Chương 6.2: Buổi tiệc tối 1

Tô Vãn Hạ nói đi ăn cơm một lát.

Án Ức Nhu vẫn nghi ngờ nhìn chằm chằm Tô Vãn Hạ, như cô thiếu cô ấy tám trăm vạn vậy.

Ăn cơm trưa xong hai người lại ngồi uống cà phê một lát, Tô Vãn Hạ dẫn Ức Nhu đến chỗ thợ trang điểm quốc tế mà cô đã hẹn trước.

Hai người thay lễ phục xong ngồi trên xe, Án Ức Nhu mới lẩm bẩm nói: "Mình vô cùng hối hận khi đi tham gia buổi tiệc với cậu. "

Tô Vãn Hạ khó hiểu nhìn cô ấy "sao vậy. "

Án Ức Nhu bĩu môi, buồn bã "Nhìn một người đẹp như cậu, mình đi theo cậu như biến thành phông nền vậy. "

Trên trán Tô Vãn Hạ xuất hiện 3 vạch đen, bất đắc dĩ nhìn cô: "Đại tiểu thư ơi, vậy cậu xem mình như là phông nền còn cậu là một đóa hoa hồng xinh đẹp được chưa. "

"Hừ. "

Hai người đi tới khách sạn trang trọng thì lúc này có không ít người đi tới sảnh.

Yến Ức Nhu ngạc nhiên nói : "Không nghỉ tới buổi tiệc lớn như vậy? "

Sau đó lôi kéo Tô Vãn Hạ nhỏ giọng nói: "Vãn Hạ, mình thật sự chưa từng tham gia yến hội lớn như vậy, nếu không phải lần này ba mình đầu tư thì mình còn không có thiệp mời đâu. "

Lần này chủ yếu mời những người trong chuyên ngành kiến trúc nên trong đây có nhiều nhà đầu tư và nhà thiết kế.

Án Ức Nhu cười hì hì

Hai người đang chuẩn bị bước vào cửa khách sạn, tiếng nhạc ưu nhã truyền ra, Tô Vãn Hạ vừa lấy thiệp mời ra thì đột nhiên một giọng nói truyền tới từ phía sau.

"Tôi còn tưởng là ai, đây không phải là Án đại tiểu thư sao? "

Hai người đồng thời xoay người, bởi vì Tô Vãn Hạ ở phía trước Án Ức Nhu ở phía sau khi xoay người đổi lại thành Án Ức Nhu ở phía trước còn Tô Vãn Hạ ở phía sau, cho nên người châm chọc cô ấy cũng không có chú ý tới Tô Vãn Hạ đang ở phía sau Án Ức Nhu.

Án Ức Nhu hừ lạnh: "A, tôi còn tưởng là vợ của ông lớn nào chứ , thì ra là Đinh đại tiểu thư! "

Đinh Niệm Tử nghe Án Ức Nhu nói như vậy, trên mặt có chút không vui, khinh thường nhìn Án Ức Nhu kiêu ngạo nói: "Không nghĩ tới trong trường hợp này còn gặp lại cô, thật là ngạc nhiên. "

Tô Vãn Hạ nhìn người mặc lễ phục màu đỏ sεメy hấp dẫn đang kiêu ngạo phía trước.

Lúc ở đại học Hill, mấy cô chia làm hai phe , một bên là Tô Vãn Hạ đứng đầu , một bên khác là Đinh Niệm Tử, cô ta ỷ vào nhà cô ta có chút giao tình với nhà họ Mục thì khắp nơi khó xử cô, sau khi cô và Mục Anh Thần quen nhau, cô ta càng ghi hận vì vẫn cảm thấy Tô Vãn Hạ đoạt vị trí của cô ta.

Hai người ở đó vẫn rất là nổi danh, Tô Vãn Hạ lạnh lùng cười xem ra những năm cô không có ở đây Đinh Niệm Tử không ít lần tìm Án Ức Nhu gây sự.

Tôi Vãn Hạ bước lên phía trước , Đinh Niềm Tử đang kiêu ngạo phách lối tùy ý liếc mắt một cái muốn nhìn người đi chung Án Ức Nhu là ai.

Nhưng khi cô nhìn thấy dáng người thon dài ưu nhã đang mặc bộ lễ phục màu đen ôm người của Tô Vãn Hạ thì giật mình.

Tô Vãn Hạ cười tỏ vẻ thân mật nói : "Đã lâu không gặp , Niệm Tử. "

Lúc này Đinh Niệm Tử mới lấy lại tinh thần, nhìn chằm chằm vào Tô Vãn Hạ, sao cô có thể trở lại, tại sao cô phải trở lại, còn xuất hiện ở chỗ này, trong mắt cô ta thoáng hiện lên sự hoảng sợ.