Chương 6: Phòng Bar (1)

“Cậu...cậu“ *Cậu ta đúng là tên bệnh hoạn mà.,*

“Thật không ngờ bề ngoài cậu tỏ ra....ức...ư” Cơ thể cô đột nhiên nóng lên dữ dội, sao lai nóng đến vậy chứ? thật sự rất nóng khó chịu quá..ư.

“A đau đầu quá....cơ thể mình có gì đó lạ lắm”

*Cơ thể mình sao vậy nóng quá lại đau đầu nữa, đâu quá, không thể chịu được không lẽ ly rượu có độc sao? Cô ôm đầu run rẩy nhìn Tề Vũ bằng ánh mắt đáng thương*

“Đứa nào bỏ thuốc?”

Tề Vũ tức giận nghiến răng hỏi, Anh đứng dậy ôm cô đang nóng run rẫy ôm vào lòng, cô ngửi được hương thơm bạc hà trên người anh cô cảm thấy dễ chịu hơn, Mộc Tâm vô thức vươn tay ôm chặt lấy eo anh dùi đầu vào trong lòng ngực anh hít lấy mùi hương trên cơ thể để giảm bớt khó chịu.

“Tao” Lam Trạch nhàn nhả trả lời “Trêu đùa tý mà, Chơi đi cho anh em chơi cùng.”

“Đume thằng chó này” *Quát lớn*

Anh tức giận trừng mắt nhìn Lam Trạch, anh nhìn lại thấy cô như vậy không khống chế được bực tức trong lòng.,. Anh nghiến răng trừng mắt nhìn Lam Trạch như muốn bốp chết cậu ta.

“Sao?” Lam Trạch nghi hoặc nhìn Tề Vũ.

*Sao lại tức giận xưa giờ vẫn vậy cơ mà?*

Tề Vũ cầm chai rượu ném thẳng về phía Lam Trạch.

•’XOẢNG~~’• chai rượu ném trúng đầu ‘Lam Trạch’ rơi xuống vở tan tành,.,

“Sao nghịch dại thế em” Lam Linh nhìn Lam Trạch, đáng đời nghịch dại.

“Thằng chó này mày biết đây mặt tiền không?” cậu ta đau đớn quát lên liếc nhìn Tề Vũ

“Mày nhắm đánh lại nó thì cứ đánh, bọn tao không cản” Phàm Tấn ngậm điếu thuốc và nói với Lam Trạch

“Lam ca anh bình tĩnh, Cũng tại anh tuỳ ý hành sự cả“

Cô gái ngồi cạnh Ngô Minh chạy qua ôm cánh tay Lam Trạch ẻo lả nói, một tên đàn em cũng hùa theo

“Đại ca bình tĩnh đi anh”.

“Ức...” hai chân cọ xát vào nhau, anh nhìn Mộc Tâm đang cọ ngoạy ở trong lòng, anh thì nhíu mày khó chịu rồi gặng giọng nói với tên đàn em,.

“Hừm...chuẩn bị phòng cho tao”

“Chơi một mình à” Phàm Tấn cợt nhả hỏi.?,

Tề Vũ: {Liếc nhìn Phàm Tấn}

“Ể thôi không có ý kiến gì, Cứ thoải mái, cứ thoải mái“

Tên điên này hôm nay lên cơn nên không chọc nữa mắc công lại giống con bò ngu kế bên { Lam Trạch > con bò ngu}.!,

“Ức, tôi nóng quá” hai chân cô cọ xát vào nhau “Thực sự rất khó chịu”.

Cơ thể Mộc Tâm nóng đến mức phía dưới chảy nhiều d@m dịch ước cả thành một mảng bây giờ cô cảm thấy phía dưới vô cùng trống trải chỉ muốn lấy cái gì đó lấp đầy khoản trống bên dưới.,.

”,,,Ưʍ..Ưm…”

Cô nhỏ giọng rêи ɾỉ làm hạ thâm Tề Vũ cũng căn cứng đến phát đau, cổ họng khô khóc đến khó chịu.

“Mày dùng loại nào” Tề Vũ nhìn Lam Trạch giọng nói lạnh lùng hỏi cậu ta.

“ P5S loại mạnh” Lam Trạch thấp giọng nói tên thuốc mà Mộc Tâm uống phải, loại thuốc kí©ɧ ɖụ© cực mạnh.

“What..,mày định phá nát con nhà người ta đấy à?” Thược Linh kinh ngạc khi nghe được tên của thuốc, mẹ nó thằng chó này ác thật.

“Chậc….” anh ta cúi đầu không dám nhìn Tề Vũ

** Phòng Bar Dành cho Khách Vip**

“Nằm xuống” anh gằng giọng ra lệnh cho Mộc Tâm

Cô lập tức nằm xuống thì anh lập tức cởi chiếc áo sơ mi ném xuống sàng cuối đầu xuống ngậm lấy đôi môi anh đào của cô nụ hôn kịch liệt làm cô cảm thấy choáng váng, chiếc lưỡi anh luồn vào trong khoang miệng cô cắи ʍút̼ hút hết mật ngột của cô tạo ra âm thanh ám mụi •“chụt..chụt”•

Trong căn phòng rộng lớn chỉ nghe được tiếng nút lưỡi đầy mùi vị tìиɧ ɖu͙© của hai người, Cô thoải mái chỉ với nụ hôn của anh, làm cô thỏa mãn khẽ rên rĩ.

“Ưm…Aaaaaa, Ưʍ.... ngứa quá”

Phía bên dưới nơi tư mật của cô ngứa ngáy khó chịu không ngừng chảy ra da^ʍ thuỷ, Tề Vũ thấy cô có bộ dạng dâʍ đãиɠ như vậy hốc mắt đỏ ao, hơi thở trở nên nặng nề, anh đưa tay kéo khoá váy của cô để lộ ra xương quai xanh quyến rủ cùng làng da trắng như tuyết, bóng loáng mịn màn, anh kéo váy cô vứt xuống sàn trên người cô giờ chỉ còn lại nội y màu đen Huyền bí càng tôn lên nước da của cô nhìn cực kỳ mê người.

Anh luồn tay phía sau lưng cô gỡ khuy áo ngực đang che đậy cặρ √υ" cô, lập tức bộ ngực cô được giải thoát cặρ √υ" đầy đặn trắng nõn mền mại, núʍ ѵú hồng hào dựng đứng như đang mời gọi như anh thưởng thức, yết hầu anh lên xuống càng nhanh cổ họng khô khóc, anh cuối người xuống ngậm lấy núʍ ѵú cô liếʍ mυ"ŧ tay kia anh nhào nặn đủ hình dạng, *thật mềm* còn rất to khiến anh yêu thích không thôi anh mυ"ŧ mạnh núʍ ѵú cô, kɧoáı ©ảʍ ập đến cô rêи ɾỉ ôm chặc cổ anh.,,

“Ư...a...thích quá…thật thoải mái…Aaaa”

“Chác..da^ʍ quá nhỉ?.. “

*Nếu mà cảnh này được học sinh toàn trường biết thì sẽ thế nào nhỉ? Nghĩ thôi đã thấy thú vị rồi, Nhưng mà vẻ mặt này chỉ nên để mình nhìn thấy thôi, Ha…*

Cô mơ màng nghe được giọng nói quen thuộc cô cố gắng mở to mắt nhìn kĩ khuôn mặt của anh thì dập vào mắt cô là khuôn mặt vô cùng đẹp trai mũi cao, môi mỏng nhưng nụ cười của người con trai vô cùng tà ác, *là Tề Vũ?*

Mộc Tâm mơ màng thấy anh đang cởϊ qυầи áo và kéo luôn chiếc qυầи иᏂỏ mỏng manh che đậy nơi tư mật kia cô hốt hoảng đẩy anh ra hét lên.,

“Á.., Đừng Tề Vũ cậu làm gì vậy? Bỏ tôi ra”

* là mơ sao? Trong mơ cậu ta cũng không buông tha cho mình sao?..hức*

Anh giữ chặc tay cô và giải phóng côn ŧᏂịŧ to lớn thâm tím đã sớm đang căng cứng, trên đỉnh đầu còn tiết ra một ít dịch nhớt nháp xung quan cây gậy to lớn là những đường gân xanh bao quanh côn ŧᏂịŧ nổi lên nhìn rất dữ tợn, anh nâng chân cô lên để qυყ đầυ gần ngay miệng huyệt không ngừng cọ sát vào hai cánh hoa ở cửa huyệt,… cô lần đầu tiên thấy bộ phận đó của đàn ông *sao nó lớn vậy* cô hốt hoảng thấy thứ đó lớn như vậy mà đâm vào chắc cô chết mất cô vùng vẫy lắc đầu đưa tay đẩy anh ra liên tục cầu xin.,

“Tề Vũ, xin cậu dừng… dừng lại được Không? Nó quá lớn không thể vào được mình sẽ bị rách mất”

“Câm mồm lại, dạng chân ra đừng để tôi phải tức giận.”

Tề Vũ ngữ khí lạnh lùng nói làm cô sợ đến nước mắt rơi lã chả liên tục lắc đầu đẩy anh ra né tránh thứ dữ tợn ở phía dưới, anh thấy cô phản kháng thì lập tức cầm côn ŧᏂịŧ trực tiếp đâm vào,.

“A!” Cô đâu đớn hét lên.

“Mẹ nó”

Ngô Minh không đi vào được.

“Sao lại chặt như vậy? “

Ánh đèn trong phòng mờ mờ, Tề Vũ nhìn thân thể cô gái đang nằm dưới thân, ở dưới miệng huyệt đã tràn đầy dâʍ ɖị©ɧ, cho dù đã ướŧ áŧ nhày nhụa, nhưng nhục huyệt nhỏ thật chặt.

Anh tàn nhẫn đâm thật mạnh vào cư nhiên chỉ đi vào đi vào được một nửa.

“A, Không được…không được ,nó rất lớn… sẽ hỏng mất ..Tề Vũ …Cậu mau rút ra ngoài đi….mau rút ra…” Cô đâu đớn hét lên nước mắt ngày càng nhiều..

“Ự.., thật chặt, quá thoải quá, mẹ nó thật sướиɠ..ha” anh thoải mái rên rĩ.

Anh lại một lần nữa kìm giữa chặt eo cô thúc vào trong thật mạnh, côn ŧᏂịŧ hoàn chui vào trong mật huyệt của cô chỉ còn túi trứng ở ngoài..

“Aaaa” Cô đau đớn khóc nất nên.

Nhục huyệt cư nhiên bị vật lạ sâm nhập bắt đầu co rút kịch liệt hút chặc lấy qυყ đầυ của anh, Tề Vũ bị kẹp sướиɠ đến nổi da đầu tê dại, trên trán nổi đầy gân xanh, anh thoải mái nhắm chặt hai mắt cảm hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ..

( ^ ^)