Ngày thứ bảy xuyên không đến thôn nhà họ Thẩm, lần đầu tiên gặp Hạ Thời, anh ta đã chế nhạo: “Muốn vào thành đến phát điên lên rồi? Tôi dạy cô cái khôn, chính sách hộ khẩu ở đó, không lấy một người th …
Ngày thứ bảy xuyên không đến thôn nhà họ Thẩm, lần đầu tiên gặp Hạ Thời, anh ta đã chế nhạo: “Muốn vào thành đến phát điên lên rồi? Tôi dạy cô cái khôn, chính sách hộ khẩu ở đó, không lấy một người thanh niên trí thức ở đây thì cô cũng không thể vào thành, cô tính toán nhiều như vậy làm gì, cẩn thận không đến lúc lại thành dã tràng xe cát biển đông.”
Sau này, khi nghe nói bà mối đến Thẩm gia, Hạ Thời vội vàng chặn Thẩm Dao lại ở chỗ đống cỏ khô: “Chúng ta ở chỗ đối tượng rồi.”
Thẩm Dao lắc đầu: “Tôi không gả cho thanh niên trí thức đâu.”
Đến thôn nhà họ Thẩm được mấy ngày, nửa đêm Hạ Thời bị tiểu đội trưởng nhà cô gái âm thầm vào phòng, trực tiếp lôi người ra dạy dỗ một trận nhớ đời.
Không biết tâm tư của cô trống rỗng, anh ta chỉ cho rằng đứa bé gái này muốn vào thành mà không từ thủ đoạn nào cả, sau đó thấy cô vô cùng chướng mắt.
Về sau, nghe nói cô chỉ mang tâm trí của đứa trẻ năm sáu tuổi thì cảm thấy xấu hổ, lại thấy cô không sợ tri huyện, đối với các thanh niên trí thức cũng như vậy, anh ta lúc nào cũng chú ý, để tâm đến cô, đến lúc ý thức được thì đã vướng vào lưới tình không thoát ra được.
Câu chuyện về khuê nữ xuyên thành nữ nông thôn cố gắng trở thành hào môn. Truyện theo hướng điền văn.