Chương 5: Tôi Sẽ Chịu Trách Nhiệm H+

Sau khi chị bế cô vô phòng, để cô nằm xuống, chị định đứng dậy đi gọi QG Nhữ lau mình thay đồ cho cô, thì bị cô ngồi bật dạy ôm chị, chị gỡ tay cách nào cũng không ra... hức....hức...huhuhuhu.... cô khóc to lên nói trong cơn say "Tiểu Dương cậu đừng đi, mình buồn lắm, có phải mình tệ lắm không...hức... mình chờ đợi anh ta 6 năm, là 6 năm đó mà anh ta tưởng là 6 ngày 6 tháng hay sao vậy... huhu... chờ đợi và chờ đợi vậy mà anh ta quay về nói chuyện xưng hô với mình như bạn bè, còn mời mình dự đám cưới, chết tiệt... anh ta là đồ khốn mà...huhu.... mình luôn từ chối người xung quanh để chờ anh ta...hức...kết quả mình nhận lại là gì chứ? Phản bội, đàn ông trên đời này chẳng ai tốt cả, đều xấu xa...hức... Tiểu Dương à sao nãy giờ cậu im lặng vậy?" Cô buông chị ra "Tiểu Dương sao nay cậu cao vậy, ngồi xuống coi." Cô kéo chị ngồi xuống đặt hai tay lên má chị mà xoa "Tiểu Dương à sao hôm nay cậu rất giống sao chổi vậy? ...hức... lúc này mình đang khó chịu tại sao lại thấy con người đáng ghét này, tại sao lại là chị ta...hức... một con người luôn ức hϊếp mình...cũng có lúc ấm áp...hức....cũng có lúc đáng ghét khó ưa...hức... mà tiểu Dương mình nói cho cậu 1 bí mật, chị ta đáng ghét nhiều hơn ấm áp..." Lúc này mặt chị đen xì như muốn bốc khói, " có phải em ăn gan trời không?" Chị nghĩ mà nhìn cái con sâu rượu trước mặt.... Chị tức giận gạt tay cô ra đứng lên thì.

Ầm... cô ôm chị ngả trên người cô.

"Minh Triết em yêu anh, tại sao đối xử với em như vậy, em hận anh, hận anh, rất hận anh...huhu" chị nằm trên người cô cảm giác nóng rang cả người, chị cố kiềm chế lại, cô thì ôm chặt cứng, miệng thì cứ luyên thuyên... chị nhìn đôi môi mộng đỏ của cô, đặt nụ hôn lên đó "ngọt thế" ...ưʍ... cô khẽ rên, chị lại hôn mạnh bạo hơn, lúc này chị không còn kiềm chế được nữa, tay chị lần mò bên trong áo cô, mò tới ngực cô bóp nhẹ.... ưʍ.... chị rời môi cô xuống cổ cô, rồi tiếp tục tới ngực cô, chị cởi phăng áo của cô...chị ngưng lại nhìn vào hai gò đào trắng tươi của cô, úp mặt vào, mυ"ŧ ngấu nghiến quả đào của cô... ưʍ... cô uốn éo cơ thể theo khi chị mυ"ŧ mạnh mυ"ŧ nhẹ.... một bên thì chị mυ"ŧ, một tay thì chị mân mê quả đào còn lại, tay còn lại chị kéo quần cô ... chị từng bước từng bước hôn xuống hôn xuống... chị dạng hai chân cô ra... chị ngừng ngay hang động... nhìn có một ít nước dính dính chị lấy tay rờ nhẹ lên hột đậu nhỏ.... ư.... ưʍ...." em thật nhạy cảm bảo bối" chị nói giọng mê hoặc vừa dứt.

" Đừng dơ" thì ra là chị úp mặt vào hang động mà lém láp, khiến cô khó chịu, say nhưng vẫn biết là dơ, tay chị vẫn xoa nắn quả đào của cô, tay chị giữ bên chân cô miệng cứ liếʍ láp làm cô vặn vẹo uốn éo.... ư...ưʍ...ưm ... khó chịu quá....ưʍ....ưʍ...ưʍ..

Chị dùng lưỡi ra vào của cô cỡ 20p cô cảm giác như trong người của mình có cơn sóng cuộn trào...cô ôm đầu chị ghì chặt vào cô bé...

Ưʍ... khó chịu...ưm ưʍ...ưʍ...ư...AAAAAAAA.... cô bắn ra một dòng trắng đυ.c thẳng vào mặt chị... chị mυ"ŧ mạnh một cái....làm cô giựt giựt...cô buông lỏng chị ra chị nói..." Thỏ con chị còn chưa kịp làm gì mà em đã ra rồi, chị giúp em sướиɠ tí nữa nha.... nói rồi chị đưa ngón tay ngay hang động của cô... phụp....Aaaaaaaa.... "đau quá....huhuhu....rút ra đi đau quá..." lầu đầu của em ấy sao?" Chị ngạc nhiên nghĩ, tuy có rất nhiều chất dịch nhưng lần đầu cô vẫn rất đau... nhìn cô khóc chị đau lòng, trườn lên ôm cô vào lòng tay vẫn để bên trong, chị hôn vào môi cô, tay chị ra vô nhẹ nhàng, nhẹ hết mức có thể... ưʍ....nhẹ đau...chị tiếp tục hôn môi cô,...ưʍ... a...su.o.n.g quá....ưʍ...a...ưm, chị tăng tốc, nhanh nữa....bạch...bạch....ọc...ọc.ọc... nhóp nhép...nhớp nhép.... cứ nhanh dần, đến lúc cô cầm chặt tay chị lại....AAAAAAAA......giựt giựt....cô lại ra.... chị ngưng lại môi vẫn cứ hôn cô.... lút này chị lật người cô nằm úp lại.... chị đút vào 2 ngón tay... Aaaaaaa...hức... đau quá... đau quá.... chị không màng tới lời nói của cô, chị ra vô bên trong cô từ chậm đến nhanh.... ư..aa...aa.....aaaaaaa.....aa...ư...ư... ọc...ọc..ọc....ọcccccc......AAAAAA. Cô lại ra... người cô đã mềm nhũn ra, chị lúc này mới buông tha cho cô, chị bồng cô vào nhà tắm lau mình cho cô, chờm ấm chân cho cô, bôi thuốc quắn lại rồi mới lên giường ôm cô đi ngủ... nhưng không mặc lại đồ cho cô, đồng hồ giờ này đã là 3h sáng.

......

For get my not, for get for get my not.....

Um... "đt ai mà ồn quá vậy" cô làu bàu giọng nhựa buồn ngủ. Mà khoan có cái gì đó sai sai... cô mở mắt ra nhìn xung quanh, sao đồ đạc áo quần lung tung thế này, sao trên người cô không có đồ, mà đây là phòng của cô mà, vậy... trong nhà tắm chị bước ra nhìn vẻ mặt hoang mang của cô

"Em dậy rồi à, sao không ngủ thêm đi" chị hỏi như không có chuyện gì xảy ra đi tới gần cô vừa ngồi xuống.

Bốp

Cô tát chị...nước mắt cô chảy dài trên mặt.

"Chị là đồ hỗn đản, tên khốn kiếp, chị là đồ đáng ghét, chị là đồ tồi, đồ cầm thú, chị đã làm gì tôi thế này hả?" cô vừa nói vừa khóc như mưa

"Tôi sẽ chịu trách nhiệm với em"

"Tôi không cần" cô giận dữ

"Em không cần nhưng tôi cần"

"Nếu chị cần sao chị không đi tìm người khác, tại sao lại là tôi, chị biết tôi có người yêu mà, tôi là gái thẳng mà" cô tức giận nói

"ĐỦ RỒI.... em nói đủ chưa, em chửi cũng chửi rồi, đánh cũng đánh rồi, em nghĩ tôi có hứng thú với em lắm sao, là ai ngã vào lòng tôi, tôi là con người không phải gỗ đá, sao tôi kiềm chế được" nãy giờ chị để mặc cô giải tỏa cơn tức

"Nhưng tại sao lại là tôi chứ" cô vẫn ấm ức

"Em được nằm dưới tôi là phước ba đời của em đó, em tưởng ai cũng có thể lên giường của tôi sao, em ấy còn...." nói tới đó chị im bặt, ý chị muốn nói là Mộng Yên.

"Tôi khinh.... Dù chị có là ai đi chăng nữa tôi cũng chả thèm để ý, tôi sẽ kiện chị tội cưỡng bức"

"Đi đi... tôi cho em đi đó....hmmm. chị tức giận đứng lên bỏ ra ngoài

" Tốt nhất chị đi luôn đi" cô tức giận nói với theo

Rầm



"Cô chủ, mời cô chủ ăn sáng" QG Nhữ

"Tôi không ăn" chị bước xuống cầu thang 3 bước

"À... Bác coi cho cô ấy vscn đem thức ăn lên phòng cho cô ấy, phải nấu đồ tẩm bổ cho cô ấy, không được cho cô ấy ra ngoài" định đi chị quay lại..."còn nữa... từ nay về sau gọi cô ấy là mợ..." chị nói rồi đi thẳng ra xe chờ sẵn

"Dạ...Cô chủ đi" QG Nhữ cuối đầu

Bà QG đi xuống lầu căn dặn người làm nấu thức ăn bồi bổ sức khỏe cho cô.

.......Trưa

For get my not

For get for get my not.

"Tôi nghe" giọng lạnh lùng

"Được tôi về liền" chị đứng dậy đi ra xe "Về biệt thự" giọng lạnh như tiền.

"Dạ CT cuộc họp 10p nữa sao ạ" TK hỏi không dám nhìn thẳng chị, vì lúc này mặt chị rất đáng sợ.

"Dời lại 2h chiều"

"Dạ"

....Biệt thự

"Cô chủ"

" Cô ấy đâu"

"Dạ mợ chủ trên phòng, sáng giờ không chịu ăn, cũng không rời khỏi giường cứ quắn mền trùm lại, cũng không chịu nói gì?" QG Nhữ ái ngại nói.

"Tại sao bây giờ mới báo" giọng chị lạnh lùng bỏ đi vào phòng. Vào phòng thấy cô cứ trùm chăn gỡ nhẹ ra, cô ngủ rồi, mà nước mắt còn đọng trên mi, hai mắt sưng lên, chắc cô khóc sáng giờ, chị đưa tay chạm nhẹ vào mặt cô thì.

"Đừng chạm vào tôi" giọng cô lạnh lùng, thì ra cô không ngủ

"Sao em không ăn sáng, em muốn tôi phải làm sao đây"

"Tôi muốn về nhà"

"Không được... cái gì tôi cũng có thể hứa, riêng chuyện này không được"

Cô quay lưng lại với chị" chẳng hiểu sao thấy thái độ cô như vậy, tim chị lại đau

Chị tung mềm cô ra "Á..Chị làm gì vậy... chị quá đáng" cô la lên ngồi bật dậy



"Em mặc đồ vào đi" chị đưa đồ cho cô. Cô nhìn chị như muốn ăn tươi nuốt sống.

"Nếu em không mặc tôi sẽ một lần nữa muốn em, hay là muốn tôi mặc cho em"

"CHỊ ĐIÊN RỒI...hic...hic..." nước mắt cô lại rơi

Chị thấy vậy vội ôm cô vào lòng xoa lưng cô "Xin Lỗi em, xin lỗi tôi không hề muốn làm thế, nhưng có lẽ tôi đã rung động trước em, hãy để tôi có trách nhiệm với em, tôi sẽ cố lấp đầy khoảng trống trong em... được không?" Chị âu yếm nhìn người con gái trước mặt mình

Huhuhu..."tôi ghét chị, đồ hỗn đãng, đồ không có lương tâm" cô khóc

"Được được tôi là hỗn đãng không có lương tâm" chị xuống nước

"Chị là đồ...hức...tồi" huhuhu cô ấm ức khóc nấc lên.

" Phải phải tôi là đồ tôi...em đừng giận nữa, đừng khóc nữa, mắt sưng lên hết rồi, mặt mày tèm lem như mèo" chị dịu giọng lau mặt cho cô, đây là lần đầu chị nhẹ nhàng kể từ sau 6 năm trước xảy ra chuyện đó.

"Chị cút đi... chị là đồ xấu xa" hức hức

"Tôi xấu xa mà đem em về đây, rồi chịu trách nhiệm với em sao." Chị nói giọng hơi hờn

"Chị tốt chỗ nào, chị làm tôi ra nông nỗi này, chị bỏ mặt tôi cả ngày nay, giờ chị còn hung dữ với tôi, chị còn chê tôi xấu,...huhu...hức.. tôi thấy gì tôi là trẻ mồ côi nên chị ức hϊếp tôi, dù đàn ông hay đàn bà gì cũng ức hϊếp tôi, các người là đồ tồi như nhau, các người..."

Um..um... bịch bịch....um...bịch...um

Cô vùng vẫy xô chị ra, vì bị chị hôn ngăn không cô nói nữa, nhưng sức cô sao bằng chị, cuối cùng cô để mặc cho chị hôn, chị cứ hôn hôn mãi đến khi cô sắp đứt hơi chị còn chưa chịu nhả ra, cô phải đánh đánh lên lưng chị, chị vẫn cứ hôn, cô tức giận cắn vào môi chị... chị mới chịu nhả ra... "em là chó sao"

"Tôi có là chó, cũng không bằng con chó mẹcRê bự như chị" cô bực dọc không còn khóc nữa.

Chị nhìn cô tỏ ra không hiểu

"Chị nhìn trên người tôi đi, đâu đâu cũng là dấu của chị, vậy ai là chó" cô trừng mắt liếc chị muốn thêu cháy.

Chị mỉn cười... làm cô đứng hình vài giây "Ôi sao chị cười đẹp thế, đây là lần đầu cô thấy" . Chị thấy cô nhìn mình ngây ngốc

"Em làm sao vậy, tôi biết tôi đẹp rồi"

"Tự luyến...tốt nhất chị cút đi"

Chị mặt không cười nữa "Em ghét tôi lắm sao, em thật sự không muốn thấy tôi sao?" Chị nói giọng buồn

"Phải tốt nhất chị đi đi" cô nói nhìn đi nơi khác

Chị đứng phất dậy bỏ đi ra ngoài

Rầm

Thấy chị đi rồi, cô nhìn theo không hiểu sao lại đau lòng, muốn khóc mà không khóc được, tim cô đau nhói...