Chương 41

Trần Duyệt Vũ thò tay vào trong túi tùy thân màu vàng, lấy ra một cái chai, trong đó có chứa giấm đỏ.

Cô mở nắp chai ra, đổ một ít giấm đỏ lên trên miếng gỗ hòe, có thể thấy khí đen trên miếng gỗ hòe lập tức loãng đi rất nhiều.

Trần Mộng cuối cùng cũng ngừng đánh vào mặt mình. Cô ta ôm khuôn mặt đỏ bừng của mình và bật khóc.

Trần Duyệt Vũ hỏi cô ta, miếng gỗ này đến từ đâu.

Nhưng Trần Mộng không thèm để ý tới. Cô ta đang kiềm chế cơn tức giận. Lý Đan Lâm đứng ở bên cạnh nói rằng, cô ta vừa mới mua ở trước cửa KTV.

Trần Duyệt Vũ đoán được chuyện gì đang xảy ra. Cô bước chân, đi thằng ra cửa. Khi cô chuẩn bị ra ngoài, Lý Khánh Huy đã đi tới và nói: "Duyệt Vũ, cậu, cậu về sớm vậy ."

Trần Duyệt Vũ ngơ ngác nói: "Tôi có chút việc, cần phải rời đi trước. À, nhân tiện, cảm ơn bạn học Khánh Huy, nhưng cậu không cần phải cho tôi mượn tiền."

Trần Duyệt Vũ đi ra ngoài hành lang. Lý Khánh Huy đi theo và gọi cô.

"Trần Duyệt Vũ."

Trần Duyệt Vũ nghe tiếng gọi, quay đầu lại. Khi nhìn thấy Lý Khánh Huy đi theo mình, cô khẽ nhăn mày.

Lý Khánh Huy đi tới, khẽ mỉm cười, nói: “Những lời Trần Mộng nói, cậu đừng để ở trong lòng. Tôi cũng chưa nói với ai về việc cậu hỏi vay tiền. Còn nữa, Trần Tĩnh Tuyết không phải là bạn gái của tôi. Tôi vẫn còn độc thân." "

Trần Duyệt Vũ: "…". Đi theo cô chỉ để nói những lời này thôi sao.

Lý Khánh Huy lại nói: "Cậu không cần phải vay tiền. Thực ra, nếu cậu có khó khăn gì, chỉ cần nói với tôi. Chúng ta đều là bạn cùng lớp, tôi nhất định sẽ giúp cậu."

"Cám ơn cậu. Nhưng không cần, tự tôi kiếm đủ rồi."

Trần Duyệt Vũ nói xong, xoay người rời đi. Lý Khánh Huy lại ngăn cô một lần nữa: "Hình như, ấn tượng của cậu đối với tôi…không tốt lắm thì phải."

"…" Thực sự là không có. Trần Duyệt Vũ mới xuyên không tới đây chưa đầy hai tháng. Trong lớp, cô chỉ thân thiết với Dương Lệ Lệ, về phần những bạn học khác, thậm chí cô còn không nhớ nổi tên.

Đương nhiên, cô cũng không chú ý nhiều đến Lý Khánh Huy.

Hiện giờ, Trần Duyệt Vũ đang vội tìm người đang làm trận pháp triệu vận trong KTV, thực sự không có thời gian để nói chuyện với Lý Khánh Huy. Nhưng Lý Khánh Huy giống như có rất nhiều lời muốn nói, chính là không muốn để cô rời đi.

"Bạn học Khánh Huy, tôi còn có việc phải làm, tôi đi trước." Trần Duyệt Vũ nói.

Lý Khánh Huy nói: "Cậu đi vội như vậy, chẳng lẽ là có hẹn với bạn trai sao?"

Trần Duyệt Vũ lập tức không nói nên lời, đây là cái ý gì? Thời điểm đang định nói không phải, cô đột nhiên nghe thấy phía sau truyền đến âm thanh giày da cọ vào sàn nhà.

“Duyệt Vũ.” Giọng nói trầm thấp, dịu dàng nhưng cũng đầy quyết đoán.