Chương 28

Edit: Josel

Hai người rời khỏi bệnh viện trường.

Sở Hoài Khanh yên tĩnh trong chốc lát, đột nhiên hỏi: “Cậu biết chơi bóng rổ không?”

Yến Tương Ly theo bản năng trả lời: “Biết, sao thế?”

Sở Hoài Khanh lặng lẽ ngắm nghía Yến Tương Ly: “Nếu như tôi đi ngang qua sân thể dục lúc cậu chơi bóng, cậu có dùng bóng đập đầu tôi không?”

Yến Tương Ly: “???”

Sống lưng của Yến Tương Ly lập tức thẳng tắp, lạnh lùng vô tình nói: “Tôi không chơi bóng rổ, anh đừng mơ!”

Sở Hoài Khanh rũ lông mi xuống, bĩu môi nói: “Ồ, vậy thì thôi.”

Yến Tương Ly: “…”

Sao vẻ mặt của anh lại mất mát như vậy chứ hả? Đúng là anh có ý với tôi phải không? Phải không phải không??

Đúng lúc Yến Tương Ly đang xù lông cả người thì chuông quảng bá trên radio vang lên, vô số nam sinh lao ra khỏi ký túc xá nam, tụ tập thành một biển người, trong nháy mắt nhấn chìm cả lối đi bộ.

Không xong rồi, lại đến thời gian này rồi!

Đây là một trong những thời khắc nguy hiểm nhất mỗi ngày, thời điểm các CP trong thế giới BL điên cuồng!

Cứ hai nam sinh vô tình đυ.ng vào nhau đều có thể trở thành một đôi! Những ai không được thành đôi cũng chắc chắn sẽ vướng vào những cuộc tranh chấp ghen tuông giữa các cặp tình nhân trẻ, trở thành một cổ động viên của màn hôn môi play của bọn họ giữa biển người!

"Xin hãy nhường đường, tôi sắp không kịp rồi!"

“Ui da!”

“Xin lỗi, bạn học, cậu không sao chứ?”

“À, không… không sao, tôi không sao cả…”

……

“Má nó, lại là cậu à? Đi đường không có mắt à!”

“Tôi tốt bụng bảo vệ cậu, cậu lại đối xử với tôi như vậy sao? Cậu làm tôi quá đau lòng, nếu không phải nhờ có tôi thì bây giờ cậu không phải ở trong lòng ngực tôi đâu, mà là đang ở trên mặt đất đó.”

“Ai… ai thèm ở trong lòng ngực của cậu chứ! Buông ra!”

“Chậc, rõ ràng eo mềm như vậy mà sao miệng lại cứng như vậy chứ?”

……

“Cậu đang làm gì thế? Thằng này là ai?”

“Cậu nghe tôi giải thích đi! Tôi hoàn toàn không quen biết cậu ta!”

……

Yến Tương Ly lôi kéo Sở Hoài Khanh, tư thế nhanh nhẹn khéo léo tránh né sự xâm lấn BL của nhiều nam sinh đang bay về phía mình, dần dần trở nên khó khăn một chút.

Chuyện gì đang xảy ra vậy? Thân là một người qua đường, sao hôm nay cậu dường như gặp nguy hiểm gấp đôi bình thường?

“Bạn học phía trước mau tránh ra!”

Đúng lúc này, một nam sinh cao lớn chân dài dường như đang lao thẳng về phía Sở tổng.

Yến Tương Ly hít hà một hơi, theo phản xạ có điều kiện kéo Sở Hoài Khanh vào lòng ngực mình: “Cẩn thận!”

Nam sinh cao lớn không kịp dừng xe, nặng nề xẹt qua vai Yến Tương Ly.

Yến Tương Ly lập tức giống như con quay bị roi quất, không khống chế được mà ôm Sở Hoài Khanh xoay vòng tròn.

Thời gian dường như đang chuyển động chậm lại vào lúc này.

Sở Hoài Khanh mở to hai mắt, co rút hai móng vuốt nhỏ lại trước ngực mình, một bên bị Yến Tương Ly ôm xoay vòng vòng, một bên ngơ ngác nhìn chằm chằm vào đôi mắt sâu thẳm của Yến Tương Ly, tim đập thình thịch.

Bản song ca cảm động của Hoàng Tử Tình Ca vang lên:

“Anh và tôi, nam và nam ~

Đều không thể tránh khỏi tình yêu ~

Ai nguyện ý, có dũng khí ~

Bất chấp tất cả giao ra trái tim chân thành ~”

Sở Hoài Khanh thầm nghĩ, cảnh tượng này mặc dù có chút quái dị, khiến đầu người ta choáng váng, nhưng Yến Tương Ly thực sự rất đẹp trai, chồng ơi ~

Yến Tương Ly hoa mắt chóng mặt dừng lại, đôi mắt đen sâu quan tâm nhìn người đàn ông trong lòng, thấp giọng hỏi: "Sở tổng, anh không sao chứ?"

“Tôi đã có một chút rung động với anh ~

Thế sao nhưng lại sợ nhìn vào mắt anh như vậy ~

Một chút rung động như vậy ~

Một chút do dự ~

Không dám tin rằng tôi không thể kiềm nén lòng mình ~”

Yến Tương Ly đối diện với ánh mắt nhìn thẳng vào mình của Sở Hoài Khanh, cậu vô thức rời mắt đi, yết hầu của cậu khẽ động.

Nhạc chuông điện thoại của ai mà mở to thế hả!

Hơn nữa lời bài hát không đúng lắm nhỉ? Câu đầu tiên phải là "nam và nữ" thay vì "nam và nam" chứ!

“Tôi… tôi không sao…” Sở Hoài Khanh đỏ mặt, mất tự nhiên rời khỏi cái ôm của Yến Tương Ly.

Yến Tương Ly thở phào một hơi, nắm bả vai của Sở Hoài Khanh, nghĩ mà sợ nói: “Nguy hiểm thật, vừa rồi suýt chút nữa là anh đã bị cuốn vào thế giới BL rồi đó anh có biết…”

Khoan đã, hình như có chỗ nào không quá thích hợp.

Yến Tương Ly sửng sốt một chút, cúi đầu, chậm rãi nhìn tổng tài bá đạo đang rũ lông mi xuống nhìn về phía lòng bàn tay của mình, ánh mắt anh thẹn thùng, cậu bất giác hít hà một hơi, buông lỏng tay ra như bị điện giật, sau đó suy sụp ngồi xổm trên mặt đất ôm lấy đầu mình.

Cuối cùng cậu cũng hiểu tại sao hôm nay độ khó sinh tồn trong thế giới BL lại đột nhiên tăng lên.

Tất cả đều là do người đàn ông trước mặt này!

Nhìn vào hàng lông mi dài đến khó tin và đôi mắt màu xanh lục đẹp đến mức không giống thật này đi! Nhìn hình tượng tổng tài bá đạo bùng nổ trời xanh và huyết thống cùng khí chất hào môn cao quý này đi!

Nhìn thế nào cũng đều là một trong những vai chính của thế giới BL đó!

Đáng giận, đều là do Sở tổng quá bình thường nên cậu mới vô thức xếp Sở tổng vào danh sách người một nhà.

Thật sự là… quá xảo quyệt!