Chương 37: Tranh cải quyết liệt
- Chuyện gì vậy? - Hàn Phong nhìn tôi đang bước vào phòng hắn, tươi cười hỏi.
- Anie vừa gọi điện cho em. Cô ấy nói em phải quay lại công ty làm việc,
John bảo là em là ca sĩ mới nên tham gia nhiều hoạt động chương trình
hơn để nhiều người biết đến. - Tôi ngồi cạnh Hàn Phong mỉm cười nói.
- Cho nên em đến đây để nói với anh là em sẽ quay lại công ty làm việc. - Hàn Phong hờ hững nhếch môi ý tứ trong câu nói của cô hắn hoàn toàn
hiểu.
- Phải, công ty đã sắp xếp cho em diễn cùng một nhóm nhạc. Họ rất nổi
tiếng nên.... - Tôi nói lấp lửng nhìn gương mặt Hàn Phong xem tất cả các biểu cảm.
- Được rồi khi nào thì em đi?
- Ngày mai. - Tôi mỉm cười vui vẻ đã nhận thấy sự đồng ý của hắn đương nhiên là phải rất sung sướиɠ rồi.
- Không được, tuần sau em nghĩ chân em như thế có thể biểu diển à?
- Không sao đâu, nó hết rồi mà. - Tôi cười cười quả thật nó vẫn còn hơi
đau nhưng có lẽ cũng không ảnh hưởng gì nhiều đến hoạt động của tôi.
- Vậy được, mai anh đưa em đi. - Hàn Phong lạnh lùng nói hình như hắn
không cho tôi quyền từ chối này, nhìn biểu cảm trên gương mặt hắn chắc
chắn khi tôi từ chối sẽ lập tức cho tôi ở nhà.
__________________________________________________________________
- Tổng giám đốc ngài đích thân đưa Uyển Nhi đến đây thật là phiền ngài rồi. - John tươi cười nói.
Hàn Phong không nói gì chỉ nhếch lên một môi điệu bộ lạnh lùng làm John phút chốc cũng không biết nói gì lẳng lặng đi theo sau.
- John tôi diễn cùng nhóm nhạc nào vậy? - Tôi thấy bầu không khí có chút ngột ngạt liền lên tiếng trước.
- À lần trước album mới của cô khiến người quản lí bên nhóm nhạc B&B
rất thích và đặc biệt là nhóm nhạc đó cũng rất thích những bài hát của
cô. - John tươi cười, hai mắt sáng rực.
- B&B sao? Đó không phải là nhóm nhạc nam đang được yêu mến sao? -
Tôi ngạc nhiên nhìn John, thật không thể tin được một ca sĩ mới nổi
tiếng như tôi lại có thể được biểu diễn cùng họ.
- Phải, cô thật may mắn được họ nhắm trúng.
Nghe John nói vậy tôi chỉ khẽ cười.
- Cô chuẩn bị đi họ sắp đến rồi.
- Được.
__________________________________________________________________
Nhóm nhạc B&B vừa đến đã lập tức thu hút mọi ánh mắt của mọi người,
Trước cửa lớn của công ty giải trí Sun đã tràn ngập fan của họ nhiều tấm biển và hoa cũng được mang theo thật sự khiến người khác phải nể phục.
Những người trẻ tuổi này đều thu hút mọi sự chú ý của truyền thông. Thanh thế to lớn này khiến cho không khí trước lúc mở màn của buổi biểu diễn liền đạt tới điểm sôi trào chưa từng có từ trước đến nay. Cách một tấm cửa
xe, cảnh náo nhiệt bên ngoài hoàn toàn đối lập với vẻ yên tĩnh bên
trong…
- Uyển Nhi họ đúng là những ngừoi nổi tiếng, không bao lâu nữa chắc chắn cô cũng sẽ được như vậy.
Nghe Anie nói vậy tôi cũng chỉ mỉm cười không nói gì.
Quá trình gặp mặt các thành viên của nhóm B&B diễn ra rất tự nhiên. Khi người quản lí cùng họ đi vào phòng họp, tôi vẫn luôn duy trì vẻ mặt
bình tĩnh, thân thiện.
Không thể không thừa nhận ba thành viên
trong nhóm này đã khiến cả phòng họp như nổ tung khi họ bước vào. Nhất
là vẻ ngoài quá mức xuất sắc của họ thật sự đã đốn ngã được không ít bao nhiêu người...
Họ đi sau người quản lí, ánh hào quang như dừng lại trước họ quả là rạng rỡ...
Trong ba người, có một người mái tọc màu vàng hoe khuôn mặt tinh xảo ẩn chứa ý cười nhàn nhạt. Một người khác có mái tóc đen ngắn, ánh mắt bình tĩnh đến lạ thường dáng vẻ có thể xếp vào loại kiêu ngạo.
Người cuối cùng, ngồi chính giữa, có mái tóc bạch kim ngắn, trên tai đeo một
chiếc khuyên bàn bạc khi ánh nắng chiếu vào ẩn chứa một sắc màu lóng
lánh. Đôi con ngươi thăng trầm gương mặt lạnh lùng so với hai người còn
lại thì trầm tĩnh hơn nhiều thật khiến người ta nghĩ ngay đến mùa hè
nóng nực.
Điều khiến người ta hâm mộ nhất chính là nước da sáng đẹp của họ. Cả ba người, mỗi người một
vẻ, mang theo một chút xa cách, có cảm giác khó tiếp cận được.
Tôi thấy hơi lo lắng thật không thể phủ nhận được vẻ đẹp mỹ nam của họ, bất chợt nghĩ đến Hàn Phong trong đầu xuất hiện sự so sánh...
- Cô là Uyển Nhi? - Một người cất tiếng hỏi. Người đó dùng tiếng anh
thanh âm cũng rất chuẩn không hề thấy vi phạm lỗi phát âm nào.
Chàng trai đó là người ngồi giữa hai ngừi còn lại mang mái tóc màu bạch kim nụ cười nhàn nhạt ẩn chứa bên môi.
Tôi nhìn John, rồi gật đầu trong lòng có chút ngại ngùng.
- Tôi là Anthony rất vui được gặp cô, mong rằng hợp tác lần này sẽ thuận lợi.
Tôi mỉm cười, nụ cười tỏa nắng dịu dàng nói:
- Tôi cũng rất vui được biết anh. Có gì không biết mong các anh giúp đở.
Họ nghe tôi nói thế thì mỉm cười, không phải nói rằng họ rất đẹp một nét đẹp rất man rất tây của nước Anh.
- Tôi là William. - Chàng trai tóc vàng nói. Chỉ tay người ngồi xa nhất anh ta vui vẻ giới thiệu.
- Đó là Jason.
Tôi theo hương William chỉ tay nghiêng đầu nhìn qua người đó, hắn vẫn tỏ ra vẻ bình thản lạnh lùng nhếch một bên môi rồi gật đầu.
Lần đầu tiên gặp người này tôi đã mất đi cảm tình, phải nói hắn ta rất kiêu ngạo tôi cũng không muốn biết thêm nhiều ngoảnh mặt không nhìn hắn ta.
- Tôi muốn mời ca sĩ Uyển Nhi hát một ca khúc tiếng Anh do chúng tôi đã chuẩn bị sẵn, không biết có thể hay là không?
Người quản lí bên B&B mỉm cười nói, tay lấy ra một ca khúc đã được phổ nhạc từ trước đặt lên trên bàn.
- Chuyện này....
Vốn dĩ lần hợp tác lần này là sẽ đưa ra thêm một ca khúc mới của tôi, vốn không định hát theo thể loại nhạc của họ.
- Cô không nên chần chừ, tôi đã xem qua ca khúc cô chuẩn bị nhưng thật sự tôi nghĩ nó không phù hợp để trình diễn trong buổi biểu diễn của tuần
sau. - Người quản lí bên B&B tiếp tục nói.
- Đây là chuyện hợp tác giữa hai bên. Bên anh không thể nói sao thì chúng tôi phải nghe theo thế. Tôi đã quyết định chọn bài hát tiếng Việt để
trình diễn mong anh thông cảm. - John khéo léo khước từ.
- Chúng tôi là một nhóm nhạc có chuyên nghiệp đã chấp nhận đứng cùng một
sân khấu với ca sĩ mới Uyển Nhi đây thì tôi nghĩ rằng cô nên làm theo đề nghị này nếu bân anh thấy không thích hợp thì lần hợp tác này có thể
hủy.
Thái độ của người quản lí bên nhóm nhóm nhạc B&B thật sự kiêu ngạo,
ngoan cố có thể thấy rõ đây là sự uy hϊếp triệt để có thể nói nếu không
làm theo yêu cầu của họ thì chắc chắn buổi biểu diễn này không thành
công.
Tôi thật sự không nhịn nỗi nữa, dù sao công ty giải trí Sun cũng là một
công ty lớn đã đào tạo ra nhiều ca sĩ chuyên nghiệp tại sao lại phải
nghe theo lời cua 3ho5 thật không hợp tình hợp lí.
- Thật xin lỗi tôi có điều muốn nói. Bên công ty DG của anh không phải
nói sẽ đồng ý giúp đỡ người mới sao? Lẽ nào bây giờ lại thay đỗi chủ
kiến đó há chẳng phải khiến người khác chê cười sao? Nếu như tôi nói có
gì không phải xin bỏ qua.
Người quản lí bên công ty DG thay đổi gương mặt, giận dữ nói:
- Cô chỉ là một người mới vào nghề lấy quyền gì mà nói thế với đàn anh.
Cô thật là không biết phép tắc. Người như cô thì chỉ muốn mượn danh
nghĩa của B&B để nổi tiếng thôi lấy gì mà nói hả.
Tôi nhếch môi cười lạnh.
- Thật xin lỗi đã làm anh thất vọng. Tôi không muốn nỗi tiếng theo triều
hướng đó điều tôi cần làm là bằng chính thực lực của mình, những ca khúc của tôi hát đều với một mong muốn là để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng
của mỗi người phải thật sự có giá trị.
- Cô... hừ nếu so với nhóm nhạc B&B thì cô sẽ không thể nào bằng tới
vốn dĩ cô không có kim chủ bảo trợ thế nào lại được nâng đỡ. - Người
quản lí bên DG nhíu mày tức giận thật sự làm trong nghành giải trí bao
năm đây là lần đâu gặp một con nhóc ngang bướng đến thế.
- Tôi không cần kim chủ, tôi chỉ muốn được dựa vào sức mình tự tạo ra một tác phẩm nghệ thuật âm nhạc nổi tiếng thì tôi không cần. - Tôi nói chắc nịch đôi mắt sáng như ngọn lửa trong đêm, bộ dáng lúc này hệt một chú
mèo xù lông giận dữ.
- Khá lắm.
Giọng nói lạnh lùng có từ tính vang lên, kèm theo đó là thanh âm sắc bén. Hàn Phong từ nãy đến giờ đã chăm chú theo dõi toàn bộ câu chuyện thật không ngờ khi ép một con mèo ngoan hiền vào đến góc tường thì nó sẽ xù lông
giương ánh mắt sắc xảo từ trước chưa từng có. Hàn Phong không thể đánh
giá thấp về cô gái của hắn.
Tôi theo hướng phát ra giọng nói thì ngẩng người ra thì ra Hàn Phong đã
nghe thấy tất cả, nãy giờ xem một màn kịch do tôi là diễn viên.
- Ngài...ngài chẳng phải là Hàn Phong sao? - Người quản lí bên công ty DG ngạc nhiên thốt lên. Dù làm trong ngành giải trí nhưng anh đã sớm nghe
danh tánh của người đàn ông này là một người giàu có lạnh lùng và rất
tàn nhẫn. Công ty của hắn trải dài khắp thế giới số tài sản thật là một
con số khổng lộ mỗi năm đều tăng vọt lên không hề dừng lại ở bất cứ con
số nào, một ông hoàng của bóng đêm củng như tiếng nói đều rất có giá
trị.
- Chẳng phải anh muốn hủy hợp đồng với công ty tôi sao? - Hàn Phong
nhướng đôi mày kiếm ánh mắt sắc lạnh như muốn đóng băng người quản lí
đó. Ngữ khí ra triều bình thản nhưng phải khiến hắn ta rét run.
- Công ty giải trí Sun này là công ty của ngài sao? - Người quản lí bỗng
dưng hoảng sợ, đắc tội với người này chẳng phải là hắn ta tự tìm con
đường chết sao.
- Phải. Tôi sẽ gọi luật sự đến ngay. - Hàn Phong nhìn bộ dạng đó của hắn ta thì nhếch một bên môi cười lạnh.
- Không...không cần không hủy nữa tôi lập tức sẽ về chuẩn bị đầy đủ cho
đêm trình diễn sắp tới. - Khắp người quản lí mồ hôi lạnh tứa ra lắp bắp
nói vội vàng đánh bài chuồn.
- Vậy phải cảm ơn anh đã nể mặt. - hàn Phong nhếch đôi môi đồng từ sắc
bén quét dọc theo sống lưng người quản lí khiến hắn lật đật chạy nước
rút.
Trước khi đi Jason còn nhìn chằm chằm vào Hàn Phong lạnh lùng nhếch môi im lặng ra về.
- Cảm ơn tổng giám đốc đã giúp đỡ. - John vội vàng mỉm cười vui vẻ.
Hàn Phong không nói gì chỉ nhếch môi hờ hững tạo thành một nụ cười nửa miệng.
- Uyển Nhi còn không mau cảm ơn tổng giám đốc. - John cốc vào đầu tôi một cái lườm tôi rồi xoay qua Hàn Phong mỉm cười rạng rỡ.
Tôi cũng cúi đầu cung kính nhìn Hàn phong trong khi John không để ý nháy mắt cười một cái rất đáng yêu.
- Cảm ơn tổng giám đốc đã ra tay giúp đỡ.
Hàn Phong nhìn điệu bộ của cô vui vẻ mỉm cười rồi nói:
- Không có gì. Tôi đưa cô về dù sao cũng thuận tiện.
John mỉm cười vui vẻ xen vào câu trả lời của tôi:
- Thế thì còn gì bằng, Uyển Nhi cô phải chuẩn bị thật tốt đấy.
Vừa nói John vừa đẩy tôi về phía Hàn Phong nháy mắt làm trò, tôi không biết nói gì chỉ lẳng lặng theo hắn ra về.