Chương 343: Không Chừng Còn Muốn Bày Ra Cái Trò Gì Nữa

Edit: Quả Chanh Nhỏ

Chu Đình Ann cũng giơ cốc lên, chạm nhẹ vào cốc của cô cô.

"Trước đây tôi có chút hiểu lầm về em, tôi thực sự xin lỗi. Tôi tin rằng tin đồn về em và Đường bộ trưởng nhất định là giả!"

Bùi Vân Khinh chạm cốc, nháy mắt với anh.

"Vậy cũng không nhất định!"

Hai người nói chuyện phiếm một hồi, thấy thời gian gần giống nhaukhông sai biệt, Bùi Vân Khinh đứng dậy chào tạm biệt.

Chu Đình An lịch sự tiễn cô ra khỏi cửa, Bùi Vân Khinh bước lên một bước, lại quay về phía anh.

"Chu lão sư, đừng cảm thấy có lỗi với những người không xứng đáng, trong tương lai. . . Anh sẽ gặp được người tốt hơn!"

Cô vẫn nhớ khi Chu Đình nhận giải Nobel, báo chí đã đăng một bức ảnh của anh cùng với vợ của mình.

Đó là một người phụ nữ mỉm cười vô cùng dịu dàng, cô ấy rất hợp với anh!

Nghe được câu nói ngoài ý muốn kia của cô, Chu Đình An mỉm cười gật đầu.

"Vân Khinh, nếu em không phiền, chúng ta làm bạn đi?"

Bùi Vân Khinh chớp mắt nhìn anh, "Chúng ta không phải là bạn rồi sao?"

Chu Đình an nghe vậy, cười khẽ một tiếng.

"Đương nhiên!"

Vẫy tay với anh, Bùi Vân Khinh bước nhanh xuống bậc thềm, lên xe đi thẳng đến đài truyền hình Long Thành.

Đậu xe, cô gọi điện thoại cho biên đạo, vừa tìm được trường quay thứ sáu, một nữ biên đạo trẻ tuổi lập tức tiến tới chào hỏi.

"Bùi tiểu thư, đi thôi, tôi trước dẫn cô tới phòng thay quần áo!"

Khi cả hai cùng nhau bước vào phòng thay đồ, nữ đạo diễn đưa cho cô một bản in.

"Chương trình lần này của chúng ta chủ yếu xoay quanh chủ đề y học cùng y dược. Đây là danh sách các câu hỏi. Cô xem trước một chút để chuẩn bị."

Trước khi vào phòng thay đồ, nữ biên đạo mở cửa đưa Bùi Vân Khinh vào phòng thay đồ.

"Lão sư trang điểm, phiền ngài giúp Bùi tiểu thư trang điểm."

Chuyên viên trang điểm quay mặt lại, nhìn thấy Bùi Vân Khinh, giơ tay ra hiệu cho cô ngồi xuống.

Bùi Vân Khinh đi tới, ngồi xuống bàn.

Một người khách khác ngồi bên cạnh tò mò quay sang cô.

Không ai khác, chính là Cố Tây Phán.

Bùi Vân Khinh khẽ nhếch môi, "Nha, dì Cố cũng ở đây!"

Cố Tây Phán nhếch mép cười, "Ừ. . . Không ngờ lại gặp nhau sớm như vậy."

"Cố tiểu thư cũng là khách của chúng ta. Không ngờ hai người cũng biết nhau. Vừa vặn có thể trao đổi với nhau, lát nữa chương trình cũng sẽ có một phần bàn luận, hai người có thể càng ăn ý hơn." Nữ biên đạo cười nói.

Nghe vậy, cả hai liếc nhìn nhau.

Bùi Vân Khinh thấy rõ sắc lạnh lóe lên trong mắt Cố Tây Phàm.

Ăn ý?

Vị này luôn có một hận ý đối với cô, lát nữa không chừng còn muốn bày ra cái trò gì nữa, cô cũng không hy vọng xa vời cái gì mà ăn ý kia. Đây là lần đầu tiên xuất hiện trước công chúng, Bùi Vân Khinh không cho phép mình mắc sai lầm.

Cố Tây Phán ngồi bên cạnh liếc xéo tờ giấy in trên tay cô, đôi mắt như mực chậm rãi nheo lại.

Không ngờ, Bùi Vân Khinh cũng là một trong những khách mời.

Nha đầu chết tiệt này, trước là cản trở cô và Đường mặc Trầm, hiện tại lại châm ngòi giữa cô và Chu Đình An. . . Vậy cũng đừng trách cô ta độc ác!

Sau khi trang điểm, Bùi Vân Khinh mặc lại trang phục mang theo, đi vào hậu trường.

Không lâu sau, buổi truyền hình trực tiếp bắt đầu, hai người lần lượt được mời lên sân khấu.

Một bên là Cố gia đại tiểu thư, nữ tử tri thức, một bên là một nhân vật đang làm mưa làm gió trên mạng, tràn đầy sức trẻ.

Sự xuất hiện của cả hai đã giành được những tràng pháo tay như sấm.

Người dẫn chương trình Tống Phi Phàm ân cần mời hai người ngồi trên sô pha.

"Rất cảm ơn các bạn đã đến với "Phòng tiếp khách phi phàm". Bùi Vân Khinh tiểu thư được cư dân mạng khen ngợi là "sinh viên Y khoa xinh đẹp nhất" "vì hành động cứu người trên tàu cao tốc. Cái này Cố tiểu thư có từng nghe đến chưa? "