Chương 31

Trong văn phòng xa hoa, trợ lý Phương Hoành của Lãnh Dạ làm hết chức trách, báo cáo những tin tức trực tiếp về tạp chí Manh Duyệt cho Lãnh Dạ

"Thẩm Thời Thâm?" Lãnh Dạ nghe được tên của anh, giọng nói lạnh đến mức đóng băng, "Anh ta tới tham gia náo nhiệt làm gì?"

Trong giọng nói của Lãnh Dạ không che giấu được sự tức giận, kế hoạch của anh ta lại một lần nữa bị đảo loạn.

Ngày đó Bạch Vãn Vãn chúc anh ta mơ thấy ác mộng, Lãnh Dạ cho rằng chỉ là lời nói khi đối phương tức giận mà thôi, lại không ngờ rằng ban đêm anh ta thật sự mơ thấy ác mộng cả đêm.

Chú yểm mộng chuyên chế tạo bóng đè, khơi lên thứ người kia cầu mà không được nhất ở sâu trong tiềm thức, nó sẽ khiến cho người bị yếm chú thuật phải cảm nhận cảm giác mất đi lặp đi lặp lại.

Thứ mà Lãnh Dạ cầu mà không được nhất đó chính là ánh trăng sáng của anh ta - Thư Đồng.

Cho nên nội dung ác mộng của anh ta chính là không ngừng bị cự tuyệt, mất đi, bị cô ta dẫm đạp lên tình cảm chân thành của anh ta, lại trơ mắt nhìn Thư Đồng kết hôn, sinh con…

Ác mộng này quá mức chân thật cho nên anh ta phải mất hai ngày mới thả lỏng lại được.

Anh ta là người theo chủ nghĩa duy vật, đương nhiên sẽ không tin Bạch Vãn Vãn thật sự có yêu thuật gì đấy có thể muốn cho anh ta gặp ác mộng thì anh ta phải gặp ác mộng, chỉ là mèo mù vớ phải chuột chết mà thôi, hơn nữa chắc là ngày nghĩ thế nào đêm mơ thế đấy nên anh ta mới gặp ác mộng.

Nhưng chuyện này càng khiến cho trong lòng anh ta tức giận hơn, anh ta bắt đầu chèn ép toà soạn tạp chí, chờ Bạch Vãn Vãn tới quỳ xuống cầu xin anh ta.

Kết quả là bên Thẩm Thời Thâm lại chen ngang một chân vào, khiến cho Lãnh Dạ tức đến mức ngã ngửa.

Trợ lý của anh ta run bần bật: "Xin lỗi tổng giám đốc Lãnh, tạm thời còn chưa điều tra ra nguyên nhân nhưng mà có thể xác định chính là Thẩm… bên Thẩm Thời Thâm không có qua lại liên quan gì với Bạch Vãn Vãn."

Ai ngờ sắc mặt của Lãnh Dạ càng khó coi, anh ta đấm bàn một cái cho hả giận, lại bởi vì dừng sức quá mạnh khiến cho tay đau đến tê rần, cơ thể choáng váng.

Nhưng vẫn phải giả bộ không sao, anh ta cắn răng nói: "Tên Thẩm Thời Thâm này nhiều đối đối đầu với tôi, lần này là thật sự muốn trở thành kẻ thù với Lãnh Dạ tôi."

Trợ lý của anh ta lanh lỏi nói: "Anh ta là tên quỷ mắc bệnh lao, có nhảy nhót thế nào thì cũng không sống được mấy ngày nữa cho nên tổng giám đốc Lãnh ngài đừng tức giận, cho dù là có Thẩm Thời Thâm hỗ trợ thì thế nào, ngài muốn đối phó một toà soạn tạp chí nhỏ còn không phải dễ như bóp chết một con kiến sao."

Lời nói này lập tức nói trúng tim của Lạnh Dạ, đúng thật chỉ là một Bạch Vãn Vãn thôi mà.

Nói đến cũng cảm thấy kì quái, ngay từ đầu anh ta chỉ cảm thấy đôi mắt của cô giống Thư Đồng cho nên mới sinh ra ý tưởng coi cô trở thành thế thân, không chiếm được Thư Đồng thì tìm một vật thay thế để an ủi cũng được.

Nhưng mà anh ta cũng không cần nhất thiết phải là Bạch Vãn Vãn, trên đời này có rất nhiều phụ nữ giống Thư Đồng, chẳng qua là Bạch Vãn Vãn xinh đẹp nên chiếm chút ưu thế hơn mà thôi, nếu là người phụ nữ khác dám nhảy nhót trước mặt anh ta như thế thì cỏ xanh trên mộ đã cao ba mét rồi.

Nhưng sự việc phát triển đến mức này thì là ham muốn chinh phục đang quấy phá mà thôi.

Càng không có được Bạch Vãn Vãn thì càng muốn chiếm lấy.



Lý Hiểu Cầm nhìn đại cương về chuyên đề "Dưỡng sinh dưỡng nhan" mà Bạch Vãn Vãn đệ trình lên, một số chi tiết còn có ít lỗi và cần cải thiện hơn, bà ấy không biết đó đều là Bạch Vãn Vãn cố ý để lại, sợ làm quá tốt lại khiến cho Lý Hiểu Cầm nghi ngờ.

Dù sao thì trước kia hình tượng của Bạch Vãn Vãn vẫn luôn là cái bình hoa, không thể phá vỡ quá nhiều được.