Chương 30

Edit: Josel

Bạn học Thanh Lãnh buổi chiều không có đến trường, cũng không biết kết quả kiểm tra thế nào.

Tiết đầu tiên của buổi chiều, giáo viên dạy toán bước vào với một xấp giấy trong tay, gõ lên bục rồi mỉm cười hiền lành nói: “Các em hãy cất sách vào, tiết đầu tiên chúng ta sẽ làm bài kiểm tra.”

Trong phòng học lập tức kêu rên:

“Không phải chứ? Như này cũng quá đột ngột rồi!”

“Sớm biết như vậy thì tối qua tôi đã ôn tập rồi!”

“Không hổ là Lão Số, quả nhiên âm hiểm!”

Nụ cười của giáo viên toán học vẫn không thay đổi: “Cảm ơn đã khen, nhanh lên, cất sách xong sẽ phát bài kiểm tra.”

Yến Tương Ly nhận lấy bài kiểm tra, không cần dùng đầu óc quá nhiều đã làm xong, sau đó cậu mới nhớ ra, sau này cậu không thể đạt điểm tối đa nữa, nếu không cậu sẽ trở thành hình tượng học bá.

Yến Tương Ly vì thế nên xóa tất cả các đáp án trắc nghiệm, thay đổi số trong câu hỏi điền vào chỗ trống, thay đổi tất cả câu trả lời cho đề hỏi đáp, chỉ để lại câu hỏi 20 điểm bổ sung cuối cùng.

Cậu nói tôi là học bá à, nhưng điểm kiểm tra lại không cao, cậu nói tôi là học tra à, nhưng tôi làm được câu cuối cùng.

Thế giới BL nói tôi gắn bug ở đây đúng không? Thật không biết xấu hổ.

Bài kiểm tra nộp xong, một buổi trưa đã được sửa xong.

Hôm nay đúng lúc là tiết tự học buổi tối môn toán, giáo viên toán học đã phát đáp án tham khảo, trước tiên sẽ cho mọi người nửa tiếng, tự mình lên sửa, nửa tiếng sau thầy ấy sẽ giải thích lại.

Đề thi lần này rất khó, một nửa số học tra trong lớp chỉ thi được một chữ số, trình độ đại khái chắc là lụi đúng một câu trắc nghiệm.

Yến Tương Ly nhìn vào số điểm 20 màu đỏ tươi trên bài thi của mình, gật đầu hài lòng, sau đó lấy ra một cuốn sổ quen thuộc, lần lượt gạch bỏ "Học bá" và "Học tra" trên đó.

Bạn cùng bàn nhìn thấy bài làm của Yến Tương Ly, lập tức che miệng không thể tin được: "Trời ơi, Yến Tương Ly, sao cậu chỉ được 20 điểm thế? Có phải thầy chấm sai điểm cho cậu không?"

Yến Tương Ly vừa nghe lời hoài nghi của bạn cùng bàn thì lập tức không vui, căng chặt vẻ mặt nói: "Không chấm sai, cậu đừng nói bậy, tôi đúng là 20 điểm."

Bạn cùng bàn chém đinh chặt sắt nói: "Không thể nào, sao cậu có thể mắc lỗi được? Cho dù đáp án tham khảo sai thì cậu cũng không thể sai được! Thầy nhất định đã chấm sai rồi! Đi thôi, chúng ta đi tìm thầy sửa lại!"

Bạn cùng bàn nói xong liền muốn kém Yến Tương Ly lên.

Yến Tương Ly: “…”

Chậc, chỉ trách hình tượng học bá trước kia của cậu quá ăn sâu vào lòng người.

Đúng lúc này, giáo viên toán học xuất hiện ở cửa lớp, trầm giọng nói: “Yến Tương Ly, cầm bài kiểm tra của em ra đây.”

Phòng học trở nên yên tĩnh, sợ người tiếp theo bị gọi là mình.

Yến Tương Ly vỗ vai an ủi bạn cùng bàn, bình tĩnh đứng dậy rồi rời khỏi chỗ ngồi trước ánh mắt lo lắng của bạn cùng bàn.

Đây là lần đầu tiên cậu bị giáo viên gọi đi nói chuyện vì vấn đề thành tích, cậu không khỏi có chút căng thẳng nhỏ nhoi.

Yến Tương Ly vừa bước vào văn phòng, giáo viên toán học đã giật lấy tờ kiểm tra trong tay cậu, đập lên bàn thật mạnh: “Em đùa thầy à? Thời kỳ phản nghịch đến rồi hả? Em cho rằng thầy mù sao? Thầy chấm đáp áp trước khi em sửa lại đều đúng hết, em sao thế, vì chưa bao giờ nhận được điểm nào khác ngoài điểm tối đa nên muốn trải nghiệm thử sao? Thầy cảnh cáo em, lần này thầy sẽ bỏ qua, lần sau mà em còn dám lộn xộn thì thầy sẽ chỉ trích em trước mặt bạn học cả lớp, cho em mất mặt chết luôn!”

Yến Tương Ly: “…”

Giáo viên toán học đúng là biết cách thao túng lòng người, Yến Tương Ly thực sự có chút dao động.

Nhưng giữa việc bị cuốn vào thế giới BL và việc cố tình làm sai trong kỳ thi, Yến Tương Ly không hề do dự lựa chọn cái sau: “Xin lỗi thầy, lần sau em có thể cũng sẽ làm như vậy.”

“?” Giáo viên toán học mặt không biểu cảm hỏi: “Rốt cuộc em muốn làm gì? Em chê thầy sống lâu quá nên em muốn giúp thầy giảm bớt gánh nặng làm người trên thế gian này hả? Có phải thầy nên cảm ơn em không?”

Yến Tương Ly: “…”

Một người đàn ông quá độc miệng.

Yến Tương Ly thầm mắng một tiếng, kiên định nhìn lại nói: "Thưa thầy, em không thể nói cho thầy nguyên nhân cụ thể vì sao em lại làm như vậy, em chỉ có thể nói, nó có liên quan đến sự sinh tồn của em, là nguyên tắc."

Giáo viên toán học: “…”

Hiểu rồi, thì ra là bệnh tuổi dậy thì phát tác.

Giáo viên toán học siết chặt tay đến mức vang lên tiếng răng rắc, phải nhịn, xét thấy không thể đối nghịch với đứa nhóc đang trong kỳ phản nghịch, ông thỏa hiệp nói: “Vậy thì thế này đi, bài kiểm tra nội bộ của trường em muốn lấy bao nhiêu điểm thì tùy em, nhưng nếu là cuộc thi giữa nhiều trường thì phải lấy điểm tối đa cho thầy! Nếu không được điểm tối đa, thầy sẽ để em mất mặt chết trước toàn trường!”

“… Dạ.”

Yến Tương Ly theo giáo viên dạy toán trở lại lớp, vừa ngồi xuống liền nghe giáo viên dạy toán lớn tiếng nói: "Bắt đầu từ hôm nay, bạn học Yến Tương Ly chính thức tuyên bố, từ nay trở đi sẽ không lấy điểm tuyệt đối nữa, rút khỏi bảng vàng danh dự, chỉ có khi thi giữa nhiều trường em ấy mới ra tay, mọi người vỗ tay cổ vũ nào!”

Cả lớp lập tức vỗ tay nhiệt liệt, nhìn về phát Yến Tương Ly với ánh mắt đầy respect!

Yến Tương Ly đột nhiên cảm thấy như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than, xấu hổ đến không ngẩng đầu lên được.

Kết quả cuối cùng vẫn làm cậu mất mặt chết giữa lớp!

Có cần có thù tất báo như vậy hay không hả thầy, em cảm thấy thầy còn giống kỳ phản nghịch hơn cả em!