xông phá băng bích, từ lỗ hổng xông ra, hướng bọn người Giang Tiểu Kiệt đánh tới, Tiểu Xảo trong tay cầm cái liềm vững vàng chống chọi, ma vật há miệng hướng phía cô gào thét, chính là chàng thiếu niên mới vừa hóa thành ma vật Nghê Vĩnh Niên.

Có lẽ nên gϊếŧ ngay lúc cậu ta cầu xin, chí ít còn có thể lấy bộ dáng con người mà chết đi.

Cắn răng tránh né ma vật dữ tợn, liềm đỏ hướng về phía người đã cùng mình kề vai chiến đấu vung tới.

Mấy người vừa mới bị Ma hóa, từ trong động băng đi ra, dữ tợn hung ác cùng đội viên Bạo Tuyết đánh nhau.

Tiếng vũ khí va chạm vào cơ thể ma vật bên trong thạch thất vang vọng khắp nơi, gương mặt bình tĩnh Giang Tiểu Kiệt phát động công kích kịch liệt. Nữ vương Tiết Độc giả thân ảnh nho nhỏ như là cá bơi dọc theo vách đá nhanh chóng chuyển động, tránh đi tất cả băng trùy dày đặc đâm về phía ma vật.

"Hì hì ha ha, đừng nóng giận nha, con người các ngươi trói buộc mình quá nhiều, còn không bằng nhóm Ma tộc tự do tự tại đâu." Thanh âm của nó non nớt thuần túy, ngọt ngào động lòng người, "Mấy người có thể hỏi bọn họ một chút, bọn họ mới được coi là đang trong tại trạng thái giải thoát hưởng thụ."

"Ngày hôm nay ta ở chỗ này làm thịt ngươi, dùng thân thể của ngươi chế tạo vũ khí." Giang Tiểu Kiệt lạnh giọng nói, âm thanh vang vọng bên trong thạch thất sâu rộng, vách đá kết mặt băng đuổi sát theo phía sau cử động của nó.

"Hì hì ha ha, thật sự là cường đại nha, ngươi chính là người mạnh nhất Xuân Thành nhân ư? Ngươi phải biết, ngươi muốn ma chủng tiến giai, tôi cũng như vậy muốn Thánh đồ như ngươi trở thành là đồng bọn của chúng ta, phải làm sao bây giờ?"

Nữ vương Tiết Độc giả đột nhiên dừng bước, trèo tại một tảng đá xoay người lại, há mồm phun ra một quang cầu nho nhỏ, nhìn ánh sáng của quả cầu ảm đạm lờ mờ trong thạch thất bắt đầu bành trướng khuếch tán.

Quang cầu đυ.ng vào vòng phòng hộ màu vàng, vòng phòng hộ chống đỡ thiếu niên hệ phòng ngự mồ hôi lạnh rơi trên trán, phun ra một ngụm máu tươi,

"Đoàn. . . Đoàn trưởng, tôi không chịu nổi."

"Nhân loại các người đều tự cảm thấy mình rất thông minh, có phải hay không nghĩ tới, vì cái gì có thể dễ dàng như vậy đi tới bên trong sào huyệt này?" Thanh âm thanh trẻ con một lần nữa vang lên, "Hì hì ha ha, nhân loại các ngươi đối với nhau còn có ác ý, có đôi khi ngay cả ta lý giải cũng không được đâu."

Trên vách đá tảng băng lắc lư, mảnh vỡ tí tách tí tách rơi xuống.

Giang Tiểu Kiệt quay đầu lại, một đường bọn họ đến đây xuất hiện lên Tiết Độc giả cấp cao. Phụ trách thông đạo phía sau là dong binh đoàn Hình Thiên không có để lại cho bọn họ một dấu hiệu nào, trực tiếp mà đi thẳng vào.

Vô số đạo quang màu xanh lá tại thời khắc này vô thanh vô tức xuyên qua tầng băng, hướng tới chỗ Giang Tiểu Kiệt cùng các đội viên của hắn phóng nhanh tới.