“Đại ca?” Lãnh Ngạn Kì một cước đã văng một gã hắc y nhân, phân thần ngó về chỗ Lãnh Hạo Thiên đang đứng ở ngay sau hắn, Lãnh ngạn kì hắn lập tức sợ tới mức thiếu chút nữa ngã ra chết ngất, “Ngươi…” Trong lòng ngực không phải là đang ôm một nữ nhân chứ?
Giật mình không chỉ có Lãnh Ngạn Kì, tất cả người nhà Lãnh gia khi ùa tới nơi trông thấy cảnh đó đều giống như bị điểm huyệt yên lặng bất động, không một ai ngoại lệ.
” Làm sao vậy? Sao lại thế này?” Đang ở trong l*иg ngực Lãnh Hạo Thiên, Tả Phiên Nhân cũng lập tức khẩn trương đứng lên, ” Hạo Thiên làm sao bây giờ, mọi người làm sao mà laaij đồng loạt bất động như thế này? A! những người đó muốn bỏ chạy kìa”.
Quýnh cả lên, Tả Phiên Nhân tựa hồ như cũng quên mất là bản thân mình không có đứng trên mặt đất, mà vẫn là đang ở trên nóc nhà, vội vàng tiến lên đuổi theo.
“Đừng gấp”, Lãnh Hạo Thiên trước hết thoải mái đỡ nàng đứng lại, rồi sau đó hắn mới mở miệng, thanh âm lạnh lẽo không có chút độ ấm, “Nếu hôm nay đám tặc nhân này trốn thoát, hậu quả ta sẽ tự mình gánh chịu”.
Như là một câu chú ngữ ma mị, Lãnh Hạo Thiên vừa nói xong, tất cả người bị hóa gỗ cũng tỉnh lại, lập tức quay về sau đuổi bắt địch nhân, cấc vị hắc y nhân đã bị thương từ trước bây giờ lại càng bị thương thêm nhiều chỗ mới, trong chốc lát đều đã bị trói thành một đoàn.
“Di? Bọn hắn sẽ bị mang tới nơi nào?” Sau khi an toàn đứng trên mặt đất, Tả Phiên Nhân đã muốn tìm hiểu bộ mặt thật của đám hắc y nhân kia, nãy giờ chưa có thấy cái gì hết, đám hắc y nhân kia hiện giờ cũng đã bị một đoàn người áp tải đi xuống.
“Sẽ có người xử trí bọn hắn thôi”. Thái độ của Lãnh Hạo Thiên có chút bất an nhìn Tả Phiên Nhân, ngữ ý giải thích không rõ.
” Chính là……”
” Đại ca, nàng là ai?” Tả Phiên Nhân chưa kịp nói hết Lãnh Ngạn Kì đã thô lỗ chen ngang ” Chúng ta thì mọi thời điểm đều phải ở trên nóc tòa nhà, ngươi thì lại ở đây ôm cái…… Đây là nữ nhân hay nam nhân a!” Hắn đi vòng quanh Tả Phiên Nhân ánh nhìn chăm chú đầy nghi hoặc,” A! Ngươi cũng tùy tiện thật ! Dù sao người mà ngươi ôm trông không giống nam mà cũng không giống nữ, sở thích của ngươi cũng kì lạ thật?”
“Thật quá đáng mà”, Tả Phiên Nhân hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn đang đỏ bừng lên của mình, “ta đương nhiên là nữ nhân”. Hắn như thế nào mà có thể không nhìn ra nàng là nam hay nữ được, tuy là nàng so với nữ tử thông thường thì có chút gầy yếu, nhưng nàng vẫn đường đường chính chính là nữ nhân nha!
“Đúng thế”. Lãnh Hạo Thiên âm thanh tức giận, sau khi an ủi nàng thì trừng mắt nhìn tiểu đệ, ” Không phải là ta đã bảo ngươi không có việc gì thì đùng có ăn nói lung tung sao?” Ý câu nói tràn ngập nồng đậm ý vị cảnh cáo, quả nhiên sau đó, chỉ thấy Lãnh Ngạn Kì trước kêu rống lên một tiếng, sau đó thân người bay bổng lên khỏi mặt đất, hai chân nhanh chóng lùi về sau ba thước.
“Hắn lại làm sao vậy?” Tả Phiên Nhân hai tay khẽ lay lay Lãnh Hạo Thiên, đầu ngón tay khẽ chạm vào ngực hắn, nàng tuyệt không phải loại người ái mộ hư vinh, lại càng không phải loại người coi trọng vẻ bề ngoài, bị người coi thường như vậy, nhưng người đó vẫn là đệ đệ của Hạo Thiên, nàng thật không bỏ qua không được.
“Hắn bất quá là đã tự chịu báo ứng thôi”. Nàng hoàn toàn không đồng tình với cách nói của hắn, ” Đừng như vậy, ta không thích nhìn thấy ngươi nhíu mày”. Lãnh Hạo Thiên nhẹ nhàng phe phẩy tay trước mặt nàng, hắn không muốn nàng trở nên mất hứng.
“Phiên Nhân, ngươi ở đâu a?” tiếng gọi lo lắng từ sau vọng đến gần, lại thêm một tiếng gọi nữa, đánh thức hai người thoát ra khỏi thế giới riêng.
” Ta ở đây này, mẫn tỷ tỷ.” Tả phiên nhân vội vàng lên tiếng trả lời,” Có chuyện gì vậy? Đã phát sinh chuyện gì sao?”
“Phiên Nhân ngu ngốc”. Mẫn nhi vừa đến nơi thấy Tả Phiên Nhân, mạnh mẽ lao tới ôm lấy người nàng, “Ngươi đã chạy đi đâu vậy? ngươi dọa mọi người sợ chết mất”. Như là đột nhiên nghĩ ra cái gì, Mẫn nhi lại đẩy nàng ra, liền sau đó ngó đông, ngó tây, ngắm nghía xem xét trên người Tả Phiên Nhân xem có cái gì không ổn không.
” Ngươi là đồ ngốc”. Phúc thẩm vừa đến, âm thanh vang lên cũng tiến lại ôm trầm lấy nàng, ” nơi nơi đều tìm không thấy ngươi, chúng ta sợ muốn phát điên cả lên, không việc gì là tốt rồi, không việc gì là tốt rồi”. A di đà phật, thật sự là ông trời phù hộ a!
“Thực xin lỗi nhiều nha, Phúc thẩm”. Nàng ôm chặt phúc thẩm, vẻ mặt đầy vẻ áy náy, rồi nàng chợt nhớ lại hành động của Mẫn nhi vừa rồi, nàng mới nhớ tới những người bị nàng bỏ quên nãy giờ, ” Ta không phải là cố ý không nói tiếng nào mà bỏ chạy ra ngoài đâu”. Nàng cũng nghĩ thật ra mình có thể ra ngoài chút thôi thần không biết quỷ không hay, đi ra ngoài dạo bộ một chút rồi trở về ngủ, ai biết sự tình lại biến thành như vậy.
“Phiên Nhân”. Cuối cùng là âm thanh của Ôn Uyển Linh, hốc mắt cũng ngập tràn nước, ” Ngươi không có việc gì chứ”. Mới vừa rồi ở trong phòng nhìn thấy bóng người lướt qua, nàng sợ tới mức tim thiếu chút nữa là ngừng đập.
” Thực xin lỗi nhiều. Là ta đã hại các người lo lắng cho ta” .Tả Phiên Nhân lên tiếng giải thích, nước mắt cũng rớt nhanh xuống dưới.
Trong khoảng thời gian ngắn, âm thanh của tiếng khóc vang lên, bốn nữ nhân liền như vậy đồng loạt khóc, khóc đến nỗi những người bên cạnh nhìn thấy cũng thầm cảm thấy kinh ngạc, đầu óc mờ mịt.
“Ai có thể hảo tâm nói cho ta biết,” Lãnh Dực Vĩ thần tình tỏ vẻ không hiểu, ” Đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì?” Vừa mới hồi, bọn hắn là binh phân hai lộ, Ngạn Kì làm nhiệm vụ vây bắt hắc y nhân, còn hắn làm nhiệm vụ hộ vệ bên ngoài phòng thê tử, hắn cũng không biết cuối cùng là đã phát sinh chuyện gì, mà ba nữ nhân đang ở trong phòng nhất thời lại chạy hết cả ra ngoài, hại hắn chỉ còn cách phải đi theo bên cạnh các nàng xem có gì ngoài ý muốn phát sinh hay không.
“Ta mới là cần phải biết thực đã xảy ra chuyện gì”. Lãnh Ngạn Kì đĩnh đạc bước lên đứng lên bên cạnh nhị ca hắn, một bên ngực nhói đau, đồng thời tâm không hề ngừng la hét, đại ca xuống tay không khỏi quá nặng đi. Hắn đến bây giờ vẫn muốn làm cho rõ ràng tình huống hiện tại.
“Xem ra ngày mai thời tiết hẳn là không tồi”. Nhìn chằm chằm vào ánh trăng sáng tỏ khắp nơi, Lãnh gia lão đại Lãnh Hạo Thiên quảng bút xuống lại nhấc rượu lên, ban đêm thanh tĩnh hắn thật cao hứng muốn viết vài câu.
Không dư thừa cũng không vô nghĩa, cũng không có giải thích rõ ràng, đêm nay mọi người ở đây dù chưa có được câu trả lời thỏa đáng nhưng tất cả cũng đã giải tán nhanh chóng.
Chương 4
Tin tức Lãnh gia bảo có việc vui lan rộng khắp nơi, trong phạm vi trăm dặm truyền đi nhanh chóng không người nào không biết, bất luận là người trên ,kẻ dưới, phú hào chi hộ, hoặc lão nhân , dân chúng tầm thường, đông đảo các hộ gia đình dù giàu hay nghèo, đều vì sự kiện này mà không khỏi phấn chấn.
Các hộ gia đình giàu có thì nghĩ muốn thừa dịp cơ hội này, mang lễ vật thật to đến chúc mừng, được lưu lại Lãnh Gia bảo là một cơ hội không tồi, có thể giúp cho địa vị của mình càng được củng cố nâng cao thêm.
Về phần đông đảo thường gia, sở dĩ cũng vui sướиɠ vạn phần, đầu tiên đó là bởi vì bọn họ từ xưa tới nay, đều luôn được Lãnh gia bảo ra tay tương trợ, hiện giờ Lãnh gia bảo có đám cưới, đương nhiên phải hảo hảo đi chúc mừng người ta.
Lý do còn lại là bọn họ chỉ là dân thường, khi nào thì mới có thể được chứng kiến một đại tiệc lớn như vậy, cho nên dù thế nào bọn họ đều phải chạy đi một chuyến, cho nên vì vậy mà có rất đông đảo khách nhân đên tham dự.
“…. Đưa vào động phòng”. Bà mối lớn tiếng hô thực hiện bước cuối cùng của nghi lễ, ngay sau đó một loạt tiếng chiêng trống vang lên dậy đất trời, đôi tân nhân đã lập tức được đưa tiến vào tân tân phòng, dọc theo đường đi không có người đi theo nhìn ngó, gây ồn ào, cũng không có người gây nháo động phòng tân hôn, tóm lại mà nói, hôn lễ như vậy là đã hoàn thành.