Quyển 5: Ác long cùng "công chúa" (5)

Vương tử từ một ngọn núi chui ra thì không còn chút sức lực nào, đột nhiên phát hiện mãnh thú nãy giờ phía sau truy kích cũng không đuổi theo nữa.

Hắn quay đầu nhìn lại thì phát hiện thiên phạt thú đang nhe răng, táo bạo mà cào đất, ở trước rừng cây lớn tiếng rống giận, nhưng làm thế nào cũng không tiếp tục đi vào, dường như nơi đây có một ranh giới đã định sẵn, nó không dám vượt qua.

Vương tử ngây ngẩn cả người.

Đây là… Sao lại thế này?

****

Chuyện này thì công chúa đang vội vàng kiến tạo phòng cho mình tự nhiên không biết.

Nàng dù sao cũng là một cô nương, mà nhị ca dường như cũng hoàn toàn không hy vọng nàng đi quấy rầy hắn cùng Hắc Long, cho nên cố ý ở bên cạnh sơn động tạo cho nàng một phòng ở.

Mấy ngày nay nàng đều ngủ ở trên giường đá, nhưng giường đá quá cứng, huống chi hiện tại thời tiết dần dần chuyển lạnh, nàng cần phải vì tương lai suy xét.

Nơi đây là địa bàn của Hắc Long, sẽ không có những động vật khác dám mon men đi vào, rất an toàn, cho nên mỗi lần nhị ca cùng Hắc Long ở bên nhau, nàng liền đi bộ ra ngoài một chút, tìm về một ít đồ vật có thể sử dụng.

Ví dụ như Bành ti hoa vô cùng mềm mại này.

Bành ti hoa là một loài thực vật rất kỳ quái, không giống như những loài hoa khác bị hái xuống thì dần khô héo, nếu ngắt lấy cánh hoa của nó rồi đem phơi khô, thì sẽ thu được một thứ rất mềm mại, xõa tung, từng tầng tầng tầng, ngủ ở trên đó giống như là ngủ trên đám mây vậy.

Công chúa một bên ngắt lấy một bên không ngừng suy nghĩ, lát nữa trở về không biết thừa dịp Hắc Long đi ngủ, có thể từ núi châu bấu kia lấy một ít dạ minh châu hay không.

—— phòng của nàng có hơi tối.

Đương nhiên, lúc tỉnh là khẳng định không được, Hắc Long canh chừng rất kỹ, ngủ rồi hình như cũng có nguy hiểm…… Lỡ như tỉnh lại làm sao bây giờ ~

Bằng không…… nhờ nhị ca giúp nàng lấy??

Nhị ca chắc là có thể lấy được… đi?

*****

Nói đến một người một rồng bên này.

Nhìn thấy công chúa lại đi ra ngoài, Beers nhìn về phía Hắc Long, ánh mắt càng tầm tư.

Mấy ngày nay, Hắc Long ăn cũng ôm châu báu chơi, ngủ cũng ôm đống châu báu kia ngủ, một chút đều không có để ý hắn.

Beers khẽ mỉm cười, hắn có chút không vui rồi.

Trước kia hắn tựa hồ cùng thế giới này không hợp nhau, luôn ngăn cách ở bên ngoài, nhưng nhìn thấy nàng ánh mắt đầu tiên, trái tim hắn liền rơi xuống đất, bắt đầu nhảy loạn, một bản năng như đang chỉ bảo hắn, chính là nàng, người mà ngươi phải đợi tới rồi.

Nhưng mà rồng này hình như cũng không có thích hắn lắm thì phải.

…… Làm người rất không vui.

Nghĩ đến ý tưởng kia, hắn không hề do dự.

Ánh mắt ở trên đống châu báu đảo qua, liếc mắt một cái liền thấy được một ít châu báu có phẩm chất tốt nhất, hắn nhẹ nhàng nhảy lên, nhặt lấy những viên tốt nhất đó.

Hồng bảo thạch, kim cương, ngọc bích, ngọc lục bảo, phỉ thúy, opal, bích tỉ, pha lê,... làm thành vòng cổ, đồ trang sức, hoa tai, vòng tay, vân vân..., ánh sáng bắn ra bốn phía, lộng lẫy rực rỡ.

Chỉ là…… Toàn bộ đều là kiểu nữ.

Hắn cũng không có cảm thấy xấu hổ hay ngại ngùng gì, tự nhiên cầm lấy mấy thứ này, tính toán muốn nhảy xuống.

Chỉ trong nháy mát những món trang sức kia rời đi ngọn núi châu báu, Hắc Long đang ngủ say bỗng nhiên mở mắt, nổi giận gầm lên một tiếng, cánh cũng trực tiếp quạt lại đây.

“Gròa!”

—— là tên vương bát đản nào! Đem mấy tiểu bảo bối nhi của bổn long buông ra!

Đôi cánh rất lớn gần như che hết ánh sáng, giống như một ngọn núi đè ép xuống, Beers lúc này cả khuôn mặt đều đen, nhưng mà không hề có ý trốn tránh!

—— hắn nghe hiểu những gì nàng nói…

Nhưng mà thà rằng không nghe hiểu còn hơn!

Thấy rõ ràng người ở dưới, Tinh Nhan trong lòng tức khắc nhảy dựng, vội vàng thu cánh.

Chỉ là trọng lượng cơ thể này quá lớn, thu không được, toàn bộ thân thể cồng kềnh trực tiếp nghiêng qua đó.

“Ngao…”

—— mau tránh ra.

Chậm…… Khi Beers lấy lại tinh thần, liền nhìn thấy cả thân thể to lớn của Hắc Long đang nện xuống đây, trước mắt đều không còn thấy gì, lúc này muốn tránh cũng trốn không thoát được.

Phịch lớn một tiếng, trong sơn động một mảnh bụi đất tung tóe.

Ngốc một chút, Hắc Long vội vàng từ trên mặt đất bò dậy, có chút chột dạ đem hai cánh thu lại.

A…

Beers kêu lên một tiếng, cả khuôn mặt xanh trắng một mảnh, chỗ này trực tiếp bị đè thành một cái hố.

Tinh Nhan không đành lòng nhìn qua, không thể trách nàng……

Rồng phương tây chính là như vậy, thân thể khổng lồ lại có thêm đôi cánh cồng kềnh, chuyện xưa dũng sĩ cùng rồng chênh lệch lớn như vậy nhưng dũng sĩ có thể thành công diệt rồng, nàng đoán cũng là vì một phần quá cồng kềnh.

Cho nên không thể trách nàng.

Thật sự.

“Ngao…” Nàng có chút chột dạ, nhẹ giọng ngao một tiếng.

—— ngươi không sao chứ…

Beers xanh mặt, có chút gian nan mỉm cười, đỡ eo từ dưới hố bò ra.

Kiếm khí chợt lóe lên, trực tiếp sang bằng hố đá này, mới cắn răng ra tiếng, “Không có việc gì.”

Tuy rằng bề ngoài hắn chỉ là một đại kiếm sĩ nhưng trên thực tế hắn đã đạt đến cấp bậc cao nhất, thân thể đã tu luyện đến vô cùng rắn rắn, bị một tòa núi lớn như vậy đè một chút, chết thì khẳng định là sẽ không chết.

Chỉ là có chút đau, hơn nữa muốn nôn luôn…

Nhưng mà đó đều không phải chuyện quan trọng nhất.

Beers xanh mặt, còn không kịp vặn eo của mình về đã mở miệng, có chút chua xót, “Nàng vừa mới nói cái gì tiểu bảo bối nhi hả?!”

Lời này có thể tùy tiện nói bậy được sao?!

“Nàng còn chưa có hóa thành hình người, chứng minh là vẫn chưa thành niên…”

“Rồng còn nhỏ thì không cần đi suy nghĩ những thứ đó, xưng hô tiểu bảo bối nhi này rất không rụt rè có biết không?”

Beers đè đè eo của mình, xương cốt phát ra từng tiếng rắc rắc, tiếp tục lải nhải, “Loại xưng hô tiểu bảo bối nhi này rất là thân mật, về sau chỉ dùng để kêu bạn lữ thôi…”

“Bạn lữ của nàng sẽ ghen…”

Hắn hơi hơi mỉm cười, giọng nói cũng ôn nhu xuống, mang theo trấn an cùng dụ dỗ, “Làm một con rồng có trách nhiệm, phải nghiêm túc thực hiện thật tốt hôn nhân của mình, không thể bội tình bạc nghĩa, làm bạn lữ thương tâm là tuyệt đối không được… Ta tin tưởng nàng nhất định có thể làm được, hửm?…”

“Ta cùng nàng nói, thiên hạ này chỉ có bạn lữ đối với nàng tốt nhất, cũng yêu nàng nhất, những thứ khác bao gồm châu báu đều không thể thân mật hơn hắn……”

“Nàng phải mỗi ngày sáng sớm cho hắn một cái hôn… Phải đối với hắn tốt nhất… phải……”

Lải nhải, lải nhải, cho dù lại giọng nói mềm nhẹ rồng cũng chịu không nổi… Hắc Long bang một tiếng ngồi lên mặt đất, đầu hơi choáng váng, hai mắt đều biến thành khoanh nhang muỗi.

Ong ong ong, quả thực như là đang có mười hai vạn con muỗi không ngừng chuyển động.

Hắc Long trong ánh mắt lộ ra một chút hỏng mất, đem một đống châu báu gom lại, trực tiếp đem đầu vùi vào trong, mông lộ ra bên ngoài, một bộ dáng đà điểu nghe không thấy.

—— cứu mạng!

—— rồng muốn chết rồi!

Beers vẫn chưa nói xong: “………”